Bố gia trưởng phải làm sao

Chồng tôi là người đàn ông gia trưởng và tôi luôn phải mềm mỏng với lão ấy, bởi nếu chỉ cần làm găng lên cái gì là sẵn sàng ăn mấy cái bạt tai không rõ lý do. Lúc nào anh ta cũng cho mình đúng và trịch thượng, không nghe ai khuyên ngăn.

Chồng gia trưởng chỉ thích hưởng thụ và tinh tướng với vợ. Ảnh minh họa

Người xưa thường nói đàn ông gia trưởng cũng có cái hay của nó đó là họ quyết đoán nhưng thực chất đàn ông gia trưởng là thói ích kỷ, biếng nhát và lấy từ gia trưởng cho sang trọng.

Chồng tôi là ví dụ điển hình. Nhiều lần bức xúc không biết nói với ai và tôi chỉ biết bày tỏ với một vài đứa bạn thân và chúng nó cũng có đứa chồng gia trưởng. Chồng tôi, tôi biết lão gia trưởng từ khi mới yêu. Lúc yêu nhau, đi ăn uống bạn bè chỉ có lão đúng, lão có thể uống say còn tôi không bao giờ được can thiệp vào chuyện của lão.

Tôi nghĩ yêu thì sẽ thế nếu lấy về tôi sẽ quản chặt. Nhưng thực tế tôi không quản được gì.

Chồng tôi sinh ra và lớn lên ở một gia đình bố gia trưởng và mẹ chồng tôi chiều ông vô điều kiện từ việc lấy quần áo cho ông tắm tới việc soạn sửa giày dép nếu ông cần đi ra ngoài. Ở nhà chồng tôi, đàn bà phải làm tất cả còn đàn ông chỉ lo việc lớn. Cái lo việc lớn ở đây là chuyện của xã hội còn lại là phụ nữ làm.

Ngày mới về làm dâu, bố chồng tôi cũng phủ đầu một câu rằng làm dâu nhà này đừng có kiểu nhảy lên làm chồng người ta mà phải biết an phận thủ thường. Tôi chỉ im lặng.

Vợ chồng tôi ra ở riêng cách nhà 30km, cuối tuần mới về thăm ông bà nhưng nếu nhà có công việc thì chỉ phụ nữ lao vào làm còn đàn ông cứ đọc báo, chơi cờ và cần gì lại gọi mẹ nó đâu. Tôi cảm thấy như thể họ sinh ra là để hưởng thụ và tất cả họ đều lười biếng, chỉ ở nhà tụ tập để việc đồng ruộng cho chị em phụ nữ lo.

Quay về chồng tôi, lão học tính gia trưởng của cả đại gia đình. Đi làm về, tôi thì bao nhiêu việc nhưng anh ta cứ ngồi chơi điện tử hoặc xem ti vi. Đến lúc ăn cơm thì ra ngồi ăn. Tôi nhờ dọn gì anh cũng bảo không biết làm và luôn miệng ở nhà anh chẳng bao giờ phải làm. Nhiều lần tôi mềm mỏng cứ chen vào thì anh giúp em xíu, anh ơi giúp em. Thậm chí, đứa con tôi cũng bảo anh bế con giúp em.

Có lúc tôi tự nghĩ con là của chung, việc là của chung tại sao mình lại cứ phải kèm theo từ giúp để rồi chồng mình không thay đổi được tính gia trưởng. Bữa ăn nào anh cũng chê nhão cơm, canh mặn, kho nhạt, đủ lý do để chê bai vợ nhưng chưa bao giờ anh động tay, động chân.

Đối với công việc mới sợ, chồng tôi tuyên bố không công tác, công teo gì. Nếu phải đi công tác thì nghỉ rồi xin việc khác. Có lẽ, công ty tôi biết chồng gia trưởng, hay ghen nên chẳng khi nào tôi bị điều đi công tác.

Cách đây hai năm, tôi phát hiện chồng mình có người đàn bà khác. Lúc ấy, tôi vô cùng đau khổ.Giữa lúc tôi như suy sụp nhất thì mẹ chồng tôi luôn cho rằng đàn ông phải có người này, người kia và phụ nữ cam chịu là đương nhiên. Tôi nói với chồng, nếu lão không bỏ tính lăng nhăng tôi sẽ ly hôn.

Lão thế non, hẹn biển thay đổi nhưng tôi biết giang sơn dễ đổi, bản tính khó rời. Về nhà luôn lên giọng với vợ con nhưng ra ngoài xã hội những người đàn ông gia trưởng lại luôn luôn ngọt như mía với gái. Có lẽ vì những lời ngon ngọt này mà ngày trước tôi cũng mê lão như điếu đổ.

Đến bây giờ dù đã làm bố của hai con nhưng chồng tôi vẫn được cha mẹ o bế có lẽ vì thế mà anh không bỏ được tính gia trưởng. Tôi luôn tự dặn mình rằng phải dạy con cái bình đẳng nam nữ và không được gia trưởng như bố nó. Còn bố nó thì lại luôn dạy con rằng đàn ông không được làm việc này, đàn ông phải như này. Có lúc tôi chỉ muốn làm mẹ đơn thân để nuôi dạy con trai tôi thành người đàn ông không gia trưởng như đại gia đình nhà chồng tôi.

Con trai lớn của tôi đã 9 tuổi, tôi luôn dạy bé phải giúp đỡ bạn bè, nhất là bạn gái. Khi mẹ nấu nướng, tôi luôn bảo bé phụ giúp mình bởi tôi không muốn xây dựng con trai mình thành người đàn ông gia trưởng như lão chồng tôi.

Phạm Thị Khanh [Hà Nam]

Theo infonet.vn

Đàn bà sống với chồng chỉ vì nghĩa, bao dung hay là ngu ngốc?

Dù có mệt mỏi, khổ sở bao nhiêu thì chị vẫn không bao giờ có ý định bỏ chồng. Chị là kiểu đàn bà cam chịu, không bao giờ nghĩ đến chuyện ly hôn.

Người ta vẫn thường nói rằng vợ chồng hết tình thì còn nghĩa. Dù người ta có đối xử không tốt với mình, gây cho mình bao nhiêu đau đớn và tổn thương thì vẫn còn cái nghĩa tồn tại. Chính vì suy nghĩ đó, bao nhiêu người đàn bà cam chịu, cắn răng sống bên cạnh một người chồng tệ bạcđể trọn đạo vợ chồng.



Người ta thường nói rằng vợ chồng hết tình thì còn nghĩa - Ảnh minh họa: Internet

Tôi khuyên chị gái của mình hãy ly hôn đi. Một người như anh rể tôi không xứng đáng để chị hy sinh cả cuộc đời mình như thế. Nhưng lúc nào chị cũng lắc đầu: "Đàn bà có con rồi đâu phải nói buông là buông được. Anh ấy là cha của con chị mà, chị không nỡ để con mình thiếu vắng tình thương của cha. Vả chăng, một ngày là vợ chồng thì đã là nghĩa trăm năm. Thôi thì trong nhờ đục chịu vậy".

Nói là vì con nhưng tôi biết chị còn nặng nợ với anh rể nhiều lắm. Trước đây, anh chị cũng yêu nhau sâu nặng mới đi đến hôn nhân. Họ cũng đã có những ngày tháng hạnh phúc trước khi anh thay đổi và biến thành người đàn ông tệ bạc như bây giờ. Đến tôi còn ngỡ ngàng về sự thay đổi của anh chứ huống hồ chị. Từ một người đàn ông yêu thương vợ con, chăm chỉ làm ăn mà chơi với bạn xấu lại sinh tật nhậu nhẹt, cờ bạc. Lần đầu là chơi cho vui, thua bài lại muốn gỡ gạc. Cứ như thế, cờ bạc biến anh thành một con người khác hẳn.



Chị mệt mỏi, khổ sở vô cùng vì có một người chồng nghiện cờ bạc - Ảnh minh họa: Internet

Vật dụng trong nhà lần lượt đội nón ra đi vì những trận đỏ đen. Chị khóc hết nước mắt, khổ sở vô cùng. Bao nhiêu lần chị tin ở sự hứa hẹn thay đổi của chồng nhưng rồi anh lại chứng nào tật nấy. Anh bán cả xe máy, cầm cả sổ đỏ để lấy tiền chơi bời. Chị đi làm cực nhọc, kiếm từng đồng mua sữa cho con, ăn chẳng dám ăn, mặc chẳng dám mặc còn anh có bao nhiêu tiền đều ném qua cửa sổ. 3 năm như thế, chị từ một người phụ nữ xinh đẹp trở nên tàn tạ, héo úa.

Ba mẹ tôi, cả tôi cũng khuyên chị nên suy nghĩ nghiêm túc về cuộc hôn nhân này. Anh rể tôi không biết hối hận và ngày càng sa chân vào cờ bạc. Còn chị, mỗi ngày trôi qua lại càng khổ sở nhiều hơn. Nhưng dù có mệt mỏi, khổ sở bao nhiêu thì chị vẫn không bao giờ có ý định bỏ chồng. Đàn bà thường sống bằng hoài niệm, những ngày tháng đã từng hạnh phúc luôn khiến chị tin rằng chồng mình sẽ thay đổi. Và trên hết, chị là người có tư tưởng rằng phụ nữ lấy chồng tốt xấu gì cũng cam chịu chứ không nghĩ đến chuyện ly hôn.



Sống như chị, bao dung hay là ngu ngốc? - Ảnh minh họa: Internet

Trên đời này còn rất nhiều người phụ nữ cam chịu như chị tôi. Chịu đựng bao nhiêu khổ sở vẫn không dám bỏ chồng. Đôi lúc tôi tự hỏi, sống như chị tôi là bao dung hay là quá ngu ngốc? Bởi tôi biết, cuối cùng người đau đớn, tổn thương vẫn chỉ là chị. Sao chị lại chọn cho mình con đường đau khổ như vậy mà không dứt ra để cuộc đời mình tươi sáng hơn?

Nam Khuê

Theo phunusuckhoe.vn

Trung Quốc: Cậu bé 12 tuổi 6 năm liền cõng bạn tới trường Xu Bingyang [12 tuổi] đã cõng người bạn tật nguyền của mình là Zhang Ze tới lớp mỗi ngày kể từ khi cả hai cùng vào lớp 1. Bất kể là ngày nắng hay mưa, Xu Bingyang đã cõng người bạn thân nhất của mình là Zhang Ze tới lớp mỗi ngày suốt 6 năm qua. Hai cậu bé cùng học chung một...

Video liên quan

Chủ Đề