Bài thơ xin lỗi mẹ của thanh vân năm 2024

Gần 60 năm trôi qua, xét tuổi đời, ở thế gian đã được xếp vào hàng... "lão", may mắn có một chút phước, học hành chẳng bằng ai nhưng cũng được mọi người gọi là "thầy", tiền của không nhiều nhưng chi tiêu cũng không đến độ phải so đo tính toán. Những tưởng mình đã không cần phải suy nghĩ gì nhiều cho bận tâm mất ngủ. Vậy mà.... hôm nay đây, khi trải lòng mình theo "suối nguồn tri ân" của Cô Phạm Thị Yến - chủ nhiệm CLB Cúc Vàng, tôi mới thấy mình quá vô cảm với mẹ, đã gieo cho mình nguồn tâm BẤT HIẾU.

Bố tôi mất từ khi tôi còn nhỏ nên dấu ấn về bố không nhiều. Mẹ tôi ở vậy nuôi bốn chị em tôi ăn học nên người. Một mình nuôi các con trong thời bao cấp vì vậy mẹ tôi chi tiêu khá tằn tiện, mang trong mình nếp ăn ở của người Tràng An nên Bà vẫn cho chúng tôi những bữa cơm bình dân nhưng đến tận bây giờ chồng tôi vẫn không quên được hương vị.

Từ bé tôi hay đau ốm nên mẹ tôi thường dành riêng cho tôi phần quà nhỏ khi đi chợ về, rồi những tháng ngày nằm viện khi còn là sinh viên, mẹ phải bỏ cả nhà cửa đi chăm sóc tôi hàng tháng. Học ra trường, lấy chồng xa, lại bị cuốn vào công việc, con cái, tôi ít về thăm mẹ, việc chăm nom săn sóc mẹ, tôi không mấy quan tâm vì nghĩ có các anh chị em ở gần. Thỉnh thoảng có công việc ghé qua nhưng cũng vội vã, chẳng khi nào ngủ lại tâm sự với mẹ. Rồi mẹ cũng phải ra đi, dù cuộc ra đi cũng đã được tiên lượng từ trước nhưng tận lúc nhìn mẹ lần cuối khi tiễn mẹ đi, tôi mới ân hận vì chưa chăm sóc nổi mẹ trọn vẹn được ngày nào.

Mẹ cho tôi tất cả, tôi vẫn biết tôi được thừa hưởng của mẹ từ ngoại hình, từ giọng nói, từ phong cách và cả tố chất ở thế gian, mẹ đã dành dụm cho tôi có được tấm bằng để ngày nay được xã hội tôn vinh, mẹ đã lo lắng chăm sóc khi tôi đau ốm, sự ra đi của mẹ cũng là duyên khởi cho tôi lần đầu phát tâm ăn chay 49 ngày... Vậy mà chưa một lần tôi khởi niệm tri ân mẹ. Mẹ ơi con ngàn lần xin lỗi mẹ, mẹ ơi!

MẸ ƠI..! CON XIN LỖI..! ĐỌC LÀ KHÓC ĐÓ...

Hồi bé thằng nhỏ vốn chơi ngu Bị que đâm...1 bên mắt bị mù Mẹ nó nghèo tìm khắp nới chạy chữa Lấy mắt mình thay vào mắt con thơ

Lên lớp 6 nó qua tuổi mộng mơ Nghe bè bạn nó bất ngờ xa cách Vì mẹ xấu nên con trai mất mặt Mắt đã mù lại gầy quắt thế kia

Theo thời gian tình cảm cứ chia lìa Khiến mẹ nó phải đầm đìa nước mắt Nhưng thân gầy vẫn từng đêm góp nhặt Gạo từng nhà đóng tiền sách cho con..

Bao nhiêu năm bà vẫn ngậm bồ hòn Hôm tiễn biệt nhìn người con xa khuất Bay đến SING hết xong rồi đến Nhật Trong thâm tâm bà nghĩ mất con rồi.

8 năm trời vất vả đổ mồ hôi Bà giành dụm đủ tiền rồi cơ đấy Ra nước ngoài chỉ mong 1 lần thấy Người con khờ của năm ấy yên vui

Đớn đau thay bà lại phải ngậm ngùi Ẵm cháu trai trong niềm vui rặng rỡ Thì bỗng dưng người con trai cùng vợ Nỡ vô tình trách quở nói : " bà điên "

Nước mắt rơi trên đôi mắt mẹ hiền Người con kia rút đồng tiền trong ví Bà đi đi kẻo người ta dị nghị Thôi lần sau đừng đến nữa làm gì...

Ứa nghẹn ngào mắt lệ bước ra đi 2 năm sau ốm đau thì bà mất Nghĩ đến con tim gan mà ứa mật Cảnh cút côi bà đã khuất mây trời...

Mấy hôm sau người con trở về rồi Nhận công tác ,,khảo sát nơi gần đó Khẽ vô tình bước qua nơi thuở nhỏ Hỏi xóm giềng bà đó sống ra sao...

Vừa kể... hàng xóm vừa nghẹn ngào À bà ấy ..thì biết bao người thích Chồng bỏ đi nên sống trong bi kịch Nuôi con khờ bà nặng trịch đôi vai

Bà ấy thì... có 1 đứa con trai Vì nghịch dại người con trai chột mắt Quá thương con lòng bà đau quạnh thắt Lấy mắt mình thay cho mắt con khờ

Nghe đến đây người cậu ấy cứng đơ Hỏi gấp hơn..người giờ ở đâu đấy ? Hàng xóm kia xót xa trả lời vậy Bà ấy ư ??? mất được mấy hôm rồi !!!

Người con trai khóc nức nở bồi hồi Chạy thật nhanh về cái nơi thưở nhỏ Ôm hình Mẹ ....khóc bên bàn thờ gỗ Mẹ .. !! Mẹ ơi !!! con trai biết lỗi rồi...

P/S : Hãy chia sẻ cho mọi người cùng đọc và cảm nhận. Đừng để lời xin lỗi muộn màng người ơi.

Sưu tầm.

MẸ ƠI ! CON XIN LỖI....!!!. ĐỌC LÀ KHÓC ĐÓ ...

Hồi bé thằng nhỏ vốn chơi ngu Bị que đâm...1 bên mắt bị mù Mẹ nó nghèo tìm khắp nới chạy chữa Lấy mắt mình thay vào mắt con thơ .. Lên lớp 6 nó qua tuổi mộng mơ Nghe bè bạn nó bất ngờ xa cách Vì mẹ xấu nên con trai mất mặt Mắt đã mù lại gầy quắt thế kia ... Theo thời gian tình cảm cứ chia lìa Khiến mẹ nó phải đầm đìa nước mắt Nhưng thân gầy vẫn từng đêm góp nhặt Gạo từng nhà đóng tiền sách cho con.. .. Bao nhiêu năm bà vẫn ngậm bồ hòn Hôm tiễn biệt nhìn người con xa khuất Bay đến SING hết xong rồi đến Nhật Trong thâm tâm bà nghĩ mất con rồi....... ... 8 năm trời vất vả đổ mồ hôi Bà giành dụm đủ tiền rồi cơ đấy Ra nước ngoài chỉ mong 1 lần thấy Người con khờ của năm ấy yên vui ... Đớn đau thay bà lại phải ngậm ngùi Ẵm cháu trai trong niềm vui rặng rỡ Thì bỗng dưng người con trai cùng vợ Nỡ vô tình trách quở nói : " bà điên " .. Nước mắt rơi trên đôi mắt mẹ hiền Người con kia rút đồng tiền trong ví Bà đi đi kẻo người ta dị nghị Thôi lần sau đừng đến nữa làm gì.. .. Ứa nghẹn ngào mắt lệ bước ra đi 2 năm sau ốm đau thì bà mất Nghĩ đến con tim gan mà ứa mật Cảnh cút côi bà đã khuất mây trời... .. Mấy hôm sau người con trở về rồi Nhận công tác ,,khảo sát nơi gần đó Khẽ vô tình bước qua nơi thuở nhỏ Hỏi xóm giềng bà đó sống ra sao.... ,, Vừa kể... hàng xóm vừa nghẹn ngào À bà ấy ..thì biết bao người thích Chồng bỏ đi nên sống trong bi kịch Nuôi con khờ bà nặng trịch đôi vai .. Bà ấy thì... có 1 đứa con trai Vì nghịch dại người con trai chột mắt Quá thương con lòng bà đau quạnh thắt Lấy mắt mình thay cho mắt con khờ,,, .. Nghe đến đây người cậu ấy cứng đơ Hỏi gấp hơn..người giờ ở đâu đấy ? Hàng xóm kia xót xa trả lời vậy Bà ấy ư ??? mất được mấy hôm rồi !!! .. Người con trai khóc nức nở bồi hồi Chạy thật nhanh về cái nơi thưở nhỏ Ôm hình Mẹ ....khóc bên bàn thờ gỗ Mẹ .. !! Mẹ ơi !!! con trai biết lỗi rồi...... ... P/S : đừng để lời xin lỗi muộn màng bạn nhé ............ hixxx

Chủ Đề