Nhà văn nguyễn trung thành phản cách mạng

Từng là một nhà văn cách mạng nổi tiếng, nay ông Nguyên Ngọc lại đi nghe theo những lời phỉnh nịnh, dụ dỗ của bọn phản động. Ông đã có những hành động trái với đạo đức, lương tâm của nhà văn chân chính cũng như trái với pháp luật Việt Nam, quay lại chống phá, nói xấu, xuyên tạc đường lối lãnh đạo của Đảng và Nhà nước Việt Nam. Bất bình với những hành động trên một nhà văn đã đăng lên trên mạng nói rõ những tâm tư suy nghĩ của mình, nay BBT xin được phép đăng lại toàn bộ nội dung.

* QUÁ KHỨ VANG DANH…

Nguyễn Văn Báu, bút danh Nguyễn Trung Thành, Nguyên Ngọc, sinh 1932 taị xã Bình Triều, huyện Thăng Bình, tỉnh Quảng Nam, là nhà văn, nhà báo, biên tập, dịch giả… có nhiều tác phẩm văn học cách mạng nổi tiếng; ông nguyên là đại tá Quân đội nhân dân Việt Nam, phó tổng biên tập Báo Văn nghệ VN, Bí thư Đảng –Đoàn Hội Nhà Văn VN… có nhiều công lao đóng góp cho đất nước qua 2 cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ…

* HIỆN THỜI TAI TIẾNG…

Nhà văn Nguyên Ngọc là một người có tính kiêu ngạo, tự cao tự đại, công thần, hám danh, luôn tự coi mình tài giỏi hơn người, do vậy mà ông không được đồng nghiệp, đồng chí tín nhiệm, từ đó, ông bất mãn, hằn học, tìm mọi cách chứng tỏ cái tôi ngông nghênh của mình.

Ông xin ra khỏi Hội Nhà văn, lôi kéo, tập hợp một số nhà văn nhà thơ trong nước và hải ngoại…có tai tiếng trong “làng văn” để thành lập “Văn đoàn Độc lập Việt Nam”. Tổ chức này với danh nghĩa tổ chức xã hội dân sự, núp bóng văn chương để hoạt động chính trị, với động cơ, mục đích thành lập một đảng đối lập với Đảng Cộng sản VN, kêu gọi đa đảng, xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản VN, Phủ nhận mọi công lao của Hội Nhà văn, đi ngược lại đường lối văn nghệ cách mạng của Đảng..

Ông đã có những hoạt động chống phá cách mạng VN:

– Kích động chiến tranh với Trung Quốc;

– Đăng đàn ca ngợi tên tội phạm chiến tranh Bob Kerry;

- Tham gia biểu tình cùng bọn phản động;

– Kí tên kiến nghị tước quyền lãnh đạo của Đảng Cộng sản VN;

– Đàn đúm với một số nhà văn nhà thơ “cùng hội cùng thuyền”, đầu têu xuyên tạc, bôi nhọ anh linh nữ anh hùng, liệt sĩ Võ Thị Sáu v.v…

* HẬU QUẢ…

– “Đất nước đứng lên”, dân tộc đang vươn tới những tầm cao mới. Còn nhà văn Nguyên Ngọc thì lại gục xuống, đi giật lùi…

-“ Đốn củi ba năm đốt một giờ”, ông tự đổ xuống sông xuống biển mọi công lao cũng như tiếng tăm của mình. Nhân dân không còn xem ông là văn nghệ sĩ cách mạng nữa, mà xem ông như một kẻ phản động.

– Có thể sau này, những tác phẩm văn chương cách mạng của ông ta được đưa vào chương trình sách giáo khoa sẽ bị xóa bỏ để thay bằng tác phẩm văn học cách mạng của nhà văn khác[?] Âu đó cũng là lẽ tất yếu!

* LỜI NHẮN…

Khác với Bùi Tín, Nguyên Ngọc còn nhiều cơ hội sửa chữa sai lầm của mình. Đảng với nhân dân sẵn lòng giang rộng vòng tay nhân ái chào đón đứa con lầm đường lạc lối quay trở lại.

Mới đây, 26/10/2018, Nguyên Ngọc tuyên bố ra khỏi Đảng, sau khi Chu Hảo bị kỷ luật. Có thể Nguyên Ngọc nhận thấy rằng, nếu mình tiếp tục hoạt động chống lại Đảng, sớm hay muộn cũng sẽ bị khai trừ ra khỏi Đảng như Chu Hảo – người bạn cùng chí hướng – chi bằng xin ra khỏi Đảng trước để đỡ xấu hổ…và dễ chống lại Đảng hơn???

Xét về phẩm chất đạo đức, tư tưởng và những hoạt động của Nguyên Ngọc trong một thời gian dài có tác hại xấu đến Đảng và đất nước…ông ta không còn đủ tư cách làm một người đảng viên chân chính của Đảng Cộng sản Việt Nam nữa. Dù Nguyên Ngọc ra khỏi Đảng bằng hình thức nào cũng có lợi cho Đảng và nhân dân!

Nguyên Ngọc, tên thật là Nguyễn Văn Báu, sinh ngày 5 tháng 9 năm 1932 quê ở xã Bình Triều huyện Thăng Bình, tỉnh Quảng Nam. Theo chiều hướng tích cực, ông được biết đến với tư cách là một nhà văn lớn của Việt Nam với các bút danh Nguyên Ngọc và Nguyễn Trung Thành, ông nổi tiếng với những tác phẩm như Đất nước đứng lên, Rừng xà nu…

Tuy nhiên, ít ai biết rằng, từ lâu Nguyên Ngọc đã suy thoái, biến chất về tư tưởng, trở thành con cờ của đám dân chủ trong nước và hải ngoại, tích cực xuyên tạc lịch sử để chống phá Đảng và Nhà nước. Mới đây nhất, ông đã cùng một nhóm những kẻ suy thoái trong “Văn đoàn Độc lập” của mình xuyên tạc về hình ảnh Anh hùng liệt sĩ Võ Thị Sáu khiến dư luận hết sức bất bình và phẫn nộ.

Quá trình biến chất của Nguyên Ngọc bắt đầu từ khi ông còn đảm nhiệm vai trò Tổng biên tập Báo Văn nghệ và Phó Tổng thư ký Hội Nhà Văn Việt Nam, Nguyên Ngọc đã bảo kê cho Nguyễn Huy Thiệp, Phạm Thị Hoài đăng những truyện ngắn, những tiểu luận chửi cả các Danh nhân và Lịch sử Việt Nam. [Năm 1988, quyển tiểu thuyết đầu tay của Phạm Thị Hoài được xuất bản tại Hà Nội nhan đề “Thiên sứ” nhưng ngay sau đó tiểu thuyết này bị cấm lưu hành. Sau này, khi đã qua Đức sinh sống, Phạm Thị Hoài đã lập ra Talawas là một diễn đàn trực tuyến được thành lập từ năm 2001 và Hoài làm tổng biên tập, chuyên viết xuyên tạc về chính trị và tình hình đất nước.]

Đầu những năm 1990, Nguyên Ngọc bị đơn vị chủ quản là báo Văn Nghệ phê phán về việc có tư tưởng đi ngược lại với đường lối của Đảng và nhà nước. Đồng thời, ông ta bị cách chức và buộc rời khỏi các vị trí quan trọng nhất trong đời văn của mình. Sau khi bị buộc từ chức với danh nghĩa về hưu trước tuổi, ông ta liền công khai quay ngoắt lại chống Hội Nhà Văn và thành lập cái gọi là “Văn đoàn Độc lập”. [Thực chất đây là một nhóm chống phá Nhà nước Việt Nam]

Sau khi về hưu, Nguyên Ngọc liên tục đưa ra những khái niệm mới do ông nghĩ ra như: “Tất cả các tác phẩm văn học viết trong chiến tranh [Việt Nam] đều là những kiểu viết “minh họa” đầy chất đặt hàng của Đảng mà không phải viết do cảm xúc, do tình người của Nhà văn. Do đó những tác phẩm thời chiến không có giá trị, bây giờ ta phải có nhận thức mới để thoát khỏi sự can thiệp của Đảng“!

Hậm hực do bị đuổi khỏi vị trí ngỡ như bước đà danh vọng đỉnh cao danh vọng của đời mình, ông đã liên tục có những hành vi bôi nhọ Đảng Cộng Sản Việt Nam mà có lẽ ông đã quên đi lời văn năm nào: “Ngày xưa, người đối với người coi nhau như thú dữ, bây giờ có Đảng, có chính phủ, có cán bộ… người với người mới tin yêu nhau, giúp nhau như thể anh em một nhà vậy. Đó là bản chất của Chủ Nghĩa Xã Hội chúng ta đấy bà con ạ…”. [Trích “ Mùa hoa thuốc phiện cuối cùng“ của Nguyên Ngọc].

Nguyên Ngọc trong một lần tham gia cùng nhóm No-U Hà Nội

Năm 2013, Nguyên Ngọc cùng bè lũ “Văn đoàn Độc lập” của mình đã kí tên vào “Bản góp ý Sửa đổi Hiến Pháp 2013” phủ định hoàn toàn Đảng Cộng Sản, như đòi bỏ Điều 4 trong Hiến Pháp, đề nghị đa nguyên, đa đảng, đổi tên nước, thay quốc kỳ, lập lưỡng viện, thực hiện tam quyền phân lập v.v…

Ngoài ra, Nguyên Ngọc cũng là cái tên được biết đến tại một số “diễn đàn xã hội dân sự”, thực chất cũng là nơi tập hợp những kẻ chống phá Đảng, Nhà nước.

Ngày 12 tháng 5 năm 2015, trong một tuyên bố được đăng tải trên mạng xã hội, nhà văn Nguyên Ngọc cùng 19 nhà văn, nhà thơ khác tuyên bố từ bỏ Hội nhà Văn Việt Nam kể từ ngày 11 tháng 5 năm 2015.

Ngày 13 tháng 3 năm 2018, Ban Tuyên giáo Trung ương ra công văn yêu cầu Ban cán sự Đảng Bộ giáo dục và đào tạo rút toàn bộ tác phẩm của các tác giả tham gia Tổ chức “Văn Đoàn Độc lập” ra khỏi Chương trình sách giáo khoa.

Như vậy, việc Nguyên Ngọc đăng tải tuyên bố ra khỏi Đảng Cộng Sản Việt Nam vào đêm 26/10/2018 không phải là đột ngột hay tuổi cao nên lú lẫn. Tất cả đều có nguyên do và đó một quá trình gắn liền với giai đoạn ông còn đương chức. Chung quy cũng chỉ vì ông quá đề cao bản thân, để rồi khi bị ngã khỏi đà danh vọng của cuộc đời bởi sự ngông cuồng của chính mình, thì lại thù ghét xã hội, đất nước. Đây cũng là bệnh chung của các nhà “dân chủ” ở Việt Nam.

Nguyên Ngọc tuyên bố ra khỏi Đảng trên trang facebook cá nhân

Suy cho cùng, Nguyên Ngọc chẳng qua là nghĩ đến số phận của mình, cố vớt vát cái tôi cá nhân, vớt vát chút danh dự vì nếu không tuyên bố “bỏ Đảng” thì cũng sẽ đến lúc bị kỷ luật, khai trừ Đảng, nhất là sau khi Trung ương tuyên bố sẽ kỷ luật Chu Hảo – một đảng viên, một tri thức suy thoái, tự diễn biến, tự chuyển hoá.

“Văn đoàn Độc lập” gồm 61 thành viên, chủ yếu là số đối tượng chuyên vu cáo xuyên tạc hoặc đả kích chế độ như: Hà Sĩ Phu, Nguyễn Quang Lập, Bùi Minh Quốc, Nguyễn Huệ Chi… ngoài ra còn có cả nhà văn Vũ Thư Hiên, được coi là kẻ đào tẩu muộn màng ra nước ngoài. Trong 61 gương mặt nhà văn là thành viên của “Văn đoàn độc lập” thì hầu hết họ đều là những người có ân oán với Dân tộc, có ít nhất là 15 người đã từng vào tù, vô khám vì lý do làm gián điệp cho nước ngoài, tham nhũng, lợi dụng tự do để xuyên tạc chế độ, vài người đang sống lưu vong ở nước ngoài, 12 người là gốc Việt có quốc tịch nước ngoài. Trừ Nguyên Ngọc thì chẳng ai có tác phẩm nào đáng giá để cho công chúng đọc. Nếu có chăng là một vài tác giả vì “nhận thức lại” đã bị khai trừ khỏi đảng như Bùi Minh Quốc, Tiêu Dao Bảo Cự, Mai Thái Lính, Hoàng Hưng…

Chủ Đề