Review truyện vật trong tay

Tên Gốc :掌中之物Thể loại :Tác Giả :Bối HânTrạng Thái :Còn Tiếp HotChương Mới :Hồi cuốiCập Nhật :09:09 15-04

Một cái tàn nhẫn độc ác nam nhân, một cái bất khuất linh hồn, cùng với một đoạn nơi chốn là sai dây dưa…… Bốn năm trước, nàng đưa hắn tiến nhà giam, cho đến xác định hắn bị chấp hành tử hình, mới vừa rồi an tâm. Bốn năm sau, hắn xả nàng vào địa ngục, tận mắt nhìn thấy nàng bị vũ nhục thương tổn, lại vẫn không giải hận. Đây là một hồi tỉ mỉ chuẩn bị trả thù, cũng là một hồi ẩn nhẫn kéo dài báo thù. Phó thận hành nguyên bản cho rằng, gì nghiên sẽ vẫn luôn là hắn trong tay chi vật.

Comment, Review truyện Trong Tay Chi Vật

Nguyên tác tiểu thuyết của Tiên Tranh/Bối Hân có tên là “Vật trong tay” được chuyển thể thành phim nhưng được đổi tên tất cả từ tên phim “The Controllers/the Confidence” tựa Việt còn sang hẳn “Dưới ánh mặt trời” [??!!! ] cho đến tất cả các nhân vật chính phụ. Mình nghĩ đây là một trong những hậu quả của kiểm duyệt phim.

Phim vs truyện

Đầu tiên mình mò vào bộ này vì nghe đến chuyện của Tiên Chanh, nghe đến cái review nội dung… thấy nam chính do Bành Quán Anh đóng là ok, vừa xem phim vừa đọc truyện luôn!

Từng để ý ngay đến anh chàng cao 1,92m Bành QUán Anh khi chàng đóng nam phụ trong Lan Lăng Vương phi. Phim ấy bỏ [như rất nhiều phim khác] vì nam nữ chính quá chán, tự thấy tiếc cho nam phụ Vũ Văn Ung không phải vì biết chắc nữ chính không thuộc về nam phụ mà vì không chịu nổi công cuộc theo đuổi tình si với 1 nữ chính chán thế, cho nên dù nam phụ đẹp trai đóng tốt mình cũng thôi!

SAng phim này cũng lại biết chắc nữ chính chẳng nghiêng lòng [chứ nói gì đến yêu] với chàng Quán Anh tiếp, dù chàng đã được lên hàng nam chính rồi, nhưng vẫn muốn xem thậm chí xem đến tận cùng luôn, chủ yếu vì trai đẹp diễn tốt chẹp!

Truyện thì đọc đúng đến 1/2 là dừng, xem chương cuối cùng, ừm thôi bỏ được rồi, không phải vì chán mà vì thấy nửa còn lại chỉ là cuộc chiến tình yêu kiểu “nghe nghiện trình bày” không hợp gu của mình nữa nên thôi!

Mình vẫn thích cách viết của Tiên Chanh: nhanh gọn, xúc tích, diễn biến nhanh, không miêu tả lòng thòng nhiều, đôi khi mình thậm chí còn phải dừng lại để cảm nhận cho kịp với diễn biến ứng xử của nhân vật. Giống như Công chúa cầu thân và Thái Tử Phi thăng chức ký, tình cảnh mà câu truyện của Chanh diễn ra vẫn thật éo le, thậm chí lần này còn theo tuýp kinh dị hơn. Và mình vẫn rất thích cái cách bảo vệ tố chất của phái nam cho đến cùng của Chanh, nam chính của Vật trong tay còn khủng bố hơn Thừa Đức của Công chúa cầu thân, tàn tệ xấu xa… và cuối cùng phải trả giá cho những điều đó, chứ không phải được tẩy trắng uốn cong cho một cái kết đẹp cho dù kẻ ấy có si tình đến đâu đi chăng nữa.

So với phim thì truyện gay cấn ác liệt hơn nhiều vì dĩ nhiên lên phim bị kiểm duyệt, cắt gọt tơi tả, nếu ko đọc truyện mà xem thấy những chỗ gay cấn nhất thì bị cắt phập hoặc bẻ cong sang hướng êm ái củ mì sến súa hơn. Nam chính cũng dĩ nhiên phải được giảm lược cái sự bạo tàn lúc đầu vì không thể bê nguyên như trong truyện lên được. Đọc truyện nửa đầu thấy ông nam chính ấy cuối truyện phải bị phanh thây mới xứng chứ không chỉ chết ngọt là xong được! Tuy nhiên xem truyện mới được “ăn thịt” vắt chanh chèm chèm chứ lên phim mà không có được 1 ngọn tình yêu như thế thì chỉ quá bằng ăn chay lại còn cay. Nói chung cả truyện và phim đều không dành cho các chị em thích hường phấn ngọt ngào!

VIệc điều chỉnh giảm lược độ kinh dị kiểu ngôn tình của cả nam chính lẫn bộ truyện khi lên phim mình nghĩ là hợp lý. Tuy nhiên sau khi bị cắt gọn uốn nắn nhiều quá thì bộ phim đã trở thành 1 phim đề cao lực lượng cảnh sát và những thành phần hỗ trợ họ như nam phụ Tiểu Vũ được đẩy lên sáng ngời nhiều đất hơn cả nam chính. Và dĩ nhiên nam chính mà làm kẻ xấu ngang với vai phản diễn nữa thì cả đoàn phim không thể cứu được kết cục rồi!

Cho nên mình xem à không chịu khó tua đến hết được bộ phim chỉ vì duy nhất thấy nam nữ chính đóng tốt, thế thôi! Đặc biệt là nam chính Bành Quán Anh, kẻ ác đẹp trai diễn tốt thế kể cũng bõ bỏ qua bao ngọt ngào hường phấn đấy!

Phim nhớ đến phim

Xem truyện và phim với nội dung kiểu này làm mình nhớ đến 1 loạt phim kiểu như “Sống chung với sói” [phim bộ Hongkong xửa xừa xưa] hay “Sleep with enemy” [có Julia Robert đóng] hay mấy phim kiểu “cô gái trả thù” đó… Đại khái mấy nữ chính đều bị yêu nhầm, lấy nhầm chồng xấu, bị bạo hành, bị cưỡng bức rồi sau đó chạy trốn và trả thù….à, có 1 phim gần nhất, cũng chuyển thể từ ngôn tình, có thể nói là tương tự: “Thiên sơn mộ tuyết” cũng kiểu nam chính phủ đầu chiếm hữu nữ chính, nhưng lại sến lù hơn kiểu trả thù dằn vặt yêu hận…chả xi nhê gì lắm về độ kinh giật đâu!

Về phần nam chính kẻ ác nhưng đẹp trai thì nhớ đến Huyn Bin trong “Cuộc đàm phán”, mình thấy thích Huyn Bin trong phim ấy hơn nhiều so với Hạ cánh nơi anh hường phấn, ôi trời xấu xa tàn ác mà đẹp trai diễn tốt thế mới nguy hiểm ấy, hị hị… Chút chút cũng nhớ đến nam chính của Cheese in the trap mà mình từng rất thích nữa, dù không hẳn là kiểu nam chính xấu xa khốn nạn mà nhẹ hơn chỉ là kiểu lạnh lùng tàn nhẫn mưu mô… nói chung đều kiểu bad guy nhưng mức độ tệ hại khốn nạn và phải chịu báo ứng khác nhau, hehe…

Còn về phần “cuộc chiến tình yêu” thì lại nhớ đến “Sắc giới”! Nhắc lại là nhớ đến chứ không phải “so sánh” bởi vì không thể so 1 vai diễn trong phim truyền hình với trong điện ảnh được! Ngay cả đến nguyên tác của Sắc giới cũng chỉ là một truyện ngắn, chứ Vật trong tay thì là tiểu thuyết ngôn tình, dù sao cũng bị cái chất lâm li bi đát nó bao chùm rồi! Cuộc chiến tình yêu của nam nữ chính của Vật trong tay là cuộc chiến ai yêu trước và nhiều hơn là người ấy thua. Trong Sắc giới bi kịch và kết cục của Giai Chi và tất cả đồng đội của mình đều chỉ vì thứ cảm xúc tình yêu ấy. Còn nữ chính của Vật trong tay cả truyện lẫn phim đều thắng vẻ vang giòn dã, vậy nên nửa sau của phim nó trôi tuồn tuột? Được cái kiểu truyện và phim như thế củng cố cho tinh thần và thông điệp với các chị em rằng thì chớ có mà mềm lòng cho rằng có được 1 kẻ quyền thế nhiều xiền yêu mình điên cuồng là đã hay ho sung sướng giè, hehe…

Chốt lại là xem phim chỉ để ngắm Bành Quán Anh đẹp đẽ hay ho chân dài, chứ xem truyện hay hơn, cuốn hơn, nóng hơn phim và tuy thế mình vẫn bỏ ngang truyện, hị…. Có được 1 nhân vật hay phim/tryện cuốn hút đã là 1 điều đáng thành công rồi!

Chủ Đề