Review phim mặt nạ quân vương

2 tập cuối 39 và 40 của bộ phim Mặt nạ quân chủ [Ruler: Master of The Mask] đã lên sóng tối qua trên đài MBC, Hàn Quốc. Không ngoài dự đoán, phim kết thúc bằng "happy ending" dành cho cặp đôi chính. Nam nữ phụ cuối cùng đều chết. "Trùm" phản diện Dae Mok cũng không nằm ngoài kết cục này.

Nam chính [Yoo Seung Ho] có số quý nhân phù trợ, trước đây thì được nữ phụ Hwa Goon cứu sống hết lần này tới lần khác, giờ nữ phụ chết đi thì lại được... bố của nữ phụ cứu. Phụ thân của Hwa Goon sau tháng ngày dài say xỉn cuối cùng cũng quyết tâm giúp con gái hoàn thành tâm nguyện cuối cùng. Ông mang bí kíp bào chế thuốc giải độc hoa anh túc tới cho nhà vua, tuy nhiên với một điều kiện là nhà vua sẽ tha mạng cho phụ thân của ông - cũng là trùm phản diện của phim - Dae Mok.

Hwa Goon chết rồi, nhưng nam chính chớ lo, đã có... bố của nàng!

Tuy nhiên điều tréo ngoe là khi thuốc giải được bào chế thành công, thì các đại thần trúng độc hoa anh túc lại... không chịu uống thuốc. Lý do là bởi họ không tin rằng con trai của Dae Mok lại cung cấp phương thuốc bí truyền này. Họ ngờ rằng tất cả chỉ là cái bẫy của Dae Mok hòng khiến họ phải chết. Tình tiết này đặt ra cho khán giả câu hỏi chắc triều đình cũng giống như cái chợ, chuyện trong nhà chưa tỏ ngoài ngõ đã tường. Làm sao mà không chỉ các đại thần, đến cả các phạm nhân trong nhà ngục cũng biết rằng thuốc này là do con trai của Dae Mok bào chế?

Nhưng rồi khán giả cũng vỡ lẽ ra rằng, do đã để nữ chính Ga Eun quá vô dụng trong hơn 2/3 bộ phim, nên biên kịch mới phải sáng tạo thêm tình huống để "cân team", giúp nữ chính có thêm đất để tỏa sáng. Sau khi các đại thần nhất định không ai chịu uống thuốc, Ga Eun đã tình nguyện uống thuốc độc hoa anh túc, sau đó lại uống... thuốc giải để chứng minh cho họ thấy rằng thuốc này hiệu nghiệm lắm, không phải chuyện đùa đâu!

Tình huống này tiếp tục khiến khán giả vỡ ra một sự thật nữa, là hóa ra nhà vua rốt cuộc cũng chỉ là một danh hiệu! Nhà vua có thể sai người tống hàng loạt đại thần vào ngục, mà rốt cuộc lại không thể bắt ra một trong số các đại thần đã trúng độc, nhét thuốc vào miệng ông ta. Thay vào đó, nhà vua lại chọn cách đứng nhìn nữ nhân mình yêu tự nguyện làm "chuột bạch" thử thuốc!

Rồi tất nhiên là nữ chính "uống thuốc" thành công. Các đại thần ngu muội vỡ lẽ ra là thuốc thật, công dụng thật! Họ cùng nhau uống thuốc rồi kéo đến dinh thự của Dae Mok để bắt người. Do không muốn đổ máu, nhà vua đã cho phép người của Dae Mok tự nguyện đầu hàng và tha mạng, số nào không tuân mệnh thì phải chết.

Vua cũng giữ đúng lời hứa tha mạng cho Dae Mok. Nhưng trùm phản diện thà chết chứ chẳng chịu cúi đầu. Trước khi vua đến, ông ta đã uống thuốc độc tự sát, chết trong tư thế ngẩng cao đầu!

Sau khi đã cứu hàng loạt người, vua mới đem thuốc tới cho anh bạn chí cốt mới biến chất Lee Sun. Lee Sun uống thuốc và được thả ra, trở về với gia đình. Nhưng trên đường về, anh này xâu chuỗi sự việc và phát hiện ra tên cận vệ thân thiết bên cạnh mình - Hyun Suk thực ra là người của Dae Mok. Thân phận tên này vẫn chưa bị phát hiện và hiện tại, hắn đang âm mưu trả thù cho chủ nhân.

Nhưng nào ngờ mục tiêu của tên Hyun Suk này không phải là vua, mà là Ga Eun, người vua yêu nhất. Trong lúc Ga Eun suýt bị Hyun Suk giết, Lee Sun đã có mặt kịp thời và đỡ nhát kiếm chí mạng thay cho Ga Eun. Sau đó, Vua cũng có mặt, vì Ga Eun mà sẵn sàng dùng tay không để đỡ kiếm của kẻ thù. Hyun Suk chết, Lee Sun cũng chết. Mặc dù đã thổ huyết nằm gục một khoảng thời gian, anh này vẫn kịp nói những lời trăng trối, chúc phúc cho cặp đôi chính!

Ngôi sao... chổi sáng nhất bộ phim chính là nữ chính. Nàng ta không chỉ khiến nam chính "lên bờ xuống ruộng" năm bảy lượt, mà còn khiến nam phụ "đi đời"!

Tập phim kết thúc bằng cảnh Vua lập Trung điện, cặp đôi rạng ngời hạnh phúc bên nhau. Cặp đôi nam - nữ phụ Lee Sun - Hwa Goon cũng được xuất hiện vài giây trong đoạn kết, với tư cách những con người được Vua tưởng niệm. Mặc dù phải chết tức tưởi nhưng dưới... suối vàng, ai nấy đều nở nụ cười tươi rói chúc mừng hạnh phúc nam - nữ chính, vì biên kịch bảo phải thế!

Tôi xem phim này vì có Yoo Seungho, vì có bạn ấy nên mới có can đảm đu phim trong hơn hai tháng, nhưng dù có bạn ấy thì tôi vẫn không thể dối lòng mình được.

Đánh giá: 7/10, 6/10

6/10 là bởi vì cái kết thúc quá đẹp, nếu bỏ đi tập cuối thì tôi cũng chẳng ngần ngại gì mà đánh rate 5/10. Biên kịch chắc viết kịch bản theo kiểu thi đại học của các em học sinh bây giờ, quan tâm làm gì đến quá trình tính toán, cứ ra đúng đáp án, khoanh tròn thì kiểu gì điểm chả cao, nhỉ? =]]

Qua bộ phim này, tôi mới thấy được tầm quan trọng của kịch bản đến mức nào, dù sở hữu trong tay dàn diễn viên thực lực, một đạo diễn có tâm nhưng kết quả khá là đáng tiếc. Rating tập cuối lên được 15%, chắc chắn không phải vì phim hay mà có, các khán giả có lẽ cũng giống như tôi, xem một cách quả cảm cho đến cùng cũng chỉ vì có Yoo Seungho, Kim Sohuyn…

Kịch bản 10 tập đầu rất ổn, tạo được tình huống tốt, tập trung làm rõ được hoàn cảnh và khắc họa được tính cách các nhân vật, vì vậy nên tâm lý xem rất thoải mái, cuốn theo từng tập một. Nhưng bắt đầu tập trung vào chính kịch, triển khai các hướng phát triển thì kịch bản bắt đầu lâm vào bế tắc. Tôi hiểu và chắc có lẽ những người khác cũng hiểu được ý đồ của biên kịch, nhưng sự thật là từ khi bắt đầu chính biến, kịch bản đã được xào nấu lên như một nồi lẩu, cái gì cũng muốn cho vào nên hương vị lẫn lộn, thứ cần lấy ra thì lại chìm sâu quá, đến mức khi đổ đi rồi người ta mới phát hiện ra, à, thì ra còn sót lại cái thứ này. Nói thô hơn một tí thì bộ phim này thực sự quá máu chó. Vì tin vào cái trailer vô cùng hoành tráng nên khi xem đến những giây cuối cùng, cảm thấy như bị lừa vậy, hờn cả thế giới. Hết phim, người ta thì buồn vì không còn gì để xem còn tôi thì vui hơn nhặt được vàng, nói gì thì hai em ấy cũng đã hạ cánh một cách an toàn khỏi tay biên kịch ;]] Một bộ phim được kì vọng trở thành bom tấn bỗng chốc hóa thành bom xịt.

Cái sai nhất của hai cô biên kịch, chắc chắn là sự phân vai vô cùng ngược đời tréo ngoe. Thậm chí đến tập cuối rồi, tôi vẫn đang còn tự hỏi, ô, thế ai là nữ chính vậy, ai là người giúp đỡ thế tử vậy? Cô biên kịch có nhầm không nhỉ? Ừ, chắc chắn không nhầm đâu, vì nữ phụ trước khi hi sinh một cách oanh liệt, đã hủy hoại toàn bộ Biên Thủ Hội của ông nội, đã đẩy cận vệ về bên Thế tử, cho đến lúc nhắm mắt, cô ấy vẫn không để ý đến người cha đang ôm lấy mình khóc đến thảm thiết khờ dại, chỉ một lòng hướng đến Thế tử, cô ấy chắc chắn không phải nữ chính, vì làm gì có nữ chính nào đất diễn gần 1/3 phim rồi còn chết. Đúng là sai, quá sai. Vậy còn nữ chính ở đâu? Nàng ấy sau khi phụ thân mất, trong lòng luôn ôm hận về người đã chém oan phụ thân nơi cổng thành, bất cứ lúc nào cũng chỉ nung nấu ý định trả thù, nhưng không hiểu sao biên kịch có thể dựng nên một nữ chính vô năng đến vậy, nàng bị Thái phi dụ dỗ vào cung để làm tay chân, nàng trộm thuốc của Thế tử giả, khiến cho Thế tử thật bị hàm oan, nàng hết lần này lượt khác, trở thành trung tâm rắc rối cho Thế tử thật. Biên kịch lại càng sai hơn khi xây dựng một bộ phim chính kịch nhưng lại tập trung vào mối tình tay ba tranh giành nữ chính mà quên mất nhiệm vụ chính là phải để cho Thế tử thể hiện được sự thông minh và nhanh nhạy của mình, đây là bộ phim nam chủ cơ mà. Từ nửa phim về nhau, xem phim như đang xem kéo đẩy vậy. Nhưng thực sự để nói là mối tình tay ba thì tôi cũng thấy có gì đó không đúng. Không khắc họa được tình cảm giữa nam thứ và nữ chính, không cảm nhận được sự rung động, hoặc ít nhất là một cái gì đó để cho thấy được rằng, họ thật sự có mảy may chút động lòng với nhau, thật là tệ. Rõ ràng trailer phim giới thiệu có sự giúp đỡ của Gaeun sau khi vào cung, còn có sự hỗ trợ của người bạn Lee Seon để Thế tử có thể lên được ngai vị, nhưng mà có thật sao? Haha, giống như là bị tát thẳng vào mặt vậy.

Mấu chốt sự thất bại của phim chính là ở đó, phân vai ngược đời nên các nhân vật chính không thể hiện được bản thân, ngay cả trùm Daemok cũng bị cháu gái của mình dắt đi trong lòng bàn tay, nghĩ lại thì hình như Thế tử việc gì cũng cần đến sự giúp sức của nữ phụ. Haizz

Phim này vẫn có một bạn idol đảm nhiệm vai phụ [lại idol], vốn dĩ đã rất ác cảm rồi, nên L [Infinite] đã không phụ lòng tôi, kiếm thêm một vé ghét nữa cho các idol đi đóng phim. Tôi xem phim nhiều rồi, hay dở cũng đã kinh qua nhưng chưa thấy ai đóng phim phát âm dở như bạn ấy, cảm xúc thì quá gượng mặc dù đã rất cố gắng và cải thiện rất nhiều [theo lời fan của bạn]. Tôi không phải fan Kpop, không ghét nhóm nào, cũng không tìm hiểu nhóm nào ngoài DBSK nên nếu nói vì anti mà ghét thì chẳng đúng. Nhưng vẫn phải nhấn mạnh lại một lần nữa là tôi không thấy được tài năng diễn xuất của bạn này, chắc có lẽ tôi đặt bạn này bên cạnh Yoo Seungho nên kì vọng bạn hơi nhiều. Vì có bạn nên rate của tôi dành cho phim lại thấp đi một chút nữa rồi.

Để viết được những dòng này, phải nói là tôi vô cùng anh dũng cố gắng xem cho đến hết. Đọng lại vẫn chỉ có Yoo Seungho và Yoo Seungho mà thôi. Vì cực thích cậu bé của “The Way Home”, dành hết những tình cảm đẹp đẽ nhất cho cậu diễn viên nhí đó, đợi cho đến khi cậu trưởng thành, trở thành một quân nhân rắn rỏi trước độ tuổi 20 – độ tuổi mà sự nghiệp đang vô cùng thăng hoa, đợi để gặp một quân chủ chân chính. Cậu đã không làm tôi thất vọng, vẫn luôn là thứ tình cảm đẹp đẽ như đã dành cho cậu bé ấy. Gần 20 năm trong nghề đã tôi luyện được một “em trai quốc dân” trưởng thành theo từng vai diễn, từng ánh mắt, nụ cười hay cái nhíu mày cũng thể hiện được hết cái hồn của nhân vật. Thế tử của Yoo Seungho là một đứa trẻ được bao bọc quá kĩ, để đến khi ra khỏi chiếc lồng son đó, cậu bỡ ngỡ với cuộc sống chật vật của con dân, đến nước cũng phải trả từng hào để uống. Cậu cứ ngỡ thế giới ngoài kia là nơi vô cùng tươi đẹp, nhưng hóa ra để cho cậu được sống, đánh đổi lại là sự cúi đầu trước thế lực Biên Thủ Hội của vua cha. Sự tự tin ngạo mạn của bản thân đã khiến cho bao nhiêu đầu rơi máu chảy, cậu nhận ra mình cũng chỉ là một con tốt nhỏ xíu trên bàn cờ. Để cho đến khi cậu ở nơi vực thẳm nhất, cha mẹ mất, ngôi vị mất, cậu mới nhận ra, mình không nên là một quân cờ, chỉ có thể là một người chơi cờ mới có thể chiến thắng. 5 năm chính là để cho bản thân có cơ hội trưởng thành.

Còn Lee Seon chỉ là một đứa trẻ nhà thường dân, mỗi ngày đều phải lo kiếm từng đồng chạy bữa. Sự xuất hiện của Thế tử đảo lộn hết cuộc sống nghèo đói nhưng vô cùng yên bình của họ, cha mất, mình bị đưa vào cung làm thế thân. Khó có thể nói nỗi đau của ai hơn ai, bởi Lee Seon ngoài mất gia đình còn mất luôn thân phận, từ một đứa trẻ trong sáng, dưới sự kìm kẹp của Daemok mà càng ngày lộ rõ bản tính chiếm hữu, thể hiện cái phần con ra khỏi phần người.

Hwagoon, cô gái được sinh ra trong nhung lụa, không biết đến mùi thất bại, không biết đến cái gì gọi là “không phải của mình”. Hwagoon có tất cả, trừ tình yêu của Thế tử. Rõ ràng nàng gặp Thế tử trước Gaeun, nhưng lại không thể nào chiếm được tình cảm của Thế tử. Bởi vì số phận đã định sẵn họ là người ở hai thế giới khác nhau, dù nàng có làm bao nhiêu chuyện đi chăng nữa, trái tim của Thế tử vẫn chỉ hướng về người con gái lần đầu tiên gặp đã đỡ mình trên phố. Ban đầu, cảm thấy Hwagoon thật bản lĩnh, nhưng càng về sau lại càng sợ một cô gái như vậy, nàng bằng mọi giá giúp đỡ Thế tử, dù đó là việc ảnh hưởng đến phụ thân mình, ông nội mình, cả Biên Thủ Hội – cái nôi nuôi dưỡng mình. Đó là một tình yêu vượt quá chuẩn mực, không còn dành cho nàng sự ngưỡng mộ mà thay vào đó là sự bất bình. Có thể có người nói rằng đó chính là tình yêu, nhưng vì tình yêu để giết đi tình thân thì hoàn toàn không nên được ca tụng.

Nữ chính – Han Gaeun. Thật không biết phải nói về em những gì, tôi thấy rất tiếc cho SoHuyn, em không được thể hiện một chút gì cho bản thân ngoài việc khóc đến mức mặt sưng phù. Đọng lại ở phim chỉ có chemistry của em và Thế tử, phải công nhận hai đứa đẹp đôi kinh khủng luôn ấy, đứng ở đâu nơi đấy biến thành phong cảnh :]]

Bộ phim cũng đã kết thúc, vẫn nhiều câu hỏi bỏ ngỏ cho phim, ai đã cứu Thế tử và Gaeun khi hai đứa rơi xuống nước, tôi đoán có vẻ là thế lực của Thượng Thiện nhưng cũng chẳng có bằng chứng nào cho thấy có việc đó xảy ra. Tại sao cái bình lại để quên lâu đến vậy? Tại sao lại để Deamok phạm phải hai lần trong đúng một lỗi… Rất nhiều câu hỏi muốn đặt ra cho biên kịch, nhưng thôi, cũng chẳng còn quan trọng nữa rồi.

Và cuối cùng, cực thích hai bài OST của phim: “I couldn’t cry because I am a man” của Yoseob và “Even a little while” của Hwang Chiyeol. Bạn có thể thất vọng vì bộ phim quá fail nhưng chắc chắn không thể không replay hai OST này đâu, đảm bảo đấy, hí hí.

Chủ Đề