Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ Review

Tổng hợp Review Mục: Sách Tiếng Việt Góc review Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ
Trần Lan Hương viết 1 năm trước

Bước vào từng trang sách Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ ta được bước vào khung cảnh làng quê dịu dàng, thanh mát, màu vàng của những cánh đồng lúa sẽ hiện ra trước mắt, ôm trọn ta vào lòng.

Mùa hè đối với tôi là mùa của tuổi thơ, là mùa của những ngày chạy băng băng trên con đường làng nhỏ hẹp, bụi đất mịt mù, nô đùa nhau đến lấm lem quần áo. Đó là những ngày rong ruổi khắp thôn trên xóm dưới trong cái thời tiết bỏng rát cả người, cả đám trẻ chia cho nhau ít bóng mát dưới tán cây xanh rờn, chia cho nhau những thứ ngon quả ngọt vừa tìm thấy ở vườn nhà ai đó, Đó là những ngày lẽo đẽo theo mẹ ra chợ, ngắm phố phường đông đúc, ngắm ngôi trường vắng teo, ngắm nhành phượng vĩ đung đưa theo gió mà hít hà cái không khí âm ẩm đặc trưng của tiết trời mùa hạ.

Nếu bạn cũng như tôi, mùa hè đối với bạn là mùa của tuổi thơ, là khoảng thời gian để tìm về tuổi thơ thì Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ của tác giả Nguyễn Ngọc Thuần sẽ là cuốn sách rất đặc biệt giúp bạn đi tìm lại bản thân mình ngày còn thơ ấy, cuốn sách sẽ giúp bạn tạm dừng cuộc sống vội vã của mình lại, để sống chậm lại, để được một lần nữa thả mình vào thế giới của một cuộc sống vô lo vô nghĩ của ngày xưa hồn nhiên, ngây thơ vô số tội.

Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ Review

Bước vào từng trang sách Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ ta được bước vào khung cảnh làng quê dịu dàng, thanh mát, màu vàng của những cánh đồng lúa sẽ hiện ra trước mắt, ôm trọn ta vào lòng. Trong thế giới ấy, tôi được gặp cậu bé Dũng, được đồng hành cùng cậu khám phá, đi tìm điều kỳ diệu, hay chút bình yên trong cuộc sống đơn giản thường ngày, trong những con người giản dị xung quanh, những con người mà đôi khi giữa bộn bề cuộc sống ta lãng quên đi họ. Hình ảnh ông Tư với cơ thể đã không còn nguyên vẹn, hàng ngày sống với nỗi đau canh cánh trong lòng, sống với tội ác của chiến tranh cứ in đậm trong tâm trí khiến tôi bật khóc, hay hình bóng người ông mù và cậu bé ăn xin khiến tôi bật khóc một lần nữa vì niềm thương cảm sâu sắc cho những con người bất hạnh trong cuộc sống này, thế mới biết cuộc sống không bao giờ là hoàn hảo, công bằng và điều quan trọng là ta cần biết chia sẻ, yêu thương, thế giới này đôi khi sẽ trở nên tốt đẹp thêm biết mấy

Bên cạnh đó, qua những câu chuyện của mình, cậu bé Dũng dạy cho tôi nhiều bài học hay trong cuộc sống, nhìn thấy nhiều điều tốt đẹp mà khi càng lớn tôi lại càng dễ quên đi những điều quý giá ấy. Với chiếc răng khểnh và 10 ngón tay của mình, Dũng nhắc nhở tôi phải tự tin và yêu bản thân, đừng vì những khiếm khuyết nhỏ nhặt mà trở nên tự ti, u buồn, ta nên biết rằng mỗi con người đều là một điều kỳ diệu của tạo hóa. Với những món quà của mình, Dũng nhắc tôi phải sống biết quan tâm đến người khác, đem lại niềm hạnh phúc cho người khác cũng là đem lại niềm vui cho chính mình, Và chính qua tình bạn với Tí, tình yêu giữa chú Hùng với chị Hồng, tôi nhận được một bài học quý giá về tình yêu thương, phải biết trân trọng những người xung quanh, để đến lúc nào đó ta sẽ không phải nuối tiếc hay hối hận.

Dù Dũng là một cậu bé có vô số suy tư, suy nghĩ như một ông cụ non, nhưng thế giới qua đôi mắt cậu vẫn là một thế giới tuổi thơ ngây ngô, trong sáng. Cũng vì thế nên dù đôi khi có nhắc đến cái chết, sự chia ly thì điều đó cũng chỉ nhẹ nhàng chứ không quá nặng nề, kinh khủng như trong thế giới của người lớn. Những lời dạy dỗ của mẹ, của bố, của những người lớn xung quanh nói với Dũng cũng như nói với chính độc giả, để ta cảm nhận, để ta học hay lĩnh hội được những bài học quý giá. Giọng văn của tác giả Nguyễn Ngọc Thuần nhẹ nhàng, thuần khiết, đưa độc giả hòa tâm hồn mình vào với nhân vật để ta như được sống trong chính thế giới đầy màu sắc, để ta được tìm lại chính con người của mình đâu đó trong câu chuyện kia.

Đây là cuốn sáchVừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ không chỉ dành cho trẻ em, mà đồng thời còn dành cho người lớn, những con người muốn tìm lại tuổi thơ, muốn dừng cuộc sống bộn bề của mình lại để tìm về một chút bình yên trong cuộc sống. Những lúc cảm thấy buồn hay có những suy nghĩ tiêu cực, tôi lại thích lật những trang sách ra, đọc những mẩu chuyện để vực lại tâm hồn mình, tìm về một chút bình yên dịu nhẹ để tiếp tục bước tiếp trên con đường dài đằng đẵng của tuổi trưởng thành.

FB: Trần Lan Hương

Từ khóa:,

Bài viết của bạn

17
+
1
=


Your Email

Your Name