Tâm sự buồn ngày tết

Monhan – Đố vớ ô, Tế chỉ là nỗ buồn và những gọ nước mắ… Ngày Tế, kh mọ ngườ quây quần bên ga đình hì ô lạ đóng chặ cửa ôm con và ngồ khóc nức nở. Chưa bao gờ ô lạ muốn cho cá Tế này nhanh chóng rô qua đến như vậy.

    Tế nay mẹ con ô chẳng phả đợ a, ngóng a nữaTô đã mộ mình nuô ha con hế nào?Dù sắp snh con, mình vẫn nhấ quyế rờ khỏ nhà chồng

Chưa kh nào ô nghĩ chồng mình lạ phản bộ ô rắng rợn như hế. Suố hờ gan bảy năm bên nhau, ô đã ừng ự hào vớ ấ cả mọ ngườ rằng mình có mộ ngườ chồng vàng mườ bế yêu hương vợ con hế lòng.

Tô hực sự cảm hấy may mắn và hạnh phúc kh có được mộ ngườ chồng như hế [Ảnh mnh hoạ]

Tô là mộ phóng vên cho mộ ờ báo của hành phố. Công vệc bận rộn vì ô phả luôn đ khắp nơ. Chồng ô vì hấu hểu, hông cảm cho ính chấ nghề nghệp của vợ nên anh luôn động vên và cổ vũ cho ô hoàn hành ố công vệc của mình. Tô hực sự cảm hấy may mắn và hạnh phúc kh có được mộ ngườ chồng như hế.

Cho đến háng ư vừa rồ, rong mộ lần đ chợ ô muốn ìm mua chục rứng gà để về làm bánh ga ô cho chồng con ăn. Tô ình cờ gặp lạ chị Ma, ngườ chị hân hế rước đây cũng học báo chí cách ô 3 khóa. Tô phả mấ khoảng và phú mớ có hể nhận ra chị ấy. Vì hực sự ô không nghĩ mộ ngườ con gá ừng là hoa khô xnh đẹp, học hành gỏ có ếng của rường gờ lạ rở hành mộ phụ nữ rong ều ụy và ốm yếu ngồ ôm húng rứng bán ở vỉa hè hế này.

Ha chị m nhận ra nhau rồ ôm chầm lấy nhau mừng mừng ủ ủ. Câu chuyện của chị Ma khến ô không cầm được nước mắ. Chị kể rằng hồ năm cuố, chị về quê ịp nghỉ hè hì lỡ ính bầu vớ mộ hếu ga con nhà gàu. Kế quả là ha mẹ con bị hắ hủ, nhà chồng không ành cho chú ình cảm nào, chị đành ngậm ngù ly ị chồng.

Từ ngày có chị Ma, ô đã yên âm làm vệc mà không phả lo nghĩ chuyện chăm lo cho ga đình. [Ảnh mnh họa]

Sau đó, ha mẹ con ắ nhau về nhà ngoạ. Chị gử con cho mẹ chăm còn mình lạ lên hành phố làm nghề ấp rứng cho mộ lò vào ban đêm còn ban ngày nhận hêm rứng đ bán ở chợ.

Lúc ấy, ô đã không ngần ngạ ra lờ đề nghị bảo chị về sống chung, ện hể chăm nom ga đình lúc ô đ công ác. Thực ra, ô cũng đang ính huê osn ừ lâu để đỡ đần vệc nhà gúp chồng mà chưa hấy a ưng ý cả. Gờ có chị Ma hì ô đã muốn đề cập ngày. Sau mộ hồ băn khoăn, chị ấy đồng ý và cảm ơn ô rố rí vì đã cứu chị hoá khỏ cảnh cơ cực rước mắ.

Từ ngày có chị Ma, ô đã yên âm làm vệc mà không phả lo nghĩ chuyện chăm lo cho ga đình. Tô cũng không hề lo lắng hay đề phòng vệc chồng và chị Ma léng phéng vớ nhau. Vì chồng ô lâu nay ính ình rấ è, nhú nhá mà anh còn rấ ghé chuyện ra gá có quan hệ ngoà luồng. Hơn nữa, ô nghĩ chị Ma hơn chồng ô những ba uổ lạ rông gầy gò, ốm yếu hế có cho không hì chồng cũng không hèm.

Chính vì sự chủ quan và n ưởng uyệ đố ha ngườ đó mà ngày hôm nay, ô đang phả gánh lấy hậu quả o chính mình là ngườ ạo cơ hộ.

Mấy ngày hôm rước, vì phả làm phóng sự Tế mà ô phả lặn lộ công ác rên Mộc Châu, ự kến 28 Tế mớ được nghỉ Tế. Tô phả năn nỉ mã chị Ma mớ đồng ý ở lạ đến rưa 28 Tế mớ về quê.

Chuyến công ác kế húc sớm hơn ự kến nên rưa 27 Tế ô đã bắ x rở lạ hành phố. Vì muốn ạo bấ ngờ nên ô đã không gọ đện cho chồng và chị Ma bế.

Chều 27 Tế, đường phố đông nghẹ ngườ, ẫn đến ùn ắc. Tô xuống x ừ đầu hành phố, vừa đ bộ vừa đ nhờ x ớ ận gần 4 ếng sau mớ về ớ nhà. Lúc này mớ 9 gờ ố nhưng rong nhà ô đã ắ hế đèn. Tô ngạc nhên vô cùng, vì bình hường chồng ô hức rấ khuya. Anh hế xm phm hì xm bóng đá ớ gần 12 gờ đêm mớ đ ngủ. Vì sợ đánh hức mọ ngườ nên ô âm hầm mở cửa vào nhà, đ hậ khẽ, ùng đện hoạ để so đường.

Nhưng kh vừa lên ớ cầu hang gần phòng ngủ, ô đã hụ hẫng bở ngh được ếng của chồng ô: ““Ngày ma, m đã về quê rồ chắc Tế này anh buồn và nhớ lắm ấy. Ăn Tế xong là m phả bắ x lên đó nhé!”. Bên rong phòng có ánh đèn ngủ lo lé qua kh cửa, gọng chị Ma vang lên nhẹ nhàng, ịu àng: “Nhấ định rồ, chỉ mùng 5 Tế là m rở lạ mà”.

Tô hậ không ngờ, kh mình đ công ác hì chính hờ gan đó cả ha đã âm hầm phản bộ sau lưng ô.

Tô hậ không ngờ, kh mình đ công ác hì chính hờ gan đó cả ha đã âm hầm phản bộ sau lưng ô. [Ảnh mnh họa]

Tô ức gận, ay run lên, đẩy cửa bước vào rong sự hoảng hố của ha ngườ. Chồng ô và chị Ma cuống cuồng vơ áo quần và rố rí xn lỗ ô, còn ô lạ đứng như rờ rồng gữa phòng vì đau đớn.

Thấy có ếng ồn nên đứa con ô cũng ỉnh gấc khóc ầm ĩ rong phòng, ô chạy sang bế con, rồ vừa khóc vừa chạy ra khỏ nhà rong đêm ố gáp Tế.

Tô bắ x về nhà mẹ đẻ, xn mẹ cho ở lạ nhà. Sáng hôm sau, vì không muốn làm không khí Tế rong nhà mẹ mấ vu lạ ngạ vợ chồng anh chị cả nên ô phả bằng lòng để chồng đón về nhà.

Mấy ngày qua, ô chỉ ru rú rong phòng rồ ôm con ngồ khóc để mặc chồng muốn làm gì hì làm. Tô không ngờ, mình lạ có mộ cá Tế buồn bã như hế. Không khí Tế ràn ngập khắp nơ còn ô chỉ hấy ủ hờn và đau khổ kh ngồ cố gắng cầm bú vế đơn l hôn.

Bao nhêu lần chồng ô vào phòng cầu mong ô ha hứ, anh bảo những gì ễn ra chỉ là phú nông nổ. Gờ anh đã nhận ra đâu mớ đích hực là ga đình của mình, anh đã bế lỗ rồ. Nhìn đứa con hơ cứ ngơ ngác nhìn mẹ nó khóc, ô lạ hấy hương con vô cùng.

Nhìn đứa con hơ cứ ngơ ngác nhìn mẹ nó khóc, ô lạ hấy hương con vô cùng [Ảnh mnh hoạ]

Mộ phần hậu quả hôm nay cũng có lỗ o ô đã quá say sưa vớ công vệc mà hoá hác hế cho chồng và chị Ma. Nhưng ha ngườ họ lạ phản bộ sự n ưởng của ô. Đặc bệ là chị Ma, chính ô là ngườ đã cưu mang chị, vậy mà chị đố xử vớ ô như hế? Làm sao ô ha hứ được cho những ổn hương mà họ đã gây ra đây?

Chủ Đề