Bưng bô nghĩa là gì

Mấy bữa nay cố gắng nhịn lắm vì tôn trọng “nghĩa tử là nghĩa tận”.

Hôm nay, mở cửa mả xong rồi nên xả xú páp đây.

Xin nói thẳng: Ông Võ Nguyên Giáp là tướng của cộng sản, là người đã chỉ huy cuộc chiến tranh vi phạm Hiệp Định Paris xâm lược và chiếm lấy nước Việt Nam Cộng Hòa bằng võ lực, tàn sát bao nhiêu dân thường, đày đọa bao nhiêu gia đình quân dân miền Nam. Như thế ông chỉ là anh hùng của miền Bắc, của những người Việt tôn thờ chủ nghĩa công sản chứ chẳng phải anh hùng của toàn thể mọi người Việt Nam [nhất là người Việt miền Nam, nạn nhân của cộng sản]. Cái bọn văn nô bồi bút và nịnh thần lại cứ rống cổ hoác mồm lên mà ba hoa xích đế là cả dân tộc tang thương, tất cả mọi người Việt đều khóc lóc đau buồn… Xin lỗi! người Việt miền Nam chúng tôi chả có gì buồn đau trước cái chết thực sự của một xác ướp sống thực vật đã hơn 3 năm! Chúng tôi chả có gì buồn đau trước cái chết của một kẻ sát nhân khát máu dùng sinh mạng thanh niên không tiếc để xây đắp vinh quang cho mình. Hãy nhìn đi! Các bạn bè “đồng chí” với VNG đã khai tử ông ta từ thập niên 1980, đã khinh miệt, chà đạp lên viên tướng hèn nhát hơn 3 thập kỷ. Bọn ấy còn không tiếc thương thì những nạn nhân của ông ta sao lại phải xót thương cho kẻ tội đồ?

Nói về bọn văn nô Việt Nam thì có nói cả ngày cũng không hết chuyện. Hai anh em họ Nguyễn Quang, nhà văn củ chuối bập ngay vào cái xác chết bỏ trong phòng lạnh đã 3 năm như là mấy con quạ đen đói khát. Vin vào cái chữ “đồng hương” đại bác bắn hổng tới mà diễn đủ trò hài phát ói.Hết thằng anh bù lu bù loa kích động la làng là có một “ÂM MƯU ĐỘNG TRỜI” để không chôn cái thây ma ấy ở quê của hắn. La làng la xóm rần rần cuối cùng bị vả một phát vào mồm khi chính con gái VNG tuyên bố là chính VNG đã tự chọn cho mình cái huyệt đắc địa phong thủy Mũi Rồng… Ăn phải ớt cay, tự vả vào mặt mình nhưng vẫn còn ấm a ấm ức tuyên bố rằng vẫn bảo lưu quan điểm… Ha ha… chuyện nhà người ta mà làm như đám ma ông nội hắn vậy!

Thằng em còn nịnh thối hơn nữa. “Ơ kìa, sao lại mưa? Nếu trời đất có linh, có thiêng, nếu vũ trụ có đau nỗi đau vĩnh biệt Người, Đại tướng Võ Nguyên Giáp, thì xin hãy nén nỗi đau này lại đã, đừng khóc, đừng mưa… Xin mỗi người hãy thắp một nén nhang lên đi, khấn cho trời cho đất thấu nỗi lo lắng này, đừng mưa, hãy nắng ráo, hãy nắng ráo, hãy nắng ráo.” Mẹ nó! nịnh thối bỏ mẹ. Mưa bão thế sao không quýnh cho nó một lưỡi tầm sét hay quẳng một nhánh cây xuống đầu nó cho rồi. Trời đất vũ trụ có linh thiêng thì đã quét sạch cái bọn ngu trung nhập cảng chủ nghĩa cộng sản về đày đọa cả dân tộc gần 1 thế kỷ rồi.

  Không trách hai anh em thằng này vì tụi này đã ăn theo, dùng hình ảnh VNG mà kiếm bẫm nhiều năm qua khi làm kịch làm phim vể tên tướng đầu sỏ của cộng sản. Đáng trách là có con nhỏ mấy năm nay được tung hô là “nhà văng Nam bộ” nay cũng nhảy ra than vay khóc mướn với bài Nước Mắt rơi chung. Rơi chung cái con khỉ khô! Cứ hỏi bao nhiêu gia đình miền Nam bị cộng sản gắn mác ngụy quân ngụy quyền rồi đày đọa, cướp bóc tài sản xem thử họ có rơi nước mắt không? Con này sinh ra ở miền Nam nhưng chắc là trong cứ, trong chiến khu. Nay thì lộ bản mặt thật ra rồi nhé. Cũng chỉ là một con văn nô của cộng sản mà thôi!

Rồi có thằng phong Thánh cho VNG… Ca ngợi đại tướng văn võ song toàn, thập bích hoàn hảo. Mẹ nó! làm tướng mà bị bọn đồng chí trù dập không dám cất lời phản kháng. Làm tướng mà đàn em thân tín bị hãm hại không có một lời binh vực. Làm tướng mà thấy-biết người ngay bị oan khuất lại nhắm mắt bịt tai không dám làm rõ trắng đen thì là tướng gì?

Tự xưng là người cộng sản chân chính thế mà con cháu là tư bản đỏ… Thế mà đi tìm huyệt mộ đế vương [Mũi Rồng] để dòng họ làm cha thiên hạ mãi mãi…

Rồi còn bọn thầy chùa quốc doanh nữa. Ha ha thầy chùa mà đi vinh danh cho một tên tướng hai bàn tay đẫm máu đồng bào, đến khi chết vẫn không có lời ân hận, xin lỗi các nạn nhân của hắn. Đúng là thời mạt pháp.

Khi thằng cơ hội Hoàng Quang Thuận làm được cái áp-phe với Đài TH VN để nhảy ra đọc thơ con cóc tiễn biệt viên tướng thất sủng của cộng sản thì bọn bưng bô này nhảy dựng lên… Ha ha hề không cười nổi… Giá mà VTV để cho bọn này đọc thơ nhỉ! Thế nào bọn này cũng tự cầm dao chém nhau túi bụi để giành cái xuất đọc thơ con cóc đó… thế thì sẽ có lắm trò hay mà xem…

  Cứ nhìn cái cách cư xử của bọn đầu sỏ cộng sản hiện nay với VNG thì biết chúng “trọng” ông ta tới bực nào. Chúng đã họp bàn kỹ lưỡng rồi mới phát tang, mới công bố thời gian quốc tang [căn giờ sao cho khớp với chuyến thăm của Tể tướng Trung Cộng]. Thế mà cái bọn văn nô ếch ngối đáy giếng cứ nhảy dựng lên chửi bới tay Tể tướng Tàu là xấc láo, hỗn láo với Đại tướng của bọn chúng. Xin lỗi! cái kẻ hỗn láo với thần tượng của các anh chính là các lãnh đạo anh minh tuyệt đối của VNG đấy, chứ chẳng thằng Tàu chó nào thèm để tâm tới một tên bại tướng dưới tay các đồng chí của mình, một kẻ thất sủng đã 30 năm…

Sau 75, nghe nói VNG học thiền, học Phật pháp rất nhiều. Chắc là mong mỏi phật pháp bảo vệ cho cái mạng già khỏi bị các đồng chí của mình tru di tam tộc, chắc là mong xóa bớt những nghiệp chướng đã tạo ra khi làm hại triệu triệu sinh linh người Việt… Nhưng trời phật nào chứng cho kẻ đến cuối đời vẫn không ân hận về những tội lỗi mình đã tạo ra. Luân hồi là có thật đấy. Nghiệp báo là có thật đấy! Luật nhân quả là có thật đấy! Dù có trốn vào huyệt địa đế vương thì cũng không thể hưởng được phúc trạch đời đời đâu, cứ nhìn vào các dòng họ phong kiến thì rõ.

Chuyển tới thư đầu tiên chưa đọc

chưa đọc,

22:28:08, 4 thg 5, 201104/05/2011

Hãy đăng nhập để trả lời tác giả

Hãy đăng nhập để chuyển tiếp

Bạn không có quyền xóa bài viết trong nhóm này

Báo cáo bài viết sai trái

Hãy đăng nhập để báo bài viết bị sử dụng sai mục đích

Địa chỉ email được ẩn danh với nhóm này hoặc bạn cần có quyền xem địa chỉ email của thành viên để có thể xem được bài viết gốc

Những Kẻ Bưng Bô Cho Việt Cộng

LS Lê Duy San

Bô là một loại vật dụng dùng để cho trẻ em còn quá nhỏ không thể ngồitrên bàn cầu [cầu tiêu] và người bệnh không thể rời khỏi giường để vàonhà cầu tiểu tiện hay đại tiện. Cái bô thường làm bằng nhôm, sau nàykỹ nghệ tân tiến, người ta thường làm bằng nhựa cho nhẹ và có đủ mầusắc cho đẹp mắt để tùy theo sở thích của khách hàng. Muốn bưng một cáibô nước tiểu hay cái bô đựng phân để đổ vào cầu tiêu, người ta phảidùng cả hai tay, nên người ta mới gọi là bưng. Dù là bô đựng nước tiểuhay bô đựng phân thì cũng là vật đựng những chất rất thừa thãi,dơ bẩncủa con người được thải ra, nên phải bưng bằng tay cho cẩn thận kẻo đổra nhà lại mất công, mất thì giờ dọn dẹp, tẩy uế. Vậy mà tại sao lạicó những kẻ dám bưng bô bằng miệng? Bọn chúng là ai? Xin thưa ngay, đólà bọn thân Cộng Sản nhưng không dám về Việt Nam ở hẳn để phục vụ chobọn chúng, mà chỉ dám dùng miệng lưỡi để tâng bốc, nịnh hót bọn chúnghoặc nói những điều có lợi cho bọn chúng, mong hưởng chút cơm thừa,canh căn mà chúng bỏ đi, nên mới có câu:Thân Cộng là loại bưng bô,Việt Cộng mắc ị, vôi vàng chạy ra,Đưa bô cho chúng ị ra,

Ị xong chúng bảo bưng vào mà ăn.

Vô Danh.Bọn Cộng Sản trong đó có Cộng Sản Việt Nam tức Việt Cộng là một bọn ăncướp, độc ác, dã man và tàn bạo nhất thế giới. Chúng đã giết hại cảtrăm triệu người vô tội trên thế giới. Trong cuốn “Death byGovernment” [Chết bởi Chính quyền], Rudolph J. Rummel, giáo sư khoahọc chính trị tại Đại Học Yale và Đại Học Hawaii, đã xếp chế độ CộngSản đứng đầu trong 10 chế độ gây chết chóc nhiều nhất [most murderousregimes] cho nhân loại trong thế kỷ 20 và cũng đã liệt kê số nạn nhânbị sát hại trong thế kỷ 20 bởi các chế độ Cộng Sản trên thế giới nhưsau:Liên Bang Sô Viết, 61,911,000 bị chết trong các trại tù Gulag.Trung Quốc, 35,236,000 bị chết dưới chế độ Cộng Sản.Cao Miên, 2,035,000 bị chết dưới thời Cộng Sản Khmer Đỏ.Việt Nam, 1,670,000 bị chết vì cuộc chiến Việt Nam do Việt Cộng gâyra.Nam Tư, 1,072,000 bị chết dưới chế độ Cộng Sản do Tito lãnh đạo.Vì thế, con người ghê tởm bọn Cộng Sản còn hơn ghê tởm những con chóbị cùi hủi, những đống phân, đống cứt của người mắc bệnh dịch tả.Chúng đi tới đâu là người dân chạy tới đó. Như chúng ta đã thấy, năm1954, gần một triệu người miền Bắc VN đã phải bỏ cả nhà cửa, ruộngvườn, mồ mả tổ tiên để chạy vào miền Nam vì không muốn sống với bọnVC. Tới năm 1975 cũng vậy, chúng đi tới đâu là người dân chạy khỏi đó.Khi chúng chiếm được Saigon thì mấy trăm ngàn người ở Saigon đã bỏ nhàcửa, tài sản để di tản và sau đó sưốt từ 1976 tới 1990, hơn triệungười miền Nam và cả miền Bắc cũng đã bỏ nhà cửa, ruộng vườn liều chếtđể vượt biên tìm tự do vì không muốn sống chung với bọn Cộng Sản độc

ác, dã man.

Ấy vậy mà không hiểu tại sao, sau khi định cư ở hải ngoại một thờigian, lại có một số trí thức thích giao du thân mật với bọn chúng?Nhiều kẻ còn tang bốc, nịnh hót bọn chúng khiến những người Việt HảiNgoại tỵ nạn Cộng Sản phải gọi họ là những kẻ bưng bô cho Việt Cộng

bằng miệng?

Có thể nói rằng, sau năm 1975, chẳng còn ai tin tưởng ở chế độ CộngSản nữa. Ngay cả những người đã theo Cộng Sản từ 1945 và có tuổi đảngvài ba chục năm cũng đã sáng mắt chứ đừng nói những người đã bị chúngcướp đoạt tài sản, bắt bỏ tù, hoặc cho đi “cải tạo” hay phải bỏ nướcra đi tìm cái sống trong cái chết với hai bàn tay trắng. Chính PhạmQuế Dương, một cựu Đại Tá của Quân Đội Nhân Dân Việt Cộng cũng đãthẳng thừng tuyên bố đảng Cộng Sản Việt Nam là một đảng Cướp. Bí thưđảng CS Nam Tư Milovan Djilas cũng nói: "20 tuổi mà không theo CS, làkhông có trái tim, 40 tuổi mà không từ bỏ CS là không có cái đầu." vàCựu Tổng thống Nga Putin cũng phát biểu tương tự: "Kẻ nào tin những gìCS nói là không có cái đầu. Kẻ nào làm theo lời của CS, là không có

trái tim."

Vậy mà vẫn có có những kẻ, không phải là dân ngu, mà là những tên tríthức, thích làm thân với bọn Việt Cộng. Không phải là chúng ngu dốthay không có cái đầu, không có trái tim. Chúng là người hiểu Cộng Sảnhơn ai hết nên chúng không dám về hẳn Việt Nam để phục vụ bọn ViệtCộng. Chúng chỉ muốn lợi dụng bọn Việt Cộng để được hưởng một chút hơihám của bọn chúng hoặc được bọn Việt Cộng cho hưởng một sự dễ dàng mỗikhi chúng về Việt Nam ăn chơi hay kiếm lợi. Bọn Việt Cộng cũng khôngphải là không biết, nhưng chúng vẫn giả vờ o bế để dụ dỗ khững kẻ nhẹ

dạ khác mang tiền về đầu tư cho bọn chúng trấn lột.

Ông Chung Hoàng Chương, giảng viêng Đại Học San Francisco nguyên làmột sinh viên của miền Nam và được chính phủ miền Nam [VNCH] cho đi duhọc. Sau khi học xong đã không về nước phục vụ vì sợ phải đi quân dịchnên đã trốn ở lại. Hãy nghe ông nói: “Là một người xa quê hương, baonăm qua tôi luôn hướng về các ngày kỷ niệm trọng đại của Việt Nam,luôn nhớ tới công của một vị lãnh tụ, một người lãnh đạo đã đem đếnđộc lập, tự do cho đất nước Việt Nam, đó là Hồ Chủ tịch. Kỷ niệm ngàysinh của Người luôn có ý nghĩa đặc biệt với tôi, bởi Người đã cống

hiến cả cuộc đời để đem đến tự do và độc lập cho Việt Nam”.

Ông nói tiếp: “Trong những lần về thăm quê hương, tôi thường mang theocon cháu về. Khi thăm những địa danh, các công trình kỷ niệm, các cháuthường hỏi tôi về cuộc đời của Người. Mỗi lần như vậy, tôi vẫn kể chocác cháu nghe những tinh hoa và những đặc điểm của lãnh tụ Hồ ChíMinh. Các cháu nghe đã rất hâm mộ và nể trọng trước sự hy sinh của

Cụ”.

Cũng bằng một miệng lưỡi tương tự, Ông Lê Văn Ninh [kiều bào Mỹ] bàytỏ rằng năm 1946, khi phải rời Hà Nội sơ tán về quê, qua bất cứ ngôilàng nào ông cũng bắt gặp hình ảnh thân thương của Bác Hồ qua nhữngbức ảnh như đamg mỉm cười và dõi theo ông. Ông cho biết, ở Mỹ ông đượcđọc nhiều tư liệu về cụ Hồ, vị lãnh tụ mà ông luôn kính trọng. ViệcUNESCO công nhận cụ Hồ là danh nhân văn hóa, ông nhận thấy cụ Hồ khôngnhững có ảnh hưởng lớn tới dân tộc Việt Nam mà còn có ảnh hưởng tớicác nước khác trên thế giới … sau 64 năm rồi nhưng tình cảm của ông

với cụ Hồ không bao giờ thay đổi.

Còn Đinh viết Tứ, một cựu Luật Sư tập sự Toà Thượng Thẩm Saigon trước1975 thì sao? Ông kể rằng ngày 3/9/1969 năm ấy, ông đang ở Sài Gòn[TP. Hồ Chí Minh] thì nghe tin Bác Hồ mất. Ông đã rất đau buồn và bàithơ Nhớ Bác đã ra đời trong niềm thương nhớ Bác khôn nguôi như sau:Con tưởng sau này Bác sẽ vôBỗng đâu hung tín có ai ngờBác đi về cõi người không hẹnGiữa lúc non sông nửa cách bờĐâu chỉ riêng mình dân ta đauBốn bể năm châu một nỗi sầuTrời thu không nắng mây ảm đạmTiễn bậc Cha chung của nghìn sauCon đường giải phóng Bác đã khơiHiến dâng cho nước cả cuộc đờiLê chân khắp chốn tìm phương thếTận diệt đời nô của kiếp ngườiBác đã đi qua những nẻo đườngXuyên rừng băng núi vượt đại dươngHai vai mang nặng theo hồn nướcĐộc lập tự do cho quê hươngThuở nhỏ con hằng nuôi ước mơĐến khi khôn lớn thấy Bác HồTừ nay mộng ấy không thành đượcNhớ Bác con đành viết trong thơ.Còn Trần Thanh Vân, cũng giống như Chung Hoàng Chương, được chính phủQuốc Gia cho đi du học tại Pháp. Sau khi tốt nghiệp cũng ở lại Phápdậy học vì sợ về nước phải đi quân dịch. Cuối năm 2009 [tháng 11] đượcViệt Cộng mời về tham dự Hội Nghị Việt Kiều tổ chức tại Hanội đã phátbiểu như sau: “Tôi khẳng định rằng, người Việt Nam ở nước ngoài rấtmuốn trở về Việt Nam [?] để làm việc. Tôi nói thật, người Việt mìnhsống ở nước ngoài như Mỹ, Pháp cũng khổ lắm, đi làm việc cả ngày khivề phải nấu ăn, rửa chén bát, làm hết mọi việc trong gia đình. Tôithấy sống ở Việt Nam rất hấp dẫn và sung sướng hơn nhiều ở nước ngoài.Các Giáo Sư được xã hội rất tôn trọng, sinh viên kính phục ở nước

ngoài không được như thế.”

Căn cứ vào đâu mà ông ta dám khảng định như vậy? Sao ông không về đi?Về ở hẳn đi. Phải chăng với số lương hưu vài ngàn Euro của ông, ởPháp, chỉ đủ để trả tiền nhà, tiền chợ, tiền điện nước và bảo hiểm sứcxe cộ, sức khoẻ … làm sao có tiền để nuôi người làm. Nhưng ở Việt Nam,với số tiền đó, không những đủ để ông ta trả mọi thứ mà còn có dư đểông có thể thuê vài ba người làm để hầu hạ vợ chồng ông nên ông chorằng có nhiều người muốn về? Nhưng nhận định đó có phải là nhận địnhđứng đắn về tinh trạng xã hội Việt Nam của một người mang danh là tríthức hay không hay chỉ là lời tuyên bố của một kẻ ngụy trí thức, chỉ

nghĩ đến ăn chơi và hưởng thụ?

Đã gọi là trí thức, phải có những nhận định đứng đắn về tình trạng củamột nước, không phải chỉ xem xét về tình trạng sinh hoạt của xã hội đóđắt đỏ hay rẻ rúng, mà phải xem xét cả về tình trạng an sinh xã hộixem dân nghèo được chính quyền giúp đỡ gì không. Về chính trị ngườidân có được hưởng những quyên tự do như tự do báo chí, tự do lập hội,tự do ngôn luận, tự do ứng cử, và bầu cử v.v… hay không? Về kinh tế,người dân có được hưởng quyền tư do kinh doanh không, xuất nhập cảngthế nào, can cân chi phó ra làm sao, lợi tức trung bình của mỗi ngườidân là bao nhiêu v.v… Về pháp luật, nhân quyền, tài sản và tính mạngcủa người dân có được bảo vệ và tôn trọng hay không v.v... Phải đi tớinhững vùng thôn quê hẻo lánh, những vùng ngoại ô nghèo nàn xem ngườidân sinh sống ra làm sao, chứ không phải chỉ nhìn vào những tầng cao

ốc, những khách sạn 5 sao, những chốn ăn chơi nơi thành thị.

Tại sao ở những nước văn minh và tiên tiến như Hoa Kỳ, Gia Nã Đại vàcác nước Âu châu như Anh, Pháp, Hoà Lan, Na Uy, Thụy Điển v.v… khôngcó ai chịu làm người giúp việc nhà mặc dầu lương được trả khá cao,nhiều khi còn được cung cấp cả phòng ở? Bởi vì tại những nước đó họ cócông ăn, việc làm. Nếu chẳng may thất nghiệp thì cũng có trợ cấp thấtnghiệp, trợ cấp xã hội. Còn Việt Nam thì sao? Công ăn việc làm thậthiếm, trợ cấp xã hội thì không có nên nhiều đàn bà phải đi làm ô sin,nhiều đàn ông phải đi làm lao nô nơi xứ người và trong nước thì nhữngcảnh cha mẹ phải bán máu để có tiền nuôi con, con gái phải bán trinhhay con trai phải bán thận để có tiền chữa bệnh cho cha mẹ cũng khôngphải là chuyện hiếm xẩy ra, sao ông giáo sư Trần Thanh Vân không nhìn

thấy mà chỉ nhìn thấy có vậy?

Nhưng người nịnh hót hay nhất phải kể tới ông “trí thức” Nguyễn HữuLiêm. Chúng ta hãy nghe ông tường thuật khi ông về tham dự Hội Nghị

Việt Kiều như sau:

“Trong hai mươi năm qua, tôi đã bao nhiêu lần về lại Việt Nam. Lần nàobước vào phi trường Tân Sơn Nhất, tôi cũng vẫn luôn mang một nỗi sợhãi thầm kín”. Rồi ông kể tiếp: ” Trên chuyến tàu từ San Francisco vềđến phi trường Nội Bài ngày thứ Sáu 20 tháng 11, tôi chỉ đi một mình.Tôi để ý đến các cô tiếp viên Việt Nam cố gắng cười trên môi trong nỗibực mình thể hiện qua lông mày vì những yêu cầu của khách hàng đi từĐài Loan.Vừa bước tới quầy thủ tục nhập cảnh ở Nội Bài, tôi đã đượchướng dẫn vào lối đi dành cho đại biểu kiều bào về tham dự Đại hội.Một sĩ quan cấp tá đón tiếp tôi thân mật, vui vẻ. Viên sĩ quan đóngdấu ngay lập tức vào tờ khai nhập cảnh và chào tôi nghiêm chỉnh với nụ

cười ….

Sáng sớm ngày hôm sau, thứ Bảy, 21 tháng 11, phái đoàn chúng tôi lênxe buýt – có xe cảnh sát hú còi mở đường – đi về Trung tâm Hội nghịQuốc gia Mỹ Đình …. Những anh công an chính trị cũng luôn nở nụ cười,bắt tay. Cái biện chứng tương tác của ý chí thể thức đang lôi kéo cáctâm hồn thượng cổ, làng mạc ra với không gian mới của thời đại – nhưcác cô chiêu đãi viên hàng không Việt Nam vẫn cố cười dù rất là khôngmuốn. Những anh công an chính trị cũng luôn nở nụ cười, bắt tay. Cáibiện chứng tương tác của ý chí thể thức đang lôi kéo các tâm hồnthượng cổ, làng mạc ra với không gian mới của thời đại – như các cô

chiêu đãi viên hàng không Việt Nam vẫn cố cười dù rất là không muốn”.

Ôi “trí thức” Nguyễn Hữu Liêm là thế, chỉ vì mấy nụ cười của mấy cô nữtiếp viên Hàng Không Việt Nam, chỉ vì mấy nụ cười của mấy tên công anViệt Cộng, chỉ vì được ưu tiên làm thủ tục nhập cảnh, chỉ vì được đixe buýt miễn phí và có xe cảnh sát hụ còi mở đường mà ông trí thứcNguyễn Hữu Liêm đã sung sướng và cảm ra rằng mình vui lên như đứa trẻ

thơ.

Chưa hết, ở cuối ngày bế mạc hội nghị, ông trí thức Nguyễn Hữu Liêmđứng dậy chào cờ. Khi bài “Tiến quân ca” [quốc ca của Việt Cộng] đượccất lên, ông còn nói: “Lạ thật. Tôi chưa hề từng nghe Quốc ca Việt Nam[này] trong khung cảnh thể thức như thế. Từ ấu thơ đến bây giờ, tôitừng hát Quốc ca của miền Nam, trước năm 1963 thì cùng với bài hátbuồn cười “Suy tôn Ngô Tổng thống.” Ba mươi bốn năm qua là Quốc ca HoaKỳ xa lạ, Star Spangled Banner. Nay thì tôi lại nghe và chào Quốc caViệt Nam và lá cờ đỏ sao vàng. Con người là con vật của biểu tượng. Cờin máu chiến thắng mang hồn nước. Tôi cảm nhận được một dòng điện chạytừ đáy lưng theo xương sống lên trên cổ trên đầu như là khoảnh khắc

thức dậy và chuyển mình của năng lực Kundalini.”

Ôi, những ông bà trí thức VN, chỉ có thế mà cũng chịu bưng bô cho ViệtCộng bằng miệng sao? Phải gọi các ông bà này là loại trí thức gì cho

đúng nghĩa?

Để kết thúc bài này, xin mượn mấy câu thơ của cô Hương Saigon:……………Có những kẻ đầu ngưu diện mãBán lương tâm đổi bả công danhQuên dân quên nước đã đànhCúi đầu phù thịnh, lưu manh lọc lưàTrở về nước dây dưa với cộng"Xoá hận thù", mong bổng lộc toKhom lưng, nhắm mắt hát hò:"Nước nhà đã 'thoáng', tự do, thanh bình!"Rõ là lũ cầu vinh phản quốcBỏ ngoài tai tiếng khóc dân đenLầm than đói khổ nghèo hènKêu oan, cầu cứu: bạo quyền đuổi xô !Có những kẻ bưng bô cộng sảnQuên những ngày tỵ nạn gian truânTrốn chui trốn nhủi bao lầnNgày nay ấm cật phản dân hại đờiChúng "hồ hỡi" học đòi thói cộngNém hỏa mù vu khống cộng đồngNào là "qúa khích cuồng ngông"Biểu tình chống lại "văn công" nước nhà !Có những "cái gọi là trí thức"Có học hành, nhân đức thì khôngHàm hồ học thói "văn công"Uốn cong ngòi bút nịnh dòng cộng nôChúng trơ trẻn tung hô chúa đảng:Hồ Chí Minh, tên phản bội dânChúng gọi là thánh là thầnRõ là miệng lưởi lũ đần Việt gian!Thánh gì bán nước buôn dân ?Thần gì dạ, dạ, vâng, vâng Nga, Tàu ?Thánh gì lòng chứa gươm đaoThần gì tàn sát đồng bào nước taHỡi anh chị, ông bà, cô bác !Xin đừng quên tội ác giặc HồChớ tin trí thức nặc nô

Miệng lằn lưởi mối, bưng bô kẻ thù !

LS Lê Duy San

chưa đọc,

22:32:19, 4 thg 5, 201104/05/2011

Hãy đăng nhập để trả lời tác giả

Hãy đăng nhập để chuyển tiếp

Bạn không có quyền xóa bài viết trong nhóm này

Báo cáo bài viết sai trái

Hãy đăng nhập để báo bài viết bị sử dụng sai mục đích

Địa chỉ email được ẩn danh với nhóm này hoặc bạn cần có quyền xem địa chỉ email của thành viên để có thể xem được bài viết gốc

DDo^`ng y' cho^'ng Co^.ng thi` cu~ng OK Salem ddi, nhu*ng xin lo^~io^ng lua^.t su* nha, o^ng ngu bo? me. ddi a^'y, qua nhu*~ng nha^.n

ddi.nh na`y no. cu?a o^ng.

;-]]]]]]

chưa đọc,

02:04:10, 5 thg 5, 201105/05/2011

Hãy đăng nhập để trả lời tác giả

Hãy đăng nhập để chuyển tiếp

Bạn không có quyền xóa bài viết trong nhóm này

Báo cáo bài viết sai trái

Hãy đăng nhập để báo bài viết bị sử dụng sai mục đích

Địa chỉ email được ẩn danh với nhóm này hoặc bạn cần có quyền xem địa chỉ email của thành viên để có thể xem được bài viết gốc

ông ngu tại vì ông không pưng pô như tôi.

;-]]

chưa đọc,

02:18:33, 5 thg 5, 201105/05/2011

Hãy đăng nhập để trả lời tác giả

Hãy đăng nhập để chuyển tiếp

Bạn không có quyền xóa bài viết trong nhóm này

Báo cáo bài viết sai trái

Hãy đăng nhập để báo bài viết bị sử dụng sai mục đích

Địa chỉ email được ẩn danh với nhóm này hoặc bạn cần có quyền xem địa chỉ email của thành viên để có thể xem được bài viết gốc

----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Cu.ng tu*` bu*ng bo^" co' the^? du`ng dde^? no'i qua la.i trong ca'c

die^~n dda`n na`y no.

Nhu*ng ne^'u muo^'n vie^'t mo^.t ba`i vie^'t nha^.n ddi.nh hay chi?tri'ch, v.v...co' ta^`m vo'c qua^`n chu'ng ho*n thi` kho^ng ne^n du`ngnhu*~ng tie^'ng lo'ng va` ca'c cu.m tu*` kho^ng nha~ nha[.ng nhu*tre^n. -- Bu*ng bo^,...hoa[.c con ka[.c, ca'i nho^`n, va^` va^nva^n... :-]]]]]

chưa đọc,

02:36:47, 5 thg 5, 201105/05/2011

Hãy đăng nhập để trả lời tác giả

Hãy đăng nhập để chuyển tiếp

Bạn không có quyền xóa bài viết trong nhóm này

Báo cáo bài viết sai trái

Hãy đăng nhập để báo bài viết bị sử dụng sai mục đích

Địa chỉ email được ẩn danh với nhóm này hoặc bạn cần có quyền xem địa chỉ email của thành viên để có thể xem được bài viết gốc

On May 4, 1:18 pm, ":]]" wrote:
> On May 4, 10:04 am, hotac wrote:> On May 4, 9:32 am, ":]]" wrote:>> > > DDo^`ng y' cho^'ng Co^.ng thi` cu~ng OK Salem ddi, nhu*ng xin lo^~i> > > o^ng lua^.t su* nha, o^ng ngu bo? me. ddi a^'y, qua nhu*~ng nha^.n> > > ddi.nh na`y no. cu?a o^ng.>> > > ;-]]]]]]>> > ông ngu tại vì ông không pưng pô như tôi.>> > ;-]]>

> ---------------------------------------------------------------------------­-------------------------------------------------------------

> Cu.ng tu*` bu*ng bo^" co' the^? du`ng dde^? no'i qua la.i trong ca'c> die^~n dda`n na`y no.>> Nhu*ng ne^'u muo^'n vie^'t mo^.t ba`i vie^'t nha^.n ddi.nh hay chi?> tri'ch, v.v...co' ta^`m vo'c qua^`n chu'ng ho*n thi` kho^ng ne^n du`ng> nhu*~ng tie^'ng lo'ng va` ca'c cu.m tu*` kho^ng nha~ nha[.ng nhu*> tre^n. -- Bu*ng bo^,...hoa[.c con ka[.c, ca'i nho^`n, va^` va^n

> va^n...  :-]]]]]


Nếu không dùng "bưng bô" thì dùng kái mô?

//vietnamdanchu.multiply.com/journal/item/1082/1082

Video liên quan

Chủ Đề