Phim Ánh trăng không hiểu lòng tôi Review

Lại thêm một bài review nữa truyện của Tân Di Ổ. Thật sự trước kia tôi không thích đọc truyện của Tân Di Ổ chút nào bởi quyển đầu tiên tôi đọc của chị hình như là Anh có thích nước Mỹ không?. Hồi đó, hình như tôi không thích cách hành văn, nội dung lẫn nhân vật nữ chính nên không có mấy thiện cảm. Thế nhưng, đọc tiếp những tác phẩm khác như Hoá ra anh vẫn ở đây, Cho anh nhìn về phía em và Ngoảnh lại hoá tro tàn tôi càng ngày càng mê mẩn truyện của chị. Tôi đọc rất nhiều ngôn tình nhưng truyện mà khiến tôi phải đọc đi đọc lại không biết chán chỉ có vài quyển và phần lớn những tác phẩm đó đều do Tân Di Ổ viết. Tôi đã đọc Ánh trăng không hiểu lòng tôi từ rất lâu rồi. Lâu đến nỗi nội dung chi tiết cũng không nhớ rõ nữa. Chỉ nhớ rằng nội dung truyện vô cùng cuốn hút dù chủ để xoay quanh vô cùng khô khan. Ngoài ra, tôi còn nhớ rằng mình rất mê nữ nhân vật chính Hướng Viễn. Nữ chính của Tân Di Ổ mỗi người một vẻ, ai cũng mạnh mẽ và thú vị theo cách của riêng mình. Hướng Viễn cũng vậy. Cô từ bé đã có một cuộc sống vất vả mưu sinh. Mẹ cô vốn là một người phụ nữ tháo vát mạnh mẽ nhưng lại phải lòng một người đàn ông thư sinh vô dụng dưới cái nhìn của Hướng Viễn. Bởi vậy nên khi mẹ chết, cô cũng ngầm căm hận cha mình không chăm sóc mẹ tử tế, để bà vất vả nặng nhọc mà qua đời chỉ vì một căn bệnh vặt. Có lẽ sự ác cảm, định kiến với những người yếu đuối, nặng về tình cảm của Hướng Viễn cũng bắt nguồn từ đây. Vậy nên cô cũng không thân thiết gì với cha và em gái Hướng Dao của mình. Ghét của nào trời trao của đó, chính Hướng Viễn lại phải lòng chàng trai Diệp Khiên Trạch, ôn nhu ấm áp như ánh trăng miền sơn cước. Cô ôm ấp mãi hình ảnh chàng trai dịu dàng thời niên thiếu của mình như một sự cố chấp hơn là tình yêu. Sự cố chấp đến vô lý đó đi ngược lại tất cả những nguyên tắc và lí trí của Hướng Viễn khiến cho tôi không biết bao lần tự hỏi liệu có phải cô đã bị trúng một lời nguyền nào đó mà không thể chối từ Diệp Khiên Trạch kể cả khi anh hết lần này đến lần khác tổn thương cô. Người đọc có thể nói thứ tình cảm của cô không phải là tình yêu mà là một sự háo thắng, có người lại nói một phần đó là lòng tham tiền của cô. Nhưng họ lại quên rằng anh chính là ân nhân của cô, là chủ nhân tìm được chiếc bình của vua Solomon, là người đã kéo cô ra khỏi làn nước lạnh lẽo tối tăm và nỗi đau mất đi người thân đầu tiên. Có lẽ trong lúc cô tuyệt vọng, anh đúng lúc xuất hiện đã khiến cô cả đời bị chính khoảnh khắc đó trói buộc. Nếu như Diệp Quân hay một người xa lạ khác cứu cô thì liệu mọi chuyện có đi theo hướng khác?

Hướng Viễn thật sự là một con người rất thông minh, có năng lực nhất trong tất cả các nhân vật nữ chính của Tân Di Ổ. Cô giỏi kiếm tiền. Một người phụ nữ như cô khiến cho cả mười người đàn ông cũng trở nên vô dụng. Đó là điều khiến tôi thấy ngưỡng mộ nhất ở Hướng Viễn. Một mình cô đã vực dậy cả một tập đoàn đang trên bờ đi xuống và khiến nó trở nên lớn mạnh. Thành công trong sự nghiệp và hạnh phúc cá nhân thường không đi đôi với nhau. Đó chính là thực tế. Bởi vậy mà liên tiếp, Hướng Viễn phải hi sinh tình cảm của những người xung quanh bởi những lựa chọn lí trí. Cô thà trở thành kẻ phản diện, máu lạnh trong con mắt của chính những người mình yêu còn hơn là phải giải thích rằng việc cô làm cũng là muốn tốt cho họ. Đây là sai lầm của Hướng Viễn bởi cô vô tình đẩy những người đó xa dần và cuối cùng chỉ còn lại tiếc nuối. Điều này thể hiện rõ trong mối quan hệ của cô với cô em gái Hướng Dao. Hướng Viễn vốn có những thành kiến và khoảng cách với Hướng Dao bởi cái chết của em trai mình nhưng dù vậy trong thâm tâm cô vẫn mong Hướng Dao được hạnh phúc yên ổn. Cô hoàn toàn có thể giải thích nhưng cô lại chọn cách thờ ơ, lạnh lùng để đối xử với một Hướng Dao mãi mãi chỉ khao khát sự quan tâm của chị gái mình. Làm nên bi kịch của Hướng Viễn vì thế phần lớn là do chính bản thân cô. Nhưng sai lầm đó của Hướng Viễn cũng có thể lí giải được bởi quá khứ bất hạnh. Chưa đến 18, Hướng Viễn đã một tay chôn cất 4 người thân nhất với mình, 3 người trong đó đều là máu thịt của cô. Cô chịu quá nhiều tổn thương nên đối với những mối quan hệ sau này cô đều rất thận trọng. Trước lúc Diệp Linh còn chưa đổ bệnh, cô cũng yêu Diệp Khiên Trạch nhưng khi anh bị cha mình tức giận ném đũa vào mặt, cô lại không hề nhúc nhích. Hay lúc cô đi làm ở công ty khác, chính cô cũng đã ngỡ rằng tình yêu của mình sẽ phai nhạt vì cô sẽ không tự làm tổn thương mình trước Diệp Khiên Trạch và Diệp Linh. Cô cật lực kiếm tiền bởi chỉ có đồng tiền mới có thể khoả lấp được sự thiếu thốn tình cảm trong tim Hướng Viễn.

Mất đi quá nhiều rồi cũng sẽ quen nhưng Hướng Viễn bỗng thấy vô cùng sợ thói quen ấy. Cô sợ lỗ hổng trong tim mình. Phải dùng thứ gì mới có thể lấp đầy được nó đây?

Dù thận trọng như vậy, nhưng cuối cùng Hướng Viễn vẫn chịu thua trước tình yêu với Diệp Khiên Trạch, với hình bóng chàng thanh niên năm nào để rồi khoảnh khắc lúc cô đồng ý lời cầu hôn của anh, cô đã vô tình khởi động chiếc xe không phanh tiến thẳng đến bờ vực chết chóc.

Về phần Diệp Khiên Trạch, tôi không muốn nói quá nhiều về anh. Tôi không căm ghét anh ta như lần đầu tiên đọc truyện nhưng vẫn không thể hiểu được con người này. Một người luôn miệng nói rằng hạnh phúc của những người xung quanh quan trọng hơn hạnh phúc của mình cuối cùng lại đi tổn thương người khác nhiều nhất. Anh ta làm tổn thương Diệp Linh bởi sự không dứt khoát của mình, tổn thương Diệp Quân vì sự ích kỉ, tổn thương Hướng Viễn vì sự vô tâm. Anh ta yêu Hướng Viễn nhưng lại không đủ mạnh mẽ để cùng cô bước tiếp. Thứ tình yêu của anh ta quá rẻ rách, quá thảm hại đến mức anh ta có yêu Hướng Viễn hay không cũng chả để làm gì bởi cuối cùng anh ta cũng đã phụ cô.

Tôi mong rằng Hướng Viễn rồi sẽ tìm được hạnh phúc. Cuộc đời liên tiếp trêu ngươi cô, mỗi lần tưởng chừng như sắp chạm tay được đến hạnh phúc thì cô lại phải dương mắt lên nhìn nó bị đập vỡ. Khi Diệp Khiên Trạch trở lại chốn quê nhà nhưng đã quên mất những kỉ niệm với Hướng Viễn, khi anh hứa hẹn rằng hai người sẽ sống hạnh phúc nhưng Diệp Linh đột ngột tử tự, khi Diệp Quân và cô ôm đứa con của Hướng Dao ngọt ngào mơ tưởng về một gia đình, Viên Tú quay lại trả thù cướp luôn đi sinh mạng bé nhỏ. Ông trời tàn nhẫn vô cùng với Hướng Viễn nhưng tôi tin rằng cô sẽ mạnh mẽ vượt qua, giống như cái tên của cô, Hướng Viễn sẽ tiếp tục nhìn về nơi xa, nhìn vào tương lai mà bước tiếp. Những người như vậy chắc chắn sẽ tìm thấy hạnh phúc.

PS: Tôi cực kì thích truyện này cũng như cách xây dựng nhân vật của Tân Di Ổ. Nhiều người có thể không thích và cho rằng truyện có nhiều nhân vật và tình tiết thừa thãi không cần thiết. Tuy nhiên, đó chính là điểm vi diệu của Tân Di Ổ. Mỗi người đều có câu chuyện riêng của mình dù cho họ chỉ là nhân vật phụ của người khác. Như tôi đã nói ở review Ngoảnh lại hoá tro tàn, Tân Di Ổ đã xây dựng đươc mạng lưới nhân vật vô cùng chặt chẽ xuyên suốt tất cả các tác phẩm của mình. Bạn có thể thấy một khía cạnh khác của Trần Hiếu Chính của Anh có thích nước Mỹ không? trong truyện này, hay góc nhìn của Đằng Vân trong mối quan hệ với Đường Nghiệp của Cho anh nhìn về phía em. Ngay cả Thôi Mẫn Hành cũng là kẻ giang hồ có trong Ngoảnh lại hoá tro tàn. Ngược lại, bạn cũng có thể tìm thấy hình bóng của Hướng Viễn trong Ngoảnh lại hoá tro tàn, hay của Chương Việt, bà chủ quán bar Tả Ngạn trong Cho anh nhìn về phía em. Những phát hiện này khiến tôi càng thấy hứng thú muốn đọc lại tác phẩm của Tân Di Ổ. Chính những chi tiết nhỏ đó khi kết nối với những tác phẩm khác của chị vẽ nên một bức tranh xã hội hoàn chỉnh mà những nhân vật trong đó đều đã đi qua nhau và để lại ít nhiều dấu ấn và bóng dáng trong đời nhau. Để làm được điều này chứng tỏ Tân Di Ổ đã tốn không ít suy nghĩ vào những nhân vật này và khiến tôi càng thêm kính trọng và khâm phục chị.

Share this:

  • Twitter
  • Facebook

Like this:

Like Loading...

Related

Video liên quan

Chủ Đề