Trên bia mộ của nhà khoa học nào được trang trí mô hình hệ Mặt trời

Bạn có dự án hội chợ khoa học nào trong tương lai của mình không? Nếu vậy, hãy xem xét việc tập trung vào hệ mặt trời. Không gian bên ngoài rất phong phú với những bí ẩn và câu hỏi khoa học để khám phá, từ các giai đoạn của mặt trăng đến sự tồn tại của bụi không gian [các mục tiêu siêu nhỏ]. Bắt đầu với danh sách các dự án hội chợ khoa học hệ mặt trời này .

Người xưa sử dụng đồng hồ mặt trời để cho biết thời gian bằng cách sử dụng vị trí của Mặt trời trên bầu trời. Bạn có thể chế tạo đồng hồ mặt trời của riêng mình bằng hai vật liệu đơn giản: một bề mặt phẳng [ví dụ: giấy, bìa cứng] và một vật mỏng có thể dựng đứng [ví dụ như que kem hoặc ống hút]. Khi đồng hồ mặt trời của bạn hoạt động, hãy kiểm tra độ chính xác của nó một vài lần mỗi ngày bằng cách so sánh số đọc của đồng hồ mặt trời với đồng hồ đeo tay hoặc đồng hồ của bạn.

Xây dựng một kính viễn vọng. Galileo đã làm, và bạn cũng vậy. Tìm hiểu về kiến ​​thức cơ bản về kính thiên văn tại đây , sau đó xem  trang của NASA về cách xây dựng kính thiên văn của riêng bạn . Loại dễ chế tạo nhất là kính Galileoscope, được làm từ một ống bìa cứng và một số thấu kính. 

Bạn có thể tạo một hệ thống năng lượng mặt trời mô hình quy mô từ giấy hoặc trong một diorama. Trước tiên, hãy tìm ra khoảng cách giữa các vật thể trong hệ mặt trời, sau đó làm một số phép toán để có được khoảng cách theo tỷ lệ trong mô hình của riêng bạn. Một số hệ thống năng lượng mặt trời mô hình quy mô mặt bàn chứa các viên bi cho các hành tinh, một quả bóng tennis cho Mặt trời và các viên sỏi nhỏ hơn khác cho các tiểu hành tinh và sao chổi.

Xây dựng mô hình tàu thăm dò không gian của NASA. Nhiều tàu thăm dò chính và đài quan sát trong không gian có các mẫu mà bạn có thể tải xuống và sử dụng để tạo mô hình tỷ lệ, bao gồm  Kính viễn vọng Không gian Hubble và Phòng thí nghiệm Lực đẩy phản lực của NASA .

Trước tiên, hãy đọc về hiện tượng các pha Mặt Trăng tại đây . Sau đó, trong vài tháng, hãy quan sát Mặt trăng trên bầu trời mỗi đêm, ghi lại cách thức, vị trí và thời điểm nó xuất hiện. Ghi lại thông tin vào biểu đồ và bao gồm bản vẽ hình dạng của mặt trăng mỗi ngày. Nếu bạn có tài liệu, bạn có thể xây dựng mô hình 3D của mặt trời bằng cách sử dụng các quả bóng nhỏ và nguồn sáng để hiển thị cách Mặt trời chiếu sáng Mặt trăng và Trái đất trong suốt cả tháng. 

Trong nhiều năm, NASA và các cơ quan vũ trụ khác đã sử dụng các tấm pin mặt trời để cung cấp năng lượng cho các vệ tinh và Trạm Vũ trụ Quốc tế của họ. Ở đây trên Trái đất, mọi người sử dụng năng lượng mặt trời cho mọi thứ, từ điện gia dụng đến cung cấp năng lượng cho đồng hồ và các thiết bị điện tử khác. Đối với một dự án hội chợ khoa học về năng lượng mặt trời, hãy nghiên cứu cách Mặt trời tạo ra ánh sáng và nhiệt cũng như cách chúng ta chuyển đổi ánh sáng và nhiệt đó thành năng lượng mặt trời có thể sử dụng được.

Thiên thạch là bit nhỏ của tiểu hành tinh mà trôi qua không khí và đất nước chúng ta trên bề mặt của Trái Đất. Bạn có thể thu thập chúng bằng cách tìm kiếm những nơi mà chúng có khả năng sẽ đến. Ví dụ, mưa và tuyết có thể cuốn trôi chúng trên các mái nhà, và chúng có thể chảy xuống các ống thoát nước và máng nước mưa. Bạn cũng có thể thử tìm những đống đất và cát dưới đáy vòi phun mưa. Thu thập vật liệu đó, loại bỏ bất cứ thứ gì rõ ràng không phải là vi thiên thạch [ví dụ như đá lớn và lá cây], và trải các vật liệu còn lại trên một mảnh giấy. Đặt một nam châm bên dưới tờ giấy và nghiêng nó. Hầu hết vật liệu sẽ trượt ra ngay; bất cứ thứ gì không trượt ra đều có từ tính. Nghiên cứu vật liệu từ tính còn lại dưới kính lúp hoặc kính hiển vi. Các mục nhỏ sẽ có vẻ tròn và có thể có các vết rỗ.

Biên tập và cập nhật bởi  Carolyn Collins Petersen

Ngày 22-2 [giờ địa phương], NASA đã tổ chức một cuộc họp báo tại Oa-sinh-tơn với sự tham dự của nhiều nhân vật hàng đầu trong giới nghiên cứu khoa học và thiên văn học trên khắp thế giới, trong đó có 4 nhà nghiên cứu Mỹ và 1 nhà khoa học Bỉ. Cuộc họp báo kéo dài khoảng 1 giờ, được phát trực tiếp trên trang mạng và tài khoản mạng xã hộiTwittercủa NASA.

So sánh giữa hệ mặt trời TRAPPIST-1 chứa 7 hành tinh có thể có sự sống vừa được phát hiện với Hệ Mặt Trời của chúng ta.Ảnh:Telegraph

Trong cuộc họp báo, NASA cho biết, kính thiên văn vũ trụ Spitzer đã phát hiện ra một hệ thống gồm 7 hành tinh có kích cỡ tương đương với Trái Đất và xoay quanh một ngôi sao. Hệ thống này có tên gọi TRAPPIST-1, cách Trái Đất khoảng 39 năm ánh sáng-tương đương với 235 nghìn tỷ dặm. Nó cũng là hệ thuộc "vùng ôn hòa", không quá nóng và cũng không quá lạnh. Ba trong số những hành tinh này nằm trong khu vực có thể sống được-khu vực xung quanh một ngôi sao mà một hành tinh có thể duy trì nước ở trạng thái lỏng trên bề mặt.

Trong điều kiện khí hậu phù hợp, cả 7 hành tinh này đều có thể có nước ở thể lỏng-chìa khóa dẫn đến sự sống, tuy nhiên cơ hội lớn nhất thuộc về 3 hành tinh nằm trong khu vực có thể sống được. Phát hiện này đã lập kỷ lục mới về số lượng hành tinh nằm trong khu vực có thể sống được xung quanh một ngôi sao ở bên ngoài hệ Mặt Trời. Đây có thể là một mảnh ghép quan trọng trong quá trình tìm kiếm một môi trường có thể duy trì sự sống bên ngoài Trái Đất.

Phó giám đốc Chương trình Sứ mệnh khoa học [SMD] của NASA Th.Cắt-sơ [Thomas Kutcher] cho biết: “Phát hiện này là một dấu hiệu cho thấy việc tìm ra hành tinh thứ hai giống Trái Đất không phải là vấn đề có thể hay không, mà là khi nào. Đây cũng là một bước tiến lớn trong việc trả lời câu hỏi lâu nay rằng liệu con người có cô đơn trong vũ trụ này hay không”.

Ông M.Ghi-lân [Michael Gillon], giáo sư Đại học Liege ở Bỉ và cũng là tác giả chủ trì nghiên cứu, cùng nhóm nghiên cứu bắt đầu theo dõi TRAPPIST-1, còn được gọi là "ngôi sao lùn cực mát", màu đỏ, có khối lượng nhỏ hơn 10 lần so với Mặt Trời, bằng một kính viễn vọng từ năm 2010. Năm ngoái, nhóm nghiên cứu đã công bố thông tin về 3 hành tinh trong quỹ đạo của nó. Nếu so sánh khoảng cách giữa Mặt Trời của chúng ta và các hành tinh quay quanh nó, "gia đình" của TRAPPIST-1 "chật chội" hơn. "Ngôi sao lùn" và 7 hành tinh của nó có thể hoạt động "gói gọn" trong phạm vi khoảng cách từ Mặt Trời tới hành tinh gần nhất của nó là Sao Thủy. Nếu Trái Đất cũng ở khoảng cách gần như vậy với Mặt Trời, nó sẽ biến thành một quả cầu lửa. Tuy nhiên các nhà khoa học cho biết, TRAPPIST-1 phát ra nhiệt lượng nhỏ hơn đối với các hành tinh của nó. Tùy theo từng khí quyển, nhiệt độ tại 7 hành tinh có thể nằm trong khoảng từ 0-100 độ C.

Ông Ghi-lân và các cộng sự đã bắt đầu phân tích những thành phần hóa học trong các bầu khí quyển của những hành tinh này. Ông nói: "Có ít nhất một sự kết hợp các phân tử mà nếu điều đó tồn tại tương đối nhiều, chúng tôi có thể tự tin tới 99% để nói rằng sẽ có sự sống". Nhà khoa học A.Tri-au [Amaury Triaud] tại Đại học Cambridge [Anh] gọi đây là một bước tiến quan trọng trong việc tìm kiếm sự sống ngoài Trái Đất. Trong khi đó, giáo sư B.Đi-mo-ri [Brice-Olivier Demory] của Đại học Bern [Thụy Sĩ] khẳng định, cho đến nay, TRAPPIST-1 là cơ hội tốt nhất của nhân loại trong cuộc truy tìm sự sống ngoài Trái Đất.

Hiện chưa rõ liệu có hành tinh nào trong những hành tinh vừa được phát hiện có thể nuôi dưỡng sự sống. Tuy nhiên, các nhà thiên văn khẳng định rằng, bề mặt của cả 7 hành tinh đều có nước-yếu tố được cho là thiết yếu với sự sống. Nhóm các nhà thiên văn quốc tế này đang chờ kính thiên văn vũ trụ James Webb của NASA đi vào hoạt động năm 2018 để khẳng định một số điều kiện khác như hỗn hợp bầu khí quyển và khí hậu của các hành tinh mới phát hiện như thế nào. Các nhà thiên văn cũng chỉ ra rằng, ngôi sao TRAPPIST-1, hệ mặt trời chứa những hành tinh này, là một ngôi sao trẻ hơn hệ Mặt Trời của chúng ta rất nhiều. TRAPPIST-1 được cho là sẽ cháy sáng trong khoảng 10 nghìn tỷ năm nữa, nghĩa là lâu hơn 700 lần so với tuổi thọ của Vũ trụ tính đến nay. Tạp chíNaturecho rằng, quãng thời gian đó “đủ để cho sự sống tiến hóa”.

Trước đó, vào hồi tháng 8-2016, Tổ chức Nghiên cứu Vũ trụchâu Âu tại Nam bán cầu [ESO] xác nhận sự tồn tại của Proxima Centauri b [thường gọi là Proxima b], hành tinh được mệnh danh là Trái Đất thứ hai, lại có khoảng cách cực kỳ gần với Trái Đất-chỉ 4 năm ánh sáng. Proxima b đã thắp lên hy vọng trở thành một căn cứ của loài người trong tương lai. Nhưng rất tiếc chỉ sau vài tháng, khả năng nuôi dưỡng sự sống của hành tinh này gần như đã bị bác bỏ do môi trường quá khắc nghiệt.

NGỌC HÀ


Video liên quan

Bài Viết Liên Quan

Chủ Đề