Cảm nhận về tình cảm của nhân vật ông Sáu đối với bé Thu trong truyện ngắn Chiếc lược ngà
Đề: Em hãy nhận xét nhân vật ông Sáu trong truyện ngắn Chiếc lược ngà.Truyện ngắn Chiếc lược ngà của Nguyễn Quang Sáng đã gây xúc động sâu sắc về tình cha con thiêng liêng giữa ông Sáu và bé Thu. Đó là một tình cảm đáng trân trọng, nó tỏa sáng ngay cả trong khói lửa của một cuộc chiến tàn khốc. Nhân vật ông Sáu là một trong những nhân vật trung tâm của nhân vật, hiểu được nhân vật ta mới thấy được tình cảm sâu sắc của một người cha hết lòng yêu thương con gái. Không chỉ là một người đàn ông tốt trong gia đình, anh Sáu còn là một công dân hết lòng vì Tổ quốc. Trong hai cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ, cùng với nhiều người yêu nước khác, ông Sáu đã tự nguyện tham gia vào đội công binh, cầm súng chiến đấu vì độc lập tự do của Tổ quốc. Để làm tròn trách nhiệm với đất nước, thực hiện lý tưởng cứu dân, giành trọn độc lập dân tộc, anh Sáu đã phải rời xa quê hương, gia đình và đứa con gái nhỏ. Anh chỉ được phép về thăm gia đình khi được nghỉ phép vài ngày. Khi trở về, ông Sáu với tâm trạng vừa bồi hồi, vừa háo hức vì sắp tới ông sẽ được về thăm bà con, đặc biệt là bé Thu – người con gái mà ông hết lòng yêu thương. Từ khi bé Thu ra đời, ông Sáu chưa một lần được gặp con, cũng chưa bao giờ được nâng niu, cưng chiều. Niềm khao khát được gặp lại con khiến anh Sáu hồi hộp suốt chặng đường về nhà. Khi thuyền chưa kịp nhổ neo, ông Sáu đã vội vàng nhảy “… co người lại, đẩy thuyền ra, vội vã bước những bước dài …” Đây là một hành động hơi vội vàng và hấp tấp của một người cha. .
Xem thêm: Phân tích bài thơ Tỏ lòng của Phạm Ngũ Lão Khi thấy một đứa trẻ đang chơi đùa gần đó, anh Sáu biết chắc đó là con mình. Cảm xúc dâng trào đến nỗi ông Sáu hét to tên con: “Trò! Con ơi”, ông dang tay ra đón, nhưng trái với sự mong chờ và hy vọng của ông Sáu, bé Thu không biết là ai. người đàn ông gọi cô ấy là. Còn vết sẹo lớn trên mặt ông Sáu khiến bé Thu sợ hãi, khóc thét gọi mẹ. Nhìn thấy con trai vì sợ hãi lao vào nhà, ông Sáu vô cùng đau khổ, người thì lờ đờ, mặt mũi tối sầm, hai tay buông thõng xuống rất đáng thương. Có lẽ ông Sáu cũng không thể ngờ được giây phút hai cha con đoàn tụ, nỗi thất vọng, tủi hờn ập đến bất ngờ khiến ông Sáu trở nên đáng thương. Tâm trạng của Sáu trong những ngày nghỉ lễ cũng rất phức tạp, vừa vui vì được về thăm gia đình, quê hương, những người thân yêu nhưng cũng vừa buồn, đau đớn vì đứa con trai không chịu nhận cha. Bé Thu không những không chịu nhận bố mà còn đối xử rất lạnh nhạt với ông Sáu. Ông Sáu ở nhà suốt ngày không muốn đi đâu, luôn tìm cách dỗ dành con. Nhưng sự quan tâm, an ủi của ông Sáu không thể thay đổi được tính cách lạnh lùng của bé Thu. Với tư cách là một người cha, ông Sáu luôn cảm thấy thương con vì không được ở bên cạnh chăm sóc khi nó mới lọt lòng, ông khao khát được một lần được nghe tiếng “bố” của bé Thu. Trước những lời phủ nhận và lạnh nhạt của con trai, ông Sáu không hề tức giận mà chỉ lắc đầu cười, nụ cười này không phải là nụ cười của hạnh phúc mà là nụ cười của sự bất lực, cam chịu.
Xem thêm: Phân tích bài thơ “Tỳ bà hành” của Bạch Cư Dị Dù rất thương con nhưng trong một lần vì quá tức giận mà ông Sáu đã vô tình đánh bé Thu, đó là khi bé Thu dùng đũa để gắp một miếng thịt ra khỏi bát khi ông Sáu gắp cho bé. . Đó cũng là hành động khiến anh Sáu ân hận sâu sắc, ngay cả khi hy sinh trên chiến trường cũng không khỏi day dứt, đau khổ. Ngày đi, dù nhìn thấy bé Thu ở góc nhà, dù muốn ôm chầm lấy, nói lời chia tay nhưng ông Sáu sợ con sợ hãi và phản ứng từ chối, chỉ biết đứng nhìn con với. đầy đau khổ của đôi mắt. Khi đang chuẩn bị lên tàu, bé Thu bất ngờ chạy về gọi bố, ông Sáu vô cùng xúc động, ôm chầm lấy con, lấy khăn tay lau nước mắt rồi hôn lên tóc một cách âu yếm. Chúng ta thấy đây là lần đầu tiên anh Sáu rơi nước mắt, nhưng đó là giọt nước mắt của niềm vui, giọt nước mắt của tình cha con. Khi về công tác tại đơn vị kháng chiến, tình yêu thương của anh Sáu dành cho bé Thu vẫn khiến chúng tôi vô cùng xúc động. Anh hối hận vì một chút nóng nảy mà lỡ tay đánh con. Trước khi chia tay, anh hứa khi trở về sẽ tặng bé Thu một chiếc lược ngà, có thể thấy tác giả Nguyễn Quang Sáng rất chú ý đến những chi tiết của chiếc lược ngà này. Khi đang đánh nhau, chẳng may lấy được một khúc ngà voi, ông Sáu vui mừng hớn hở như một đứa trẻ vừa được quà, niềm vui sướng, xúc động này được thể hiện trực tiếp qua các chi tiết: Rừng sâu, ông vội chạy lại, ôm miếng ngà voi và cho tôi xem. Gương mặt anh ấy vui mừng như một đứa trẻ được nhận quà vậy ”.
Xem thêm: Phân tích bài Văn tế báo oán của Vương Xương Linh Tình cảm sâu nặng của một người cha dành cho con trai mình được thể hiện rõ ngay trong việc làm ra chiếc lược, ông Sáu tỉ mỉ từng chi tiết, cưa từng chiếc răng “… tỉ mỉ như một người thợ kim hoàn …” Khi hoàn thành chiếc lược, Mr. Sau đó đã khắc lên thân chiếc lược dòng chữ “Thương nhớ, tặng Thu, con ơi”. Lời nói tuy cô đọng nhưng chứa đựng biết bao tình cảm khiến ta xúc động. Mỗi khi nhớ con, ông Sáu lại lấy lược ra ngắm nghía, thỉnh thoảng chuốt lại để chiếc lược bóng hơn vì không muốn con tự làm mình đau khi chải đầu. Chiếc lược càng trở nên ý nghĩa hơn bao giờ hết, nó không chỉ là món quà của người cha mà còn là biểu tượng của tình yêu thương và niềm mong mỏi của một người cha hết lòng yêu thương con cái. Chưa kịp trao chiếc lược ngà cho con gái như lời hứa trước khi lên đường thì ông Sáu đã hy sinh trên chiến trường, đến giây phút cuối cùng của cuộc đời, ông vẫn không nguôi nhớ về con. Anh dồn hết sức lực cuối cùng để rút chiếc lược luôn mang theo bên mình và trả lại cho đồng đội. Đó là lời thiêng cuối cùng, là di chúc cuối cùng của người cha. Qua hình ảnh anh Sáu, Nguyễn Quang Sáng không chỉ cho chúng ta thấy tình cha con thiêng liêng, cao đẹp mà nó còn thể hiện sự tàn khốc của chiến tranh làm chia cắt gia đình, chia lìa con cái, vợ bỏ chồng. . Tuy nhiên, bản tin còn là sự khẳng định mạnh mẽ về tình cảm gia đình, một tình cảm thiêng liêng mà bom đạn kẻ thù không thể phá hủy được. Phân tích tình cảm của ông sáu dành cho bé thu – Tài liệu phân tích dưới đây sẽ giúp cho bạn nắm rõ nội dung tác phẩm chiếc lược ngà, phân tích nhân vật ông sáu chính xác và hay, đạt điểm cao trong các bài kiểm ra, bài thi.
Mở bàiNguyễn Quang Sáng là một trong những nhà văn nam bộ, ông viết rất nhiều về cuộc sống, con người và mảnh đất nam bộ. Ông từng là bộ đội thời đánh Pháp, sau năm 1954 ra Bắc tập kết mới bắt đầu viết văn. Trong những năm đánh Mĩ ông sống và hoạt động ở chiến trường Nam Bộ, trong các tác phẩm của ông luôn mang hơi thở, nhịp sống của người dân Nam Bộ. Trong đó tác phẩm Chiếc lược ngà là một trong những tác phẩm viết về những con người nam bộ trong những năm kháng chiến chống Mỹ sôi sục. Đặc biệt là tình cảm của ông Sáu dành cho bé Thu, đưa con mà nhiều năm sau ông mới gặp. Thân bàiPhân tích tình cảm của ông sáu dành cho bé thu – Anh là thứ Sáu và cũng tên là Sáu. Khi anh đi chiến trường, đứa con duy nhất của ông khi ấy chứa đầy 1 tuổi. Trong những năm chiến đấu, anh khao khát được gặp con nhưng vì hoàn cảnh nên không thể. Dù thời gian ấy, chị Sáu cũng có lên thăm anh mấy lần nhưng lần nào cũng không dắt bé Thu đi cùng vì rừng thiêng nước độc, đường xá khó khăn. Vì vậy anh càng thương và nhớ con hơn. Nỗi nhớ dai dẳng, da diết đến nỗi, khi trở về quê lần đầu gặp con anh vô cùng xúc động. Tình cảm trong anh dạt dào tới nỗi xuồng chưa kịp cập bến anh đã vội vàng nhảy vào bờ với con “ Xuồng vào bến, thấy một đứa bé độ 8 tuổi tóc cắt ngang vai, mặc quần đen, áo bông đỏ đang chơi nhà chòi dưới bóng cây xoài trước sân nhà, đoán biết là con, không thể chờ xuồng cặp lại bến, anh nhún chân nhảy thót lên, xô chiếc xuống tạt ra”. Có thể nói nỗi nhớ phải nhiều thế nào, nôn nóng thế nào mà mới chỉ thấy bóng con anh đã nhận ra con. Có lẽ ở chiến trường, anh đã luôn hồi tưởng đến con, nhớ đến con và có thể hình dung ra bé Thu khi lớn trông thế nào, vậy nên chỉ thoáng thấy con nhận ra con ngay. Khi thấy con, anh vội vàng dừng lại và gọi, Thu, con. Có lẽ nỗi nhớ dâng trào nên anh không kiềm lòng được. Nhưng nỗi mong mỏi của anh lại không được đáp lại,. Anh nghĩ rằng, bé thu sẽ chạy vào lòng anh, sẽ ôm cổ anh, anh sẽ bước khom người tới đưa tay đón chờ con. Nhưng, khi nghe gọi, bé thu chỉ giật mình, tròn mắt nhìn ngơ ngác lạ lùng. Bé thu không hề nhớ ra anh. Còn anh, anh không thể ghìm xúc động, mỗi lần xúc động vết sẹo dài trên má lai đỏ ửng lên, giần giật, trông rất dễ sợ. Anh đưa tay về phía con bé nhưng con bé chỉ phản ứng lại bằng sự sợ hãi, mặt tái đi,rồi vụt chạy gọi mẹ. Tình cảnh này khiến anh hụt hẫng vô cùng .Anh đã mong mỏi bao nhiêu để gặp con nhưng giờ đây đứa bé lại không đón nhận tình cảm của anh “anh đứng sững lại đó, nhìn theo con, nỗi đau đớn khiến mặt anh sầm lại trông thật đáng thương và hai tay buông xuống như bị gãy”. Nhưng nỗi đau cũng vội qua mau, tình thương của anh dành cho con nhiều đến nỗi, ở nhà chỉ có 3 ngày, cả 3 ngày anh đề ở nhà với con. Với tâm lí chung của một người đi lính, nhiều năm mới trở về nhà sẽ đi thăm bà con, người quen mỗi nhà một lúc. Nhưng anh Sáu thì khác, tình yêu anh quá lớn đến nỗi anh không đi đâu, anh chỉ ở nhà chơi với con “Suốt ngày anh chẳng đi đâu xa, lúc nào cũng vồ về con”. Ấy vậy mà con bé càng đẩy anh ra xa, chẳng bao giờ chiu gọi anh một tiếng ba. 3 ngày ở nhà với con, anh đều đối mặt với sự hờ hững của con, anh chỉ lắc đầu và cười. Có lẽ vì khổ tâm đến nỗi không khóc được, nên anh phải cười thôi. Cứ như vậy, cho đến lúc anh đi, con bé chỉ đứng nhìn anh. Anh cũng không dám đến bế nó, chỉ sợ nó lại hất anh ra. Nhưng anh nhìn nó với đôi mắt trìu mến lẫn buồn rầu. Có lẽ tình yêu của cha lớn đến nỗi không muốn làm con bé sợ, anh muốn nó luôn nhớ về anh với hình ảnh dịu dàng chứ không phải là sợ hãi. Nhưng bất ngờ thay con bé bỗng gọi một tiếng ba, và ôm cổ ba khóc. Có lẽ đây là tiếng kêu mà anh mong mỏi nhất, mong mỏi từ lâu rồi chứ không phải chỉ 3 ngày ở nhà. Anh khao khát nghe bé thu gọi ba, và giờ đây khi bé thu gọi anh xúc động đến nỗi chảy nước mắt, nhưng lại không muốn con thấy mình khóc “một tay anh om con, một tay rút khăn lau nước mắt rồi hôn lên mái tóc con”. Một người đàn ông đã từng vào sinh ra tử, lăn lộn nơi chiến trường máu lửa còn không sợ, không rơi nước mắt. Vậy mà trước tình cảm của đứa con nhỏ bé nước mắt lại chảy cho thấy tình cảm của anh sâu nặng thế nào. Có lẽ đó là tình cảm anh khao khát từ lâu. Người được làm cha mà bây giờ mới được nghe tiếng gọi, đó là tiếng gọi của tình thân 7 năm anh ở chiến trường mong đợi. Phân tích tình cảm của ông sáu dành cho bé thu – Sau khi hết thời gian về thăm gia đình, anh Sáu trở lại chiến trường miền đông. Trong thời gian đi chiến trường trong lòng anh luôn nhớ đến lời hứa với con gái, đó là làm cho con một chiếc lược ngà và tặng con khi trở về. Khi trở về chiến trường, anh sáu lúc nào cũng nhớ đến con “những đêm rừng, nằm trên võng, mắt chỉ thấy tấm ni long nóc, lúc nhớ con anh cứ hận sao mình lại đánh con. Nỗi khổ tâm ấy cứ dày vò anh”. Đó là lần anh đánh con vì con bướng trong bữa ăn, chỉ một lần đó mà anh day dứt mãi cho thấy anh thương con thế nào. Và cho đến khi anh đã cầm được khúc ngà anh sung sướng vô cùng, vì lời hứa với con đã thành hiện thực, anh sẽ mài khúc ngà ấy thánh chiếc lược nhỏ xinh để dành tặng con gái “ những lúc rảnh rỗi anh cu ưa từng chiếc răng lược, thận trọng, tỉ mỉ và cố công như người thợ bạc” . Sự tỉ mỉ của anh chính là tình yêu dành cho con gái, anh muốn dành mọi điều tốt đẹp nhất đối với con. Anh cũng khắc lên đó dòng chữ “yêu nhớ tặng Thu con của ba”. Cây lược ngà đã phần nào gỡ rối được phần nào cho tâm trạng anh “những đêm nhớ con, anh ít nhớ đến nỗi hối hận đánh con, nhớ con, anh lấy cây lược ra nắm nghía rồi mài lên tóc cho cây lược thêm bóng, thêm mượt” Có cây lược, anh còn mong gặp lại con hơn trước, anh muốn được nhìn thấy niềm hạnh phúc của con. Nhưng nỗi mong nhớ được gặp con không bao giờ có thể được nữa. Trong một trận đánh với Mĩ – ngụy anh đã hi sinh. Trong giờ phút cuối cùng ấy, anh lại chỉ nhớ đến con, tình cha con không bao giờ chết được “anh đưa tay vào túi, móc cây lược, đưa cho tôi”. Trong suốt những ngày tháng ở chiến trường cho đến lúc hi sinh, cây lược lúc nào cũng ở trong người anh, anh coi nó như báu vật. Báu vật ấy chính là tình cảm cha con thiêng liêng không bao giờ mất dù đạn bom, máu đổ. Chỉ khi nghe lời hứa sẽ mang về trao tận tay cho cháu chiếc lược, anh mới nhắm mắt. Ngay cả đến lúc hi sinh, anh vẫn dành mọi tình cảm cho con. Có thể nói tình yêu anh dành cho bé Thu lớn hơn cả cái chết. Đối với anh, thất hứa với con mới là điều anh đau đáu nhất, còn cái chết chỉ nhẹ tựa lông hồng. Kết bàiTình cảm cha con là tình phụ tử thiêng liêng và bất tử. Tình cảm của ông Sáu dành cho con chính là tình cảm bất tử ấy. Qua đây ta không chỉ thấy trân trọng tấm lòng ông dành cho con mà còn tố cáo chiến tranh phi nghĩa, chính nó đã chia rẽ tình cảm gia đình tình cảm vợ chồng, cha con. Đồng thời ta cũng thấy được tấm lòng của nhà văn dành cho nhân vật mình, luôn dành cho họ tình cảm và sự yêu thương trân trọng nhất. >> Xem thêm: Phân tích nhân vật ông sáu trong chiếc lược ngà – Văn mẫu lớp 9 chi tiết |