Vì sao đừng lãng phí thời gian sống cuộc đời người khác

I. Dàn ý suy nghĩ về ý kiến Thời gian là hữu hạn vì thế đừng phí phạm thời gian để sống cuộc sống của người khác


1. Mở bài

- Dẫn dắt, giới thiệu vấn đề cần nghị luận: "Thời gian là hữu hạn vì thế đừng phí phạm thời gian để sống cuộc sống của người khác"

2. Thân bài

- Giải thích khái niệm :
+ " thời gian"
+ "phí phạm"

- Phân tích:
+ Giá trị của thời gian
+ Cách sử dụng thời gian của mỗi người
+ Nêu dẫn chứng và phân tích dẫn chứng...(Còn tiếp)

>> Xem chi tiết Dàn ý suy nghĩ về ý kiến Thời gian là hữu hạn vì thế đừng phí phạm thời gian để sống cuộc sống của người khác tại đây

Đề bài:“Thời gian là hữu hạn, vì thế đừng phí phạm thời gian để sống cuộc sống của người khác”, anh chị có suy nghĩ gì về ý kiến trên?

Bài làm

Ai trong chúng ta cũng đều được hưởng nhiều thứ, có những thứ khác nhau, nhưng hơn hết tất cả chúng ta đều có quỹ thời gian như nhau. Nhưng là tùy người mà chúng ta biết tận dụng nó một cách hợp lý, chính xác vào những điều ta muốn thì sẽ chẳng còn điều gì ta phải tiếc nuối. Có câu đã nói rằng “Thời gian là hữu hạn, vì thế đừng phí phạm thời gian để sống cuộc sống của người khác”.

Thời gian của tự nhiên là một món quà tặng của tạo hóa, nó trở thành hiển nhiên mà đôi khi ta vô tình. Nó là khẳng định cho sự phát triển đi lên của nhân loại.

Vì sao đừng lãng phí thời gian sống cuộc đời người khác

Thời gian của tự nhiên đẹp và dài đến vậy, nhưng thời gian của con người chúng ta khi đến với cuộc sống là có giới hạn, không phải sao?. Một đời người sẽ gần giống như câu hát sau: “Em ơi có bao nhiêu, 60 năm cuộc đời, 20 năm đầu sung sướng không bao lâu, 20 năm sau sầu vương cao vời vợi, 20 năm cuối là bao”.

Vâng vế đầu tiên của câu nói ấy chính là ““Thời gian là hữu hạn” ta có thể giải thích đơn giản rằng vì thời gian đều quý giá, vì nó “là vàng”, “là bạc”, là những thứ đã trót lỡ để qua đi rồi sẽ mãi mãi chẳng thể có lại được, nó tuy chẳng có hình dạng, vô hình nhưng đều khiến chúng ta phải suy nghĩ, phải chạy đua nếu không muốn bị lạc hậu. Con người chúng ta có thể cùng với bộ não của mình được ứng dụng để có thể làm nên mọi thứ ta gọi là cái “nhân tạo” phục vụ cho đời sống của họ, nhưng lại chẳng thể tạo ra thời gian.Vòng đời của một con người sẽ chỉ là một phần nhỏ trong vòng đời của thiên nhiên, của đất trời, chẳng thể kéo dài số ngày sống trên đời thêm vì quy luật có sinh, có tử một cách nghiệt ngã, bắt buộc. Vậy nên, ta phải khẳng định với nhau rằng, được sinh ra ở trên đời đã là điều quý giá và ta chưa biết được mình sẽ sống lâu hay không giữa cuộc đời đầy ắp bất ngờ này, và ta cũng chỉ có thể sống được một lần thì phải sống sao cho đáng sống cũng là tạo dựng một cuộc đời có ý nghĩa, sống nhiệt thành, sống có lý tưởng, khát vọng.

>> Xem thêm: Bình luận về câu tục ngữ Uống nước nhớ nguồn

Chúng ta nghĩ thế nào trước quan điểm “sống vay, sống mượn” thế có đáng sống không, con người không thể sống lãng phí, sống một cuộc đời của người khác được. Ta có chân tay đầu óc, trí não thì cũng nên có trách nhiệm với nó, nghĩa là có trách nhiệm với cuộc đời của mình, biết quý tiếc mà dùng nó đúng nơi đúng chỗ bạn sẽ được tỏa sáng. Khi con người “sống cuộc sống của người khác” đồng nghĩa là rơi vào thế bị động, phụ thuộc. Con người sẽ tự đánh mất đi giá trị của cái tôi cá nhân, trở thành bản sao vô danh, nhàm chán, không có cơ hội phát triển bản thân.

Trong khi mình hoàn toàn có khả năng làm được những điều mình thích, mình muốn tạo ra những thành công riêng, khẳng định được bản thân mình mà lại cứ phải núp quẩn quanh trong “chiếc bóng của người khác” không nhân cơ hội đó mà đào sâu, khai phá những tiềm năng còn ấn chứa trong chính mình. Cuộc sống sẽ trở nên hoài phí, vô nghĩa.

Bạn cũng hiểu rằng, ai cũng đều có những bí mật của riêng mình để đưa họ đến với thành công, trên cơ bản vẫn là do có khả năng kiên trì, bền bỉ không phải tự nhiên mà có mà phải là cả một quá trình rèn luyện miệt mài, không ngại khó khăn trên mỗi chặng đường. Vì con người ta tham lam, muốn có cái này rồi có cái nọ, mà không chịu chịu khó tìm tòi, chỉ toàn bắt chước thì cũng sẽ được như họ muốn thôi, họ sẽ học được những thứ ở bề nổi, những thứ đơn giản, mà sẽ không thể học được hết, sao chép được hết, những điều quyết định sự thành bại của họ có dễ gì mà họ tiết lộ để bạn có được, cũng vì bạn đâu phải là chính người trong cuộc, không chịu những trải nghiệm đau đớn trên đường đi thì chẳng một ai có thể dám đảm bảo thành công sẽ đến dù bạn nhiều may mắn, có khi có được nó nhưng lại chẳng thể bền lâu. Chẳng có con đường nào là toàn trải hoa hồng, chỉ có cách bạn phải bỏ ra sự lao động xứng đáng thì mới đem về kết quả xứng đáng, biết tự lập, tự tìm cơ hội cho bản thân.

>> Xem thêm: Thuyết minh về mâm cỗ trung thu

Hãy sống là chính mình mong muốn, dần dần tìm cho mình ước mơ, hoài bão riêng và nỗ lực theo đuổi nó. Nếu ta biết trân trọng những giá trị của cuộc sống rồi phải biết tận hưởng và tận hiến thì cuộc sống mới có giá trị và ý nghĩa hơn.

Đây hoàn toàn là một bài học chân thành và hết sức đúng đắn để khuyên bảo mỗi người hãy nên biết tận dụng từng phút từng giây, sống là chính mình. Đặc biệt, là một người có hiểu biết, có học thức, chúng ta cũng phải biết hòa nhập với cộng đồng và tiếp thu ý kiến, tuy vậy cũng phải tinh ý chọn lọc để làm chủ bản thân trước những tác động ngoại cảnh bất ngờ, xấu để con người ta mạnh mẽ hơn và biết lắng nghe thế giới hơn.

Bài viết liên quan

  • Nêu suy nghĩ về vấn nạn rác trong cuộc sống
  • Nhận thức bài học qua câu nói: “Hãy cho tôi một điểm tựa, tôi sẽ nâng bổng cả Trái Đất lên”
  • Trình bày suy nghĩ trước câu trả lời của biên tập viên kì cựu tờ báo The New York Sun: “Ông già Noel có thực!”cho câu hỏi: “Ông già Noel có thực không?”
  • Suy ngẫm về ý kiến: ‘Mỗi chúng ta hãy học cách viết những nỗi đau buồn, thù hận lên cát và khắc ghi những ân nghĩa lên đá”
  • Trình bày ý kiến của mình về hai câu nói: “Thất bại là mẹ thành công” và “Thử thách lớn nhất của con người là lúc thành công rực rỡ” (G. Welles)
  • Suy nghĩ về câu thơ: “Tôi khóc những chân trời không có người bay, lại khóc những người bay không có chân trời”
  • Nêu suy nghĩ về ý kiến: “Bạn sinh ra đã là một bản gốc, đừng chết đi như một bản sao”
  • Trình bày ý kiến về câu nói: “Khi của cải mất ,chẳng có gì mất cả, khi sức khoẻ mất, mất một vài thứ thôi, khi ý chí mất, chẳng còn lại gì nữa”
>> Xem thêm: Chứng minh câu tục ngữ Ăn quả nhớ kẻ trồng cây

Cuộc đời chúng ta là một quãng thời gian hữu-hạn, nó cũng là một quãng thời gian vô-hạn. Ta phải cân bằng được lý tưởng sống của mình để không hối tiếc điều gì cả. Nhưng thử hỏi có mấy ai làm được điều ấy! Sống cho bản thân là sống ích kỷ, sống cho xã hội là sống bao đồng. Dù sống ích kỷ hay sống bao đồng thì ta cũng sẽ bị người đời đánh giá không hay mà thôi, đó mới thực sự là hiện thực xã hội. Dẫu vậy, ta vẫn phải lựa chọn cách sống cho riêng bản thân mình, hãy lựa chọn làm sao khôn ngoan nhất, đừng hối tiếc gì cả...

Cuộc đời chúng ta là một quãng thời gian hữu-hạn, nó cũng là một quãng thời gian vô-hạn.

Có một nhà văn từng nói: "Con người sinh ra luôn có một vai trò riêng của họ, có người in dấu chân mình trên con đường danh vọng xa hoa, có người chỉ in chân mình trên cát bụi, nhưng họ luôn là những cây bút của lịch sử, khi học viết về cuộc đời họ, cũng tức là họ đang viết lên lịch sử loài người."

Ta sống là để mơ ước.Đó luôn là một trong những điều hạnh phúc nhất của con người. Sống ở đời, ai cũng có một vài nỗi khổ, thậm chí có người còn tự cho mình là "bất hạnh". Và mỗi khi họ đau buồn, họ lại ước mơ, lại hy vọng, lại mong chờ một điều kỳ diệu nào đó tới với mình như một biện pháp để họ sống tiếp. Mơ ước như những cơn gió dịu mát của mùa hè thổi qua cuộc đời ta, làm cho ta ngủ quên đi trong ảo mộng để rồi nếu ai nhục trí, người đó sẽ mê muội mãi không thể thoát ra được. Ước mơ không có tội, nó là điều tốt, chỉ là tùy thuộc vào mỗi người biến nó thành sự thật ra sao mà thôi.

Vì sao đừng lãng phí thời gian sống cuộc đời người khác

Con người sống là để yêu.Đây là điều hiển nhiên. Yêu, cưới và sinh con đẻ cái là một trong những hạnh động đã có từ thuở ban sơ của loài người, nó có vai trò duy trì nòi giống cho loài người, tạo dựng một xã hội có đạo đức và tình yêu thương. Khi ta yêu ai đó, tâm trí và cảm xúc của ta sẽ chỉ dành cho người đó mà thôi. Ta xốn xang, ta hồi hộp, ta ngại ngùng, ta buồn, ta cười một mình,...đó là yêu. Sống mà không có tình yêu thì thực sự tẻ nhạt biết bao. Khi ấy, sẽ chẳng có những cuộc tình đẹp đi vào lịch sử như Romeo và Juliet, như Lương Sơn Bá - Trúc Anh Đài,...Cũng sẽ chẳng có chuyện cha mẹ, con cái hy sinh cho nhau để người còn lại có thể sống tốt hơn. Yêu là cho đi nhiều và nhận lại cũng nhiều...

Vì sao đừng lãng phí thời gian sống cuộc đời người khác

Chúng ta sống và nghĩ cuộc đời là vô-hạn.Đời ai nói là hữu-hạn? Mỗi ngày trôi qua có tới 24 giờ, 1440 phút và 86400 giây để thở, để thể hiện cảm xúc và để làm những điều mình muốn. Vậy, với một cuộc đời dài 60 năm thì có lẽ con số giờ sống của chúng ta quả thực rất lớn. Và rồi con người chúng ta nghĩ cuộc đời là vô-hạn.

Khi nghĩ như vậy, ta cứ thỏa sức để sống, tiêu đi những phút giây quý giá nhất của đời mình cho những việc vô bổ. Bỏ mặc những người yêu quý mà đáng nhẽ ra ta phải giữ chặt để chạy theo những người sống vì những giá trị vật chất mà ta có. Ta nghĩ cuộc đời vô-hạn, vì thế ta ngủ thật nhiều, làm thật nhiều, cống hiến thật nhiều, chơi thật nhiều và rồi đến khi ta già đi, khi ta nhận ra thời gian là hữu-hạn, ta lại hối tiếc quãng thời gian tươi trẻ đã qua. Cuộc đời hiếm ai sử dụng được cái vô-hạn của thời gian.

Vì sao đừng lãng phí thời gian sống cuộc đời người khác

Nếu thời gian là hữu-hạn, vậy ta nên sống cho bản thân hay sống vì xã hội?Quả thực đây là câu hỏi khó trả lời, bởi vì để trở nê hoàn hảo, con người ta phải sống cả cho bản thân và xã hội. Ta phải cân bằng được lý tưởng sống của mình để không hối tiếc điều gì cả. Nhưng thử hỏi có mấy ai làm được điều ấy! Sống cho bản thân là sống ích kỷ, sống cho xã hội là sống bao đồng. Dù sống ích kỷ hay sống bao đồng thì ta cũng sẽ bị người đời đánh giá không hay mà thôi, đó mới thực sự là hiện thực xã hội. Dẫu vậy, ta vẫn phải lựa chọn cách sống cho riêng bản thân mình, hãy lựa chọn làm sao khôn ngoan nhất, đừng hối tiếc gì cả...

DUY DUY

NGƯỜI ĐÃ CHIA SẺ