Bác sĩ huỳnh phước sang là ai

[BÁC SĨ HỒ HẢI VS HUỲNH PHƯỚC SANG] Đây là 2 bác sĩ rất nổi tiếng trong làng blogger Việt Nam. Cả 2 đều có học thức như nhau nhưng không bằng nhau. 

1. Hồ Hải khám trị bệnh ở phòng mạch. Huỳnh Phước Sang trị "thói hư tật xấu" của dân tộc Việt trên Facebook.

2. Hồ Hải lên án thực trạng xã hội. Huỳnh Phước Sang trùm ngụy biện.

3. Hồ Hải chỉ ra sai lầm của chính phủ. Huỳnh Phước Sang Đđổ lỗi tại dân ngu.

4. Hồ Hải thường xuyên tranh luận. Huỳnh Phước Sang block những ai bất đồng.

5. Hồ Hải khai sáng cho dân tộc. Huỳnh Phước Sang càng chữa dân càng ngu.

6. Hồ Hải khen Ku Búa. Huỳnh Phước Sang thì chửi Ku Búa.

Vậy cho nên hãy như Bác Sĩ Hồ Hải, đừng như bác sĩ Huỳnh Phước Sang. Hãy khai sang và chữa bệnh cho dân chứ đừng làm dân thêm ngu đần. Bác Sĩ Hồ Hải đang ở tù vì chúng ta, cảm ơn ông ta, và Share Không Cần Hỏi.

Ku Búa @ Cafe Ku Búa

Xin được thú nhận luôn là trước khi viết Entry này người viết không mấy thiện cảm với Huỳnh Phước Sang. Về lí do tại sao xin xem thêm: Tại đây. 


Là một bác sỹ nhưng Huỳnh Phước Sang được biết đến là một kẻ thích và ham phản biện. Tôi nói "ham" bởi hầu như Sang ít bỏ qua vấn đề gì miễn là nó thu hút sự chú ý của dư luận và gai góc một chút! Và với một lối nói có phần cả nghĩ, bạo ngôn giống như một nhạc sỹ Tuấn Khanh [TP Hồ Chí Minh], không ít lần vị bác sỹ này đã khiến cho dư luận và những người theo dõi anh có một phen hú hồn và không tài nào hiểu anh ta đang sống trong chế độ xã hội nào? 

Và không hiểu có phải có lần bị dư luận lên án gay gắt quá sau những phát ngôn khó nghe không nhưng sau bận ấy Sang đã tự đưa một Sologan như sau: "Bạn có thể ghét bỏ tôi, chửi bới tôi nhưng bạn sẽ không thể chối bỏ những sự thật mà tôi nói ra"


Có thể với nhiều người khi tiếp cận điều này cho rằng, Sang cố chấp và đấy là cách anh ta phản kháng lại dư luận khi bị lên án, tẩy chay. Nhưng tôi lại nghĩ khác, rằng gã đang phân trần cho dư luận và những người đọc bài của gã hiểu rằng mình không thuộc về bất cứ phe nhóm lợi ích nào. Gã nói ra đơn giản vì gã hiểu thế, không bị thúc ép bởi một động cơ hay thế lực chính trị nào trong xã hội! Và riêng điều này thì Huỳnh Phước Sang đã có sự gặp gỡ với nhà thơ, dịch giả nổi tiếng Thái Bá Tân trong lần phát ngôn để quay về nẻo thiện trong thời gian gần đây: 


"Tôi nghĩ rằng nhà văn nhà thơ mà cứ im mãi thì không đúng. Phải có trách nhiệm của công dân. Tôi chẳng chống phá gì đâu thậm chí tôi còn ăn lộc của chế độ vì được ăn học tử tế nhưng chuyện nào ra chuyện ấy trách nhiệm công dân thì mình phải nói”.


Điều đáng nói, cũng như Thái Bá Tân đã không ngần ngại chỉ ra những điểm ưu việt, điểm "được" của chế độ, nhà nước trong thời điểm hiện tại, rằng "Tôi tin bác Trọng là người liêm khiết. Làm quan thời bây giờ như thế là tốt lắm rồi. Còn có cái này cái nọ thì lại chuyện khác. Tôi tin lãnh đạo ta không bán nước cho Tàu. Bất chấp tham nhũng và sự bất tài của một số lãnh đạo, tôi tin đất nước ta sẽ phát triển về kinh tế, và dần dần sẽ đổi mới hơn nữa và tiến bộ hơn về chính trị. Hình ảnh “chìm tàu” tôi nhắc đến chỉ là một kiểu phúng dụ, nói quá, của văn chương. Mà ta đã tiến bộ và đổi mới lắm rồi đấy. Tôi tin con người Việt Nam ta về cơ bản vẫn tốt chứ không hoàn toàn u ám như nhiều bác mô tả. Tôi không thích cộng sản, nhưng vẫn ghi nhận, thậm chí biết ơn những gì chế độ đã làm cho đất nước từ ngày đổi mới. Chúng ta từ một nước cực nghèo mà được thế này là quá tốt rồi. Tất nhiên vẫn muốn tốt hơn nữa. Tôi thấy bộ máy chính phủ vận hành được. Bác thủ tướng chỉ đạo quyết liệt. Bác Thăng năng nổ và dám nói, dám làm...." [Nguồn fb Thái Bá Tân]. Mới đây nhất thông qua bài viết "Nhân vụ "Con sâu gặm tiền", Huỳnh Phước Sang đã cho thấy không phải vô cớ mà gã lại tự đề ra cho mình một câu sologan ấn tượng đến thế. Và đây là cái lần hiếm hoi gã nói đúng. Toàn văn bài viết của Sang như sau: 

"Nhắc đến lực lượng Cảnh Sát Giao Thông thì gần như 100% các bạn đều căm ghét, nói bọn họ là quân hà hiếp ăn cướp bắt chẹt tiền của các bạn đúng không, gọi họ là Chó Vàng Bò Vàng này kia nặng nề lắm phải không!Vậy để tôi chỉ các bạn một cách giết hết bọn nó, đó là bỏ đói bọn nó! Các bạn cứ đi đúng luật và học kỹ nắm rõ luật, lỡ có vi phạm thì cương quyết lên kho bạc nộp phạt chứ không hối lộ một đồng nào! Toàn dân làm được như thế không đến 3 tháng thì bọn nó đói mà chết hết!Các bạn làm được không? Được không? Nói to lên tôi nghe coi! À, câm mõm à!Vậy thì nên hiểu là họ xấu xa nhưng vẫn tồn tại được chính là do các bạn, do sự vi phạm luật của các bạn và do sự hối lộ của chính các bạn, vậy chửi bới cái gì nữa!Mà bị họ phạt nặng thì tức thì chửi nhưng nhớ lắm phải không, lần sau đố dám vi phạm lại lỗi ấy, thế thì tốt ra hẳn, giảm chết giảm thương vong, thế sao không cảm ơn!???

Tôi nhắc lại, Chính Trị thì chả liên quan gì đến Pháp Luật bao nhiêu cả, cho dù Cộng Sản hay Tư Bản hay Phong Kiến thì ra đường phải tuân thủ luật giao thông mà thôi, để bảo vệ mạng sống lẫn nhau! Đừng ghét chế độ rồi ghét sang Pháp Luật rồi đem đầu mình kê dưới bánh xe tải là ngu lắm đấy, hiểu chưa! Nhắc hoài!". 

Người viết tin rằng, đây là một tín hiệu cho thấy không phải ai đứng ra phản biện, dù họ toàn nói trái cũng là dân chủ cuội. Và xin đừng vội quy kết bất cứ ai đó nói trái, hãy cho họ và chính mình thời gian để thực sự hiểu bản chất của họ là gì! 

An Chiến

Tú Mỡ 

Hai ngày vừa qua, tin nóng nhất trong nước không thể nào khác là tin Xạ thủ Hoàng Xuân Vinh của đội tuyển bắn súng quốc gia Việt Nam xuất sắc giành tấm huy chương vàng tại Thế vận hội 2016 diễn ra ở Brazil. Ngay khi phát súng cuối được bắn, những tin vui dồn dập đến với không chỉ thể thao Việt Nam, mà còn làm nức lòng nhân dân cả nước. Lần đầu tiên chúng ta bước lên bục cao nhất của thể thao thế giới, quốc ca Việt Nam hào hùng vang lên trên trường quốc tế. Phát súng cuối cùng ấy là minh chứng cho tinh thần quả cảm, chiến đấu hết mình, đại diện cho ý chí của cả một đất nước, một dân tộc.

Song song với những tràng pháo tay lớn, những lời chúc mừng tốt đẹp nhất dành cho Hoàng Xuân Vinh, thì lại có những tiếng dè bỉu. Vâng, nói chính xác là trong những thời khắc vui vẻ nhất của dân tộc vẫn xuất hiện những con người đi ngược lại với niềm vui ấy, coi những thứ thiêng liêng và lớn lao trở thành những thứ tầm thường. Đó chính là trường hợp của tên bác sĩ Huỳnh Phước Sang trên facebook.

Bộ mặt tên bác sĩ vô học Huỳnh Phước Sang

Kể từ khi anh Vinh giành được chiếc huy chương vàng danh giá, cũng là lúc Sang bắt đầu những bài viết liên tục dè bỉu, hạ thấp, thậm chí là làm nhục dân tộc Việt Nam ngay trên mạng xã hội. Cứ một vài tiếng một lần, khi thì là bài viết, khi thì là bức ảnh, hắn liên tục cho rằng người Việt chúng ta đang tự huyễn hoặc, tự lừa dối bản thân hoặc tự tôn thái quá. Những từ ngữ như vậy liên tục xuất hiện đi xuất hiện lại trong từng lời phát biểu của tên bác sĩ trên. Mất dạy hơn, hắn còn dám bôi nhọ những hình ảnh mang tính biểu tượng, thể hiện truyền thống và lịch sử của cả dân tộc. Đó không phải là một việc làm sai trái, mà đó là một tội ác lớn.

Sang cho rằng, dân số Việt Nam đứng thứ 14 trên thế giới, tức là 60 người thì có 1 người Việt, mà 4000 năm qua chưa có một chiếc huy chương Vàng nào. Sau đó hắn đưa ra luận điệu về 2 loại người mà hắn cho là đang tồn tại: một là những người luôn muốn nhìn ra các khuyết điểm dân tộc để thay đổi phát triển, 2 là những người đang “Tự Hào Hão Huyền Tiên Rồng” và đang vui mừng với những thành tích mà hắn cho là có “một tí”

Những phát ngôn thể hiện sự ngu dốt của Huỳnh Phước Sang trên Facebook

Trước khi nói về cái tư tưởng chính trị và dân tộc ngu xuẩn mà bác sỹ Sang đang có trong đầu, thì chúng ta nên nói về một khía cạnh khác, đó là sự ngu dốt về cả lịch sử và cả phát ngôn của tay bác sỹ bố láo này.

Việt Nam mới tham gia Olympic từ năm 1975, những thành tích trước đó, nếu có, đó là của Việt Nam Cộng Hòa, chế độ đã chết từ lâu rồi. Tính đến nay, chúng ta mất 41 năm để có thể có 1 tấm huy chương vàng [những huy chương khác chúng ta có từ lâu rồi]. Trong khi đó, một số nước có nền thể thao phát triển hơn đất nước ta, tham gia Olympic lâu hơn chúng ta, cũng phải mất đến hơn 50, thậm chí là 60 năm để có thể có tấm huy chương vàng đầu tiên. Đó là chưa kể, thành tích mà chúng ta đạt được ngày hôm nay, đã phá kỷ lục Olympic đã tồn tại suốt 50 năm qua. Liệu đó có là điều đáng phải tự hào.

Thêm nữa, nguồn lực chúng ta dành cho thể thao là không nhiều, vì đất nước chúng ta còn nghèo, còn có nhiều thứ phải lo. Hơn nữa, chúng ta là người châu Á, thể lực của chúng ta mới đang được cải thiện nhưng chưa thể so sánh với các nước có nền kinh tế phát triển. Ấy vậy mà chúng ta vẫn có những Ánh Viên, có Kim Tuấn,... đã thi đấu nổi trội ở các giải đấu quốc tế. Nói đâu xa, anh Hoàng Xuân Vinh cũng chẳng có nổi cái kính chuyên dụng như các vận động viên người Trung Quốc, Brazil khi tham gia thi đấu, cũng chẳng có xe chuyên đưa đón đi thi đấu mà phải đi xe bus truyền thông, số tiền thưởng khi được huy chương cũng chỉ bằng 1 phần 10, một phần 20 so với các tuyển thủ ở các nước Đông Nam Á. Thế mà kết quả thì như các bạn đã thấy rồi đấy, chúng ta chẳng kém ai cả. Vậy có đáng để tự hào?

Không biết về mặt y học chuyên môn thì tay Sang này có gì khá, nhưng riêng về kiến thức xã hội đã cho thấy cái sự cố chấp đến vô học của tay bác sỹ này. Nhưng đáng khinh bỉ hơn, đó là hắn dám động vào lòng tự tôn dân tộc của chúng ta, phỉ báng những người anh hùng đã chiến đấu vì sự bình yên của Tổ quốc hôm nay.

Mỗi cộng đồng, trong những điều quan trọng nhất khiến họ có thể gắn kết để khiến thế giới gọi họ là một dân tộc, chính là lòng tự tôn với chính những truyền thống và văn hóa của mình. Chúng ta có được những chiến tích trong lịch sử và trong thời đại ngày nay cũng chính xuất phát từ lòng tự tôn ấy. Nước Mỹ có những người như George Washington, chúng ta có Hồ Chí Minh, Võ Nguyên Giáp. Chúng ta còn có vô số những tấm gương anh hùng trên tất cả các mặt, các lĩnh vực, ở mọi thời điểm lịch sử của dân tộc. Đó là những hình tượng có thật, cuộc sống, tinh thần chiến đấu của họ là niềm tự hào và là sự khích lệ cho mỗi dân tộc đứng lên giành lấy những thứ thuộc về mình. Vậy ai dám nói sự tự tôn ấy là những thứ huyễn hoặc hoặc ảo tưởng? Chỉ có những kẻ cố tình hạ thấp đất nước, những kẻ có tư tưởng phá hoại mới nói ra những lời lẽ ngu xuẩn như vậy. 

Nếu như cho phép tôi được liệt Sang vào một loại người trong xã hội, thì đó phải là loại rác rưởi, vừa ngu về học vấn, vừa ăn tàn phá hoại. Loại người này trong xã hội Việt Nam bây giờ tuy ít nhưng không còn hiếm nữa. Chúng hàng ngày ăn những hạt gạo do chính những người đồng bào của chúng vất vả làm ra. Nhưng chúng lại quay sang dùng những cái lý lẽ ngu xuẩn của mình “cắn” lại đất nước và nhân dân đã cưu mang chúng. Đó là điều không thể chấp nhận. Sang và những tên ăn cháo đá bát như hắn nên sớm bị loại khỏi xã hội.

Page 2

Đông Phong Cách đây 34 năm, vào ngày 14/3/1988, trong cuộc chiến đấu bảo vệ chủ quyền Tổ quốc tại các bãi đá Gạc Ma, Cô Lin và Len Ðao, t...

Video liên quan

Chủ Đề