Hoa rơi cố ý nước chảy vô tình là gì năm 2024

                                          

Miyoung đi một đoạn đường dài, cuối cùng cũng đã đến được nơi mà mình muốn đến. Vốn dĩ nơi này sau trận đánh, cộng thêm mưa lớn dài ngày, nên dấu vết cũng đã phai mờ đi ít nhiều.

                      
Muốn từ chỗ này để tìm hiểu tình hình thật sự diễn ra trong ngày hôm đó đúng là có chút khó khăn. Miyoung rời khỏi ngựa, cẩn thận đánh giá khung cảnh chung quanh.
                      
Cơnmưa đã xóa đi rất nhiều vết tích, nhưng vết xe ngựa kéo vẫn còn nằm tại đây, đủ rõ ràng để Miyoung hiểu, chuyến xe chở Taeyeon đã dừng lại ngay tại địa điểm này và không đi tiếp nữa.
                      
Vì nếu là bị phục kích, điều đầu tiên chính là xe chở Taeyeon phải bị xê xích đi ít nhiều vì sự hỗn loạn. Những dấu vết ở đây cho hai bánh xe chỉ dừng lại và không hề có dấu hiệu xoay chuyển. Cho thấy được, sự dừng lại của chiếc xe là có chủ đích.
                      
"Chủ đích gì mới được?" - Hwang đại học sĩ lấy giấy và bút ra, cẩn thận phác họa suy nghĩ của mình. Theo như quân lính chạy về báo, là bị phục kích của sơn tặc.
                      
"Không phải là quá phi lí sao, áp giải phạm nhân thì có gì giá trị để mà cướp đây?"
                      
Nàng cặm cụi ghi chú thêm những vấn đề cần phải tìm cho ra một lời giải thích hợp lý. Vì sự chuyên tâm của mình, Miyoung không hề chú ý đến tình hình chung quanh.
                      
Hai âm thanh từ vó ngựa đạp lên đám lá khô rồi dừng hẳn. Có hai người đi theo nàng. Bọn chúng là người của thừa tướng Park.
                      
Bởi vì Wang Jang một mực bảo vệ Miyoung, khiến thừa tướng Park thật sự rất tức giận. Hắn cũng không thể ở trước mặt các đại thần khác phanh phui sự thật về Miyoung, vì nếu như vậy khác gì đối đầu trực tiếp với Wang Jang.
                      
Thứ lão muốn là sự tin tưởng của tên hoàng đế ngu ngốc này để hắn có thể thực hiện được giao kèo của mình với Trịnh vương. Đáng tiếc, sau lưng Wang Jang có một bộ não không hề đơn giản, bộ não đó là người duy nhất ngáng đường lão.
                      
"Không phải sơn tặc, chuyến xe dừng hẳn, có rất nhiều dấu chân ngựa tại đây, cái này.." - Miyoung xoa cằm - "Không phải là cố ý giết người đấy chứ?"
                      
Lão cũng biết chính Wang Jang là người chủ mưu chuyện này. Ý kiến tồi tệ như vậy mà cũng nghĩ ra được, nhưng lão cũng thầm cám ơn Wang Jang vì đã cho mình một cơ hội tuyệt vời như vậy để giết Miyoung.
                      
Lão thừa biết nàng sẽ không ngồi yên khi nhận được tin tâm can bảo bối của nàng ta đã chết. Hwang Miyoung thông minh là thế, chắc chắn sẽ lên đường tìm hiểu mọi chuyện. Nàng ta không phải là nữ tử bình thường, khi gặp chuyện thì liền khóc lóc.
                      
Vậy nên bố trí sẵn người chờ ở trước phủ, chỉ đợi Hwang Miyoung ngu dại lọt lưới mà thôi.
                      
"Ai là người được lợi sau cái chết của Taeyeon chứ?"
                      
Vì điều gì mà Miyoung có thể mạnh mẽ trước cái chết của Taeyeon như thế. Nàng quan niệm sống phải thấy người, chết phải thấy xác. Chừng nào nàng chưa tìm được thi thể của Taeyeon thì đến lúc ấy, nàng vẫn tin Kim Taeyeon còn sống.
                      
Tiếng động nhánh cây nhỏ nằm dưới đất vỡ đôi vì có người đạp lên, thu hút sự chú ý của Miyoung. Nàng quay lại, vừa vặn thấy hai tên mặc đồ đen chuẩn bị quay về phía mình.
                              
Tôi thường vẫn nghe thấy câu nói này, trong truyện, trong phim,…cũng không hiểu nguồn gốc từ đâu, chỉ biết là, hình như dùng để minh họa cho tình cảnh một người lòng hoài mong một tình yêu vô vọng, đã, đang và sẽ cho rất nhiều dù biết chắc nhận lại không gì cả.

Tôi cứ có cảm giác rằng, nếu là vậy câu này sẽ chỉ dành riêng để nói những người con gái mà thôi. Người con gái không phải vẫn thường được ví như những đoá hoa đó hay sao. Hoa trồng chậu ngọc chốn lầu son, hoa tự do phơ phất trên thảo nguyên hay thầm lặng bên bờ suối, tuy hương sắc khác nhau nhưng tựu chung vẫn là hoa. Thiếu nữ hoàng hoa khuê các lớn lên nơi trướng rủ màn che, hay hiệp khách má đào ngang dọc chốn giang hồ, dung mạo tính tình có khác nhau nhưng cũng là những người con gái. Và người con gái, một khi đã yêu…

Con gái yêu cũng thật là kỳ lạ. Yêu chỉ vì một phong thái anh hùng hiên ngang. Yêu chỉ vì một dáng vẻ lãng tử lạnh lùng. Yêu chỉ vì một hành động tầm thường với bao người riêng với nàng là ý nghĩa. Yêu chỉ dựa vào cảm giác mơ hồ sau lớp mặt nạ quỷ dữ của chàng là một tâm hồn nhạy cảm. Thậm chí yêu bởi thấy chàng yêu người khác đến đớn đau. Đã từng có người con trai nào đắm say một người con gái theo một cách kỳ lạ đến vậy chưa?

Trong vô vàn thiếu nữ của Kim Dung, mấy ai chưa từng yêu? Trong bao người đã yêu, có mấy ai có diễm phúc được yêu?

Tại sao tác giả cứ để những cô gái đi yêu người không yêu mình như thế Nếu kể tên những nhân vật yêu mà không được yêu của Kim Dung , về nam quả thật tôi kiếm khá khó khăn, điên dại như Du Thản Chi, tội lỗi thấp hèn như Doãn Chí Bình, nhất thời không nghĩ ra còn ai nữa không, chả lẽ lại tính cả anh thế tử gàn Đoàn Dự; về nữ thì đúng là chọn đâu cũng thấy, Trình Anh-Lục Vô Song-Công Tôn Lục Ngạc, Tiểu Siêu-Chu Chỉ Nhược-Hân Ly…

“Nhân gian tự hữu hoa như vũ/Thiếp thị hoa trung đệ kỷ nhân.”

Nghe thật là xót xa.

Đâu phải đó là những đoá hoa vô hương vô sắc không xứng cho người đời ngưỡng vọng, tại sao cứ phải mãi tự dứt những cánh hoa thả trôi theo dòng nước vô tình.

Không gì đáng thương hơn một người con gái với trái tim yêu vô vọng.

Âm thầm ôm khối tình câm như Trình Anh Lục Ngạc, mừng cho hạnh phúc của chàng nụ cười cũng quá thê lương.

Điên cuồng suy tính bao thủ đoạn nhằm chiếm đoạt tình yêu như Chỉ Nhược, cuối cùng chỉ thu về thù hận. Cũng chưa chắc kẻ nào đáng thương hơn. Yêu thì sao, không yêu thì sao, nàng có thể làm gì được? Dòng máu đa tình trong huyết quản đã một lần thức dậy khi nào có thể cạn khô. Trách chàng ư? Không yêu một người yêu mình là có lỗi sao? Trách mình ư? Yêu một người không yêu mình cũng là tội hay sao? Chỉ có thể trách hoá nhi thật khéo trêu ngươi để hai người có duyên không phận mà thôi.

Tác giả: Nhu nhi

Nguồn: Việt Kiếm Forum

Việc đăng tải bài viết chưa thông qua sự đồng ý của tác giả nên mong mọi người không copy sang nơi khác. Nếu cảm thấy yêu thích xin vui lòng dẫn link hoặc lưu về máy tính cá nhân.

Nếu bạn là tác giả của bài viết này và không muốn nhìn thấy tác phẩm của mình tại đây xin gửi lại lời nhắn để tôi bỏ chế độ công khai đi. Cám ơn.

Ý nghĩa câu Hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình là gì?

Cái tình của cánh hoa sao lưu luyến, cái vô tình của dòng nước sao thờ ơ. Giống như dòng sông, cuộc sống trôi chảy mãi về phía trước, dòng nước đang chảy qua chân ta sẽ không bao giờ là dòng nước đã chảy qua trước đó, dù chỉ một khoảnh khắc ngắn ngủi. Có những thứ ta chẳng mong đợi thì lại đến.

Người nói vô tình người nghe hữu ý nghĩa là gì?

Có câu 'người nói vô tâm, người nghe hữu ý', nghĩa là một lời nói vô ý cũng có thể làm sứt mẻ tình cảm. Để tránh những "tai bay vạ gió" từ miệng mà ra, dưới đây là những điều dù thân đến đâu cũng không thể nói. Ai cũng có những bí mật không thể nói ra, một khi đã thốt ra khỏi miệng sẽ khiến nhau khó xử.