Con chó tiếng nghệ an gọi là gì

vần A,B,C

Ả gọi là chị nhé, Ác là con quạ nghe. Ầy tức là đồng ý, Bả Nhả đang nhiều ghê.

Ba Trắp là Ba Trợn, Bậm bụ bẫm,mập,to. Bạo nghĩa là mạnh khỏe, Báp là chỉ bắp ngô.

Bấp là vấp suýt ngã, Bàu chỉ đầm nước thôi. Bâu túi quần túi áo, Bạy cạy,bẩy lên rồi.

Be,Hiêu..chai rượu nhỏ, Bénh là bánh ai ơi. Bẹo là véo vào má, Bít...cắt đấy hỡi người!

Bíu là bấu víu lại, Bổ là ngã té mà Bối là búi,bó lại, Bơng là bưng quê choa....

Bôộng chính là cái lỗ, Bóoc là bóc vỏ ra. Bốôc là bốc một nắm, Bu bâu lại ôi chà.

Bù là quả bầu nhé, Bửa cau..bổ quả cau. Bựa ni hôm nay đấy, Mời bạn thuộc mau mau.

Cại chắc cãi nhau đấy, Cẳm rẳm là cằn nhằn Cắn tức là nước đục, Cắm mới cắn..khó khăn.

Cấy Cạu cái rổ nhỏ, Cảy là sưng lên rồi. Cenh là canh bạn nhé, Chạc là dây mà thôi.

Chánh là nhành cây đấy? Chi có nghĩa là gì. Chin là chân hãy nhớ, Chỉn là chỉ nhớ đi!

Chọ hỏ là ngồi xổm, Chóe là cái chum con. Chổông khu chổng mông đấy, Cổ là củ khoai tròn.

Cố tức là chỉ Cụ, Cộ là cũ lắm rồi. Cộ còn nghĩa mâm cỗ, Cổi lổ cởi truồng thôi.

Cợi tức là cưỡi nhé, Cơn là chỉ cái cây. Cộôc là chỉ cái gốc, Cức là tức lắm đây.

Cun cũng là con nhé, Cươi là chỉ cái sân. Cưởi sương đêm buông xuống, Vần C tạm dừng chân.

vần D,Đ,E,Ê. Dam con cua đồng nhé, Dáy dạy học quê choa Dám có nơi là khóc, Dènh tức cất phần mà.

Du chỉ con dâu đấy, Dệ là dễ thế thôi. Dẹ là đất nén lại, Dắc là dắt chớ cười.

Dồi là lòng,là ruột, Dồi ý nữa tung lên. Dợ tức là đã tạnh, Dợ tháo dỡ cũng nên.

Dú ủ quả cho chín, Dui mũi khoan,mũi dùi. Dạc nói về co dãn, Dạc cũng to lớn rồi.

Dẹp là lúa bị lép, Dượng chồng dì,chồng cô. Dụa tức là cái giũa, Dắm ló dịch ...bí từ.

Đạ Ngá tức đỡ ngứa, Đấy là đái tiếng ta. Đạy cái giỏ,cái túi, Độ là đậu ấy mà.

Đít tiếng Nghệ chỉ đứt, Địt trung tiện thôi mà. Đún là chỉ lỗ rốn, Đọi là bát quê choa.

Địu là cao su nhé, Đọa là mệt, quá rồi,(VD:nác đọa rồi) Đút như là ong đốt, Đụa là đũa thế thôi.

Đàng con đường tiếng Nghệ, Đôông Ngài chỉ đông người. Đẹo gộ tức đẽo gỗ, Vần Đ tạm thế thôi.

Enh là anh bạn nhớ, Ẻ đại tiện tiếng ta. Ếếch Mà con ếch cụ, Éch là ách thôi mà..

Vần G,H,I,K Ga là con Gà nhé Gây là chỉ cái Gai Gấy có nghĩa là Vợ, Gát là Cát nhớ ngay.

Gin có nghĩa Gần lắm, Gơ Chạ là Ôi chao! Gấu là chỉ hạt gạo, Gộ là Gỗ chứ sao?

Gởi tức là trao Gửi, Gầng là chỉ củ Gừng Gàng tức là ngăn lại, Ghènh ...Lườm đấy coi chừng.!

Hại có nghĩa là Sợ Họ Dừng trâu Dừng bò. Hun là Hôn thắm thiết, Hống tức là Hình Như?

Hâm là đem Đun lại, Hốt là Bốc nó lên Hẩy là Hích ra nhé Hột là Hạt nhớ nghen.

Khau cái Gàu tát nước, Kháp là Gặp mặt nhau. Khái chỉ tên con Hổ Khau Khau đầu nhiều gàu.

Khun có nghĩa Khôn đấy, Khẳm khó chịu có Mùi Khới tức là Gặm,Rỉa. Khu tức cái Mông rồi.

Khuýt tức là Khuất bóng. Kéch là Thọc lét cười. Khênh là Sưng căng đỏ, Kìn Kìn kéo về rồi.

Khỏ có nghĩa là Gõ, Khở là Gỡ nó ra. Khót là Gọt hãy nhớ, Khén-Khô lắm rồi mà.

Vần L,M,N,O,P

Lả tiếng Nghệ ngọn Lửa, Le Lại...thò lưỡi ra. Lắt có nghĩa Tỉa,Nhặt Lảy -Vặt,Hái thôi mà.

Lẩy tức là giận dỗi, Lể ...Khều với kim,gai. Ló rõ ràng cây Lúa, Lòn...gạo Tẻ hỡi ai.

Lưa là đang Còn nhé, Lút là Ngập nước rồi Lót Lét nghĩa Rón Rén, Lôông Cơn Trồng cây thôi.

Lộ quê choa là Chỗ, Lỏm,Lẩm - Ăn cả thôi Lọoc có nghĩa là Luộc Lằng con Nhặng ai ơi!

Mạ có nghĩa về Mẹ, Mạn là Mượn quê mình. Mạo,Miều nói về Mũ, Mệ Tau...Mẹ của mình.

Mấn quê choa là Váy, Mần có nghĩa là Làm. Mi -Mày ai cũng biết, Mồ là Nào chớ lầm.

Me chỉ con Bê nhé, Mọi con Muỗi ghét ghê. Mòong con Ruồi Trâu nhé, Mén là Bé nhỏ nghe.

Méch thì gọi là Mách, Mô tức là hỏi Đâu? Mốt là Ngày Kia nhé, Mờng là Mừng chứ sao?

Mươn...Bàn tre ăn cơm đấy, Mộông chỉ sự Nẩy Mầm. Mọm hỏi Dò bí mật, Mẹnh là Miệng đừng lầm.

Mụ là...Thím tạm gọi, Mụ Gia là Mẹ Chồng. Mụt chỉ cái Mụn,Nhọt, Mự ...Mợ bạn biết không?

Mắc hiểu là đang Bận, Mám chỉ sự Ăn sâu. Múp chỉ những Mẫu nhỏ. Mớp...Ven,viền đúng sao?

Ná tiếng choa gọi Nứa, Nác là Nước quê mình. Nạm biến âm Nắm đấy Nân béo Núc rung rinh.

Náng một nghĩa là Nướng, Náng bộ phận của Cày. Nậy có nghĩa mau Lớn, Nê bụng no căng đầy.

Néch là chỉ cái Nách, Ngá tức Ngứa quá trời. Ngái ôi chao...Xa thế, Ngài tiếng gọi con Người.

Ngận...con Chồn hương nhé, Nghánh có nghĩa Trông Mong. Ngầy biến âm của Ngấy, Ngay tức Ngày nhớ không?

Nghị tức là suy Nghĩ, Nghít là bị Ngất đi, Nghít còn nghĩa là Ngắt, Nghỉn nói đến Một Hơi.

Ngó...Trông ai cũng biết, Ngò tiếng Nghệ...rau Mùi. Ngọ biến âm của Ngõ, Ngọi..tức Hòng ai ơi.

Ngong cũng Trông,Nhìn đấy, Ngốt là Ngột dịch bừa, Nhác Troi là Lười quá, Nham...Nộm Chuối thèm chưa?

Nhẳng trông Cao,Gầy thế, Nhe là Ngắm đúng vào. Nhe còn nghĩa là Nhé, Nhì biến âm Nhỉ sao?

Nhôông là Chồng tiếng Nghệ Nhớp là Bẩn kể chi. Nhui là Dúi nắm đấm, Nhút...Mít băm muối đi.

Ni,Nì tức Này cả, Nia là cái Nong con. Nít tức là bị Nứt, Nỏ nghĩa là Không luôn.

Nớ tức là bên Ấy, Nờ..Như Thế sai chăng? Nom cũng Nhìn,Trông nốt, Nốôc con Đò dưới trăng.

Nót biến âm của Nuốt, Nớng là Nựng quê choa. Nư Giận,hoặc Ăn Vạ, Nu...Nâu hay Brown

Nực chỉ sự Nóng bức, Nực...còn chỉ bệnh Hen. Nức...Viền,Đan rổ rá, Nuộc...Múi lạt khi đan.

O là Cô nhớ nhé, Oi là cái Giỏ thôi. Óp nghĩa là không chắc, Ót chỉ cái gáy thôi.

O Hếu con Tu Hú, ÔÔng biến âm của Ông, Oong cũng biến âm thế, Ồng Ộng nước chảy dòng.

Phại biến âm từ Phải, Phầng Phầng nghĩa Phừng Phừng. Phắt đi góp nhặt củi, Phể..Da Nứt từng bừng.

Phéch có nghĩa là Vạch, Phít là Bứt,Vặt lông. Phô cũng tức là Nói, Phót...Nhảy Qua biết không.

Phẩy là Hình Như Thế, Phết là Đánh ai ơi. Phẻ có nghĩa Chia,Tách, Phúng ăn Vụng,lục nồi.

vần Q,R,S

Quỳn là Quần nhớ nhé Quýt là Quất biến âm. Quènh tức là Vòng lại, Quẹch là Bật chớ nhầm.

Quyn Nớ tức Bọn ấy, Quặc là Bổ với Cào, Có thể chưa đúng lắm, Thôi dịch đại có sao!

Rạ là cái Rựa nhé, Rạ còn nghĩa Chia ra . Ràn là cái Chuồng đấy, Rào...Sông Ngòi nhỏ nha.

Rặc nghĩa là Khô Cạn, Rặt Rặt chim Sẻ nghe. Ram là Nem chả cuốn, Răng là Sao dễ ghê.

Rầy tiếng Nghệ ...Xấu Hổ, Rẹ biến âm Rẽ thôi Rếp tương tự con Rệp Ri...Thế Này chớ cười.

Rinh là Khênh,Khiêng,vác Rớ là Vó " Mi ni" Rờ có nghĩa Sờ mó Rờ Rờ...Vớ Vẩn đi

Rộc cũng nghĩa là Cạn, Ròi tên gọi con Ruồi Rom hơi Gầy một chút, Rọng là Ruộng buồn cười.

Rọt quê choa chỉ Ruột, Rớt là sự buông Rơi, Rú...nói đến Đồi,Núi Rụ biến âm Rũ thôi.

Rứa đơn giản là Thế Rựa là Rữa biến âm. Rượng...Dây leo rừng núi, Rung tức Run tay cầm.

Rẻo...Lọc,Lược bớt thịt, Rệt là Đuổi ai hay? Rènh là Rành biến ngữ, Rèo...Chăn trâu suốt ngày.

Sảo nói đến cái Rỗ, Sáp ngọn Nến tiếng quê Sây là cây Sai quả, Sắt là Buộc chứ gì?

Sẹ Sẹ thôi! Khe Khẽ, Sèm có nghĩa là Thèm. Sẹch biến âm của Sạch Sọi ...Chuẩn liệu có nhầm?

Sôông biến âm Sông nhé, Su có nghĩa là Sâu. Sưa là Thưa tiếng Nghệ Siu ...ôi Thiu giống nhau.

Sít ...Sứt xin hãy nhớ, Sếnh Chắc...Dính Nhau rồi. Sôộng Sôộng tiếng dòng chảy Sểu đói sắp Xỉu rồi.

Sơng Sơng tức Nhè Nhẹ, Sương Nác...Gánh Nước về. Sượng tức là Chưa Chín, Senh ...cái Chảo hay ghê.

Vần T,U,V.

Tát là Rát quá ai ơi Tắn là con Rắn bạn thời có hay. Tau xưng hô bảo Tao đây. Tê là Bên Ấy,bên này ngóng trông. Tơi...Áo Lá nón phải không? Tóoc chính là Rạ ngoài đồng đang phơi. Tấp...Cây nhỏ cắt rồi, Đem phơi khô đốt đun nồi nấu cơm. Trấm là nói đến Đái Dầm, Có nơi Trấm lại Húc Đâm vào mình. Tóm là Gầy yếu thân hình, Tợn là Khỏe Mạnh bạn mình nhớ chưa? Tra rồi chỉ sự Già Nua Trậm tức là Chậm như rùa đó nghe. Trấn là con Rận chứ gì? Trẩn là Lẩn Trốn có chi lạ nào. Trènh biến âm Sành chứ sao? Trao Tráo chim Sáo cây cao chuyền cành. Trập là Sập xuống thình lình, Trắp Vả...Bắp Vế của mình đó thôi. Trắt là Lúa vụn,rang rồi, Trặt là Chặt quá mau thời nới ra. Tràu...cá Lóc,cá Quả thôi mà, Trày cái Chày đấy quê choa gọi rằng. Trây là Bôi,Trét phải chăng? Trấy...Trái cây nhỉ,hỏi chàng nhớ chưa? Trảy...Rôm,Sảy mọc nắng trưa, Trảy còn là Hái quả đưa xuống cành. Trém là Lém Lỉnh đáp nhanh, Trẻo thì Lẻo Mép,Khôn Lanh quá trời. Trẹo biến âm của Sẹo thôi, Trết tức là Dính vào rồi sao ra? Trết còn là Trát xây nhà, Triêng tức Đòn Gánh quê ta có nhiều. Trìm là Chìm Nghỉm mất tiêu, Trỉn..Mùi duy nhất Trâu theo với Bò. Trịn...Bệt,Chà cái mông (khu) Tríu sao Kéo lại thời giờ đang trôi. Tro là Cây Cọ quê tôi, Trộ là một Trận mưa rơi rào rào. Troạng là Thủng đúng không nào? Trốôc chỉ Đầu đấy,làm sao bạn cười? Trộộc đoạn bờ đứt rời, Troi con Dòi đấy kinh thôi hãi hùng. Trọi là Cốc đầu biết không? Trơi đời xấu hổ vô cùng ai ơi! Trọm là Hốc Hác quá rồi, Trổng là Trống Hoác thôi thôi còn gì. Troong là Trong dễ quá đi, Trót là Quất ngọn roi thì kêu đau. Trợt tức là Toạc da sao, Trợt còn nghĩa Trượt ôi chao ngã rồi. Tru là chỉ con Trâu thôi, Trú tức là Trấu nhen rồi khói lên.(còn có nghĩa nữa là nhau thai ) Trù là ngọn TRầu Không nghen, Trự...Đồng tiền bạc,rất phiền thiếu chăng. Trự còn là Chữ rõ ràng, Trùa...Chùa chuông đã ngân vang tiếng dài, Trừa xin Chừa nhé từ đây, Trửa là Chính Giữa hôm nay biết rồi. Trục Cúi là Đầu Gối thôi, Trúm..Hom Tre để bẫy rồi bắt Lươn. Trún...Mớm thức ăn cho con, Trùn con Giun đấy ai còn nhớ không? Trượn...Ưỡn lười việc ruộng đồng, Truông là Cửa Núi,đúng không dịch bừa, Truốt là Tuốt lúa nhớ chưa? Truột tức bị Tuột rơi giờ tính sao? Trụp là Chụp mũ lên đầu, Trụt là Tụt lại về sau mọi người. Tùa là Dồn lại một nơi, Tui tiếng Nghệ rằng Tôi,(còn có nghĩa nữa là tôi lò rèn) Túi tức là đã Tối rồi ngày qua. Tùm...Cầm Nắm tiếng quê choa. Tít là con Rết ôi cha hãi hùng. Trớp Trớp không chắc,không chừng, Troẹt coi như Hỏng còn mừng làm chi. Trìu là Chùm quả nhiều ghê, Trịu là Sây hạt,lúa thì nhiều bông. Trám là Bịt lại phải không? Trèm là Sém Cháy đen không thấy gì. Trẹm chịu không biết dịch chi? "Không Vang,Không Trẹm nói thì ai nghe?" Trẹm dịch...Cơ Sở tạm đi, Trớn là Giới Hạn tiếng quê nhà mình. Trặc,Truýt,Trướt,Trớng linh tinh, Trình độ có hạn thôi mình chịu thua.....

Ung Mềnh...Cậu Tớ hay chưa? Ung Trớng Thúi Ỉnh bạn giờ dịch sao?

Vẹ tức Vẽ đúng không nào? Véch là cái Vách ôi dào hay ghê Ven Vên cái xẻng chứ gì? Vưa..Vừa,Vụ..Vú chỉ vì biến âm. Vưng..Vừng,Vụng..Vũng chớ nhầm. Vòong..Vòng,Vốông Vụng âm thầm nhớ nghe.

Xạ tức là Xã hãy ghi, Xán tức là Ném có gì lạ đâu? Xắt là Cắt thái ngọn rau, Xắt còn là Giặt bạn đâu có ngờ? Xoong là Soong nồi thế ư? Xuýt tức Suýt chó vô bụi bờ....

Sơ sài tạm gọi là thơ, Tiếng Nghệ từ điển đang chờ bạn đây.