Vạn lý phong sương vạn lý sầu nghĩa là gì
"Đường đời có những đau buồn ai ơi? Khiến cho lòng người thường thấy u sầu chơi vơi, cuộc đời mấy khi ta được như mơ".
Đêm sáng, ánh trăng tựa như tuyết, làm nỗi lòng mãi không nguôi, Bất chợt ta tự hỏi cuộc sống là trải nghiệm? Lúc vui ta rạng rỡ như nắng mai, lúc buồn ta như những giọt sương tan chảy trong làn gió. Trải nghiệm của mỗi người giống như những chiếc lá khác nhau lững thững trôi theo dòng nước, hòa mình với tự nhiên không biết trôi dạt tho phương nào. Niềm vui dễ vứt bỏ, nỗi buồn lại khó quên. Hãy biết trân trọng những gì mình đang có, không phải ai cũng được như ước nguyện, cơ hội đến hãy tranh thủ nắm bắt đừng bỏ lỡ bất kỳ điều gì nếu có thể, đừng nên so sánh cuộc sống của bạn với cuộc sống của người khác. Mỗi người mỗi trải nghiệm, mỗi cách nhìn nhận vấn đề khác nhau, trước mắt bạn có thể cảm thấy người ta có những thứ mà bạn hằng ước ao, đối với bản thận họ thì sao? Chưa chắc những gì họ đang nắm giữ là những gì mà người đó mong muốn đạt được, Đã nói cuộc sống là trải nghiệm vậy tì hãy cố gắng trải nghiệm những gì đang diễn ra, hãy dũng cảm đối mặt mọi thử thách, hãy thoát khỏi những ảo tưởng của cuộc sống thường ngày.... Page 2
5 từ hôm nay:
“Đêm mơ Hà Nội dáng kiều thơm” (Tây Tiến – Quang Dũng).
“Giai nhân nan tất đắc Tiếp thơ ai chán lắc lại buồn tênh” (Hằng Nga khứ nguyệt, Tản Đà) *** Thơ hay khuyết danh mà chạm vào tâm tư thổn thức Vạn lý phong sương vạn lý sầu Tìm người tri kỉ biết tìm đâu? Tìm đâu cho thấy người yêu dấu Chỉ thấy cô đơn một nỗi sầu… ________________________________________________________________________ “Vạn lý tương tư, vũ trụ tình”, có mấy ai khi yêu mà né được dăm bảy con chữ ngắn đâm “trúng phóc” tim đen ấy. Họa hoằn chỉ có thứ tình nửa vời, chẳng đậm sâu, có cũng được mà biến mất cũng chẳng đoái hoài, mà kể cả khi tình nông đến thế, người ta hãy còn mảy may một chút, tựa như bụi đường của chuyến viễn hành đã chạm gót qua. Cái thứ bụi rõ đã đắm chìm nhưng vô duyên phận đến mờ mịt trong tâm trí rất chóng, chẳng bao lâu để lại một vùng kí ức khô roong, sáng trắng. Hắn đang đắm chìm trong vũ trụ tương tư, tình còn đậm say, tim hãy rộn ràng, dầu có sầu khổ đôi lần nhưng chẳng bao giờ chạm đến “vạn lý” vì cái sầu khổ của kẻ yêu dễ đến từ điều nhỏ nhặt, một thời gian sau nghĩ lại sẽ thấy khôi hài như kẻ ngốc. Những cái cớ chán lắc buồn tênh như thế mà cũng ra chuyện, ngốc lắm ngốc vừa! Đêm nay, hình ảnh neo đậu suốt suốt quanh quanh trong tâm trí hắn là một dáng kiều thơm, cố nghĩ đến cái hoa cũng thành hoa kiều thơm, cố nghĩ về cái bánh cũng thoảng hương thanh nữ, cố nhìn trăng trút bầu cho cõi lòng đang đầy vơi chút đi cũng như đang hàn huyên với nàng. Con đường đẩy đưa hắn tôn sùng nàng đến từ cái lòng “biệt nhỡ liên tài” hiếm có. Đời hắn chưa gặp ai, chỉ gặp một, một đó là nàng, nên nàng là duy nhất. Hồi đó, khi nét vẽ còn lúng túng nhưng ý chí hừng hực tham vọng lập danh, hắn vẽ ngày vẽ đêm, vẽ mòn cụt bao nhiêu cây bút chì, tích góp lại ít cũng dăm thùng lớn. Hắn quý trọng tài mình lắm, hắn yêu tranh hắn như những ngón tay và từng nét vẽ phác họa hắn quý hơn tranh của Picasso. Có tài, có lòng nhưng mộng công danh đứt gãy. Mãi đến khi nàng xuất hiện, dưới khóe môi cong mềm thốt lên lời vàng ngọc, họa chăng với kẻ đuối nước thì cái nắm tay quý bằng cả cuộc đời. Hắn là kẻ đuối nước, nàng với tay nắm lấy, thế là cái tơ bà Nguyệt được thả ra, nới hai tâm hồn đồng điệu, tơ chặt mà mềm, tình thế là đậm sâu. Khổ ơi khổ hỡi khô chi tận cùng!
Diễn đàn » Cùng nhau tham gia » Thơ thành viên - Thơ tập cổ Trang 12345678910 trong tổng số 10 trang (93 bài viết)
Ai đã từng yêu không một lầnThương cho đôi lứa phải ly phânTình chung chẳng thể nên giai lão Trời hỡi nỡ sao đùa thế nhân? Sơn khê thiên lý tầm tri kỷ
Ta đã yêu thương cũng lắm lần,Con tim đau khổ đến muôn phần.Ai đi để lại ai sầu khổ. Vẫn thấy lòng vương vấn cố nhân Hoa đào ngày cũ còn đâu nữa,
Trời buồn sắp chuyện chọc thế nhânGây bao ngang trái chốn dương trầnTương ngộ,biệt ly chi cắt cớ Chốn cũ về,ai oán tiếng tiêu ngân Hỡi nhân thếThế nhân thảm Thảm! Thảm! Thảm!
ban oi cho minh hoi?
Bài thơ này chị không biết tựa,nhưng biết nó còn 2 câu sau như thế này:Vạn lý phong sương vạn lý sầu,Tìm người tri kỷ biết tìm đâu ?Trong sâu thẳm của vô vàn nhận thứcTa thấy mình luôn là kẻ cô đơn ...! Chúc em sớm tìm được tựa đề. Sơn khê thiên lý tầm tri kỷ
luongtieu đã viết:Trời buồn sắp chuyện chọc thế nhânGây bao ngang trái chốn dương trầnTương ngộ,biệt ly chi cắt cớTiếng tiêu ai oán cứ ngân hoàiChùn bước khách xa lệ nhỏ dàiMuốn bẻ liễu xưa mà chẳng nỡ Sợ màu ly biệt nhuốm trên tay. Sơn khê thiên lý tầm tri kỷ
Quặn lòng lặng ngắm ánh tà dươngHay đâu lữ khách ở bên đườngTiêu ngọc bên mình,vô tình cất Đâu ngờ gieo thảm liễu trong sương Hỡi nhân thếThế nhân thảm Thảm! Thảm! Thảm!
luongtieu đã viết:Quặn lòng lặng ngắm ánh tà dương Hay đâu lữ khách ở bên đường Tiêu ngọc bên mình,vô tình cấtNgọc tiêu em đợi đã bao ngàyMà vội cất chi... anh có hay?Rất muốn được nghe anh độc tấuSao không hoà điệu ở nơi này? Hôm nào thổi tiêu cho em nghe ca ca nhé^-^ Sơn khê thiên lý tầm tri kỷ ☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào Chia sẻ trên Facebook
Tiêu sầu ảo nảo vọng canh thâuE toạc an lành chốn vô ưuĐâu nỡ đễ dòng châu em rớt Vui xin xẻ,sầu để anh sầu Hỡi nhân thếThế nhân thảm Thảm! Thảm! Thảm!
hix hix. Hồng Kiệt bạn có biết hết bài thơ này ko ?vạn lý phong sương vạn nẻo sầu.bóng ngươi tri kỉ biết tìm đâu.hehe. ko chỉ có 2 câu đâu. nếu bạn quan tâm thi pm cho minh nhé. nick yahoo mình là : muonbietthuchuxinhaygapmat_133. số điện thoại : 01669263268. hix hix. biết thì chỉ mình với ko biết thì mình cùng đi tìm nhé. hihi. Trang 12345678910 trong tổng số 10 trang (93 bài viết) |