Chương xuân di là ai

Review by Hạ Vũ“Lần đầu tiên gặp mặt, chàng 13 tuổi, nàng 23 tuổi. Tưởng như là họ chẳng có gì liên quan, nhưng sợi dây định mệnh đã gắn kết số phận của họ lại với nhau. Khi ấy quan hệ của họ là cô-trò, nhưng Ngải Tình đâu biết, Rajiva đã yêu nàng ngay từ lúc ấy.

Lần thứ hai trở về, chẳng biết là nên vui hay buồn khi số mệnh lại run rủi để Ngải Tình trở về đúng thời gian khi Rajiva 24 tuổi, phải chăng chính là duyên phận. Sự trở lại lần này khiến nàng nhận ra được tình cảm thật của mình, và chàng

Review by Hạ Vũ“Lần đầu tiên gặp mặt, chàng 13 tuổi, nàng 23 tuổi. Tưởng như là họ chẳng có gì liên quan, nhưng sợi dây định mệnh đã gắn kết số phận của họ lại với nhau. Khi ấy quan hệ của họ là cô-trò, nhưng Ngải Tình đâu biết, Rajiva đã yêu nàng ngay từ lúc ấy.Lần thứ hai trở về, chẳng biết là nên vui hay buồn khi số mệnh lại run rủi để Ngải Tình trở về đúng thời gian khi Rajiva 24 tuổi, phải chăng chính là duyên phận. Sự trở lại lần này khiến nàng nhận ra được tình cảm thật của mình, và chàng cũng vậy. Nhưng cái gọi là thân phận và sứ mệnh lại ngăn trở họ, để họ phải yêu trong đau khổ, day dứt đến tận tâm can. Tôi cực kì thích ngưỡng mộ tính cách mạnh mẽ của Ngải Tình, dũng cảm đấu tranh để bảo vệ tình yêu của mình. Nhưng thứ tình cảm ấy lại có khả năng hủy hoại cả một đời của Rajiva,giữa lí trí và trái tim, đáu tranh rất lâu, đau khổ cũng thật nhiều, nàng đành chôn vùi tình yêu và quay trở về thế kỉ XXIMười năm rồi lại mười năm, liệu đời người sẽ có được mấy lần mười năm như thế? Thế mà Rajiva đã chờ đợi tình yêu của chàng suốt 40 năm, có thể nói là chờ đợi trong vô vọng khi chàng không biết bao giờ Ngải tình sẽ trở lại, chàng chỉ biết ngắm nàng qua những bức họa hình bóng mà chàng đã khắc sâu tận trong tim. Lần thứ ba nàng quay về cũng chính là lúc đen tối, khổ sở nhất trong cuộc đời của Rajiva, cùng chàng đông cam cộng khổ. dù có đói rét nhưng được cùng chàng bên nhau ngày qua ngày âu cũng là hạnh phúc.Truyện cũng truyền tải được cái khắc nghiệt của cuộc sống, sự cám dỗ của danh vọng và tiền tài mà tranh đoạt ngôi báu, khiến cho dân chúng đói khổ lầm than. Nạn đói ở Guzang chính là dẫn chứng chân thực nhất, thảm cảnh người ăn thịt người, người không có chỗ dung thân. Tôi như cảm nhận chính mình đang sống trong cái thời đại ấy, đúng như Ngải Tình nói đằng sau những dòng chữ “mất mùa đói kém xảy ra liên tục, hàng nghìn người chết” lại là những tình cảnh đáng thương như vậy.Nhân vật để lại ấn tượng sâu sắc trong tôi chính là Pusyseda, cậu khoác lên mình một vẻ ngoài bất cần đợi để giấu đi nội tâm yêu đuối bên trong. Một tuổi thơ thiếu vắng tình thân của mẹ, nếu là tôi, chắc chắn tôi cũng sẽ rất ghét anh trai. Con người ai mà chẳng có lòng ích kỉ, nhưng cậu đâu có biết anh trai mình cũng đố kị với cậu. Có lẽ cậu ta là một con người đáng thương, tôi thấy những việc làm của cậu tuy có không đúng nhưng hoàn toàn có thể thông cảm được. Vì vậy tôi mừng khi thấy anh em họ có thể tháo bỏ khúc mắc, có thể ôm lấy nhau mà hiểu được nỗi lòng của đối phương.Tôi cực kì khâm phục Chương Xuân Di bởi sự hiểu biết phong phú và kiến thức uyên thâm của cô, cố lồng ghép lịch sử vào một tác phẩm ngôn tình một cách vô cùng tài tình, khéo léo, không một chút khô khan. Một câu truyện mang đậm triết lí, nhân sinh quan giữa con người với con người nhưng cũng không kém phần lãng mạn, Tiểu Xuân đã thổi hồn vào trong nhân vẩ, khiến tôi cảm thấy như đang cũng trải nghiệm niềm hạnh phúc, ngọt ngào hay đau khổ cùng họ vậy. Chuyện tình của Rajiva và Ngải Tình khiến tồi tin rằng trên thế giới này, nhất định sẽ có những tình yêu sâu đậm đến khắc cốt ghi tâm.Chàng chờ nàng cứ mười năm rồi lại mười năm, đằng đẵng 40 năm, nhưng đổi lại thời gian ở bên nhau lại chưa đầy 4 năm ngắn ngủi. Gặp được người mình yêu sâu đậm đã khó, nhưng có thể được ở bên nhau lại càng khó hơn. Liệu trên đời này có mấy ai được sống cùng người mình yêu đến trọn đời trọn kiếp. Khi đọc đến đoạn gần cuối, tôi từng mong muốn Ngải Tình đừng đi, đừng để Rajiva lại một mình với nỗi cô đơn khắc khoải đến tan nát cõi lòng. Nhưng nàng là người lí trí, nàng cần sống để bảo vệ chính bản thân mình và con của hai người, và nếu nàng không chịu, Rajiva chắc chắn cũng tìm mọi cách để cứu hai mẹ con nàng, dù có phải đối mặt với nỗi cô độc đến cuối đời, nhưng chàng chắc chắn sẽ bảo vệ người mà mình yêu.Thế rồi 16 năm trôi qua, đối với Ngải Tình dù chỉ là 5 năm nhưng chẳng hề ngắn ngủi. Dù bất chấp nguy hiểm đến tính mạng, nàng cũng nhất quyết trở về để thực hiện lời quay lại gặp chàng. Thời gian chỉ là nửa năm càng khiến tôi lo lắng, chỉ có nửa năm để ở bên nhau, rồi sau đó hai người rồi sẽ xa cách đến cuối đời, tôi thực sự sắp buồn đến mức không chịu nổi nữa. Khi đọc đến đoạn Rajiva đọc thư của con trai, tôi bật khóc nức nở, tình cha con của họ thật mãnh liệt dù chưa một lần gặp mặt, có lẽ tôi chưa giờ khóc nhiều vì một bộ truyện nào đó như thế này.Tôi như bừng tỉnh, thực ra nếu họ không còn gặp lại nhau nữa, có lẽ đó cũng là một cái kết hợp lí, tình yêu của họ, khi sang thế giới bên kia chắc chắn sẽ chẳng còn ai chia cách được nữa. Chỉ tiếc rằng chàng không được gặp con trai mình, đó là điều duy nhất tôi thấy day dứt. Nhưng rồi con trai chàng xuyên không đến gặp chàng, rồi đưa chàng đến thể giới XXI. Gia đình họ cuối cùng cũng được đoàn tụ, tôi vui mừng khôn xiết như thể bắt được vàng vậy, bản thân cũng như trút được gánh nặng. Đây là một câu chuyện đẹp nhưng day dứt khôn nguôi.

Tôi phải cảm ơn Chương Xuân Di đã viết nên một bộ truyện lấy đi nhiều nước mắt của tôi như thế này T.T Và thực sự tôi rất phục cô ấy khi vừa tôn trọng lịch sử, lại vừa vẽ nên một chuyện tình sâu sắc khó quên như thế này. Tôi không biết có phải vì sự xuất hiện của Ngải Tình mà lịch sử mới tiếp diễn hay dù không có nàng, bánh xe lịch sử cũng vẫn sẽ nặng nề tiếp tục xoay chuyển theo quỹ đạo vốn có của nó. Nhưng tôi tin Ngải Tình chính là mảnh ghép quan trọng, cuối cùng và duy nhất trong cuộc đời của Rajiva. Chí ít thì đối với tôi sẽ luôn là như vậy!”

...more

Để bảo vệ bản quyền nội dung, Waka chỉ cung cấp cuốn sách trên ứng dụng [App]. Mời bạn truy cập ứng dụng Waka để đọc sách

Nếu chưa có App bạn có thể tải tại đây:

Android

iOS

Hướng dẫn tải App qua BarCode:

B1: Mở app Zalo, Viber, QR code > dùng chức năng quét mã

B2: Chọn tải App ở trang được mở ra sau khi quét mã QR

“Bất phụ Như Lai bất phụ khanh” là dự án chuyển thể phim truyền hình do công ty Tencent đầu tư và phát hành độc quyền. Theo kế hoạch, tác giả văn học Chương Xuân Di sẽ là người chuyển thể kịch bản. Nhưng vào phút chót, vì nhiều lý do, Chương Xuân Di đã không tham gia công việc này.

Bộ phim bắt đầu bấm máy vào năm 2016, đến tháng 9 năm 2017 phát sóng. Dư luận tại Trung Quốc không đánh giá cao bộ phim vì “quá xa nguyên tác”, “không hay bằng”.

Trước những khen chê, Chương Xuân Di đăng trên trang cá nhân: “Xin đính chính: kịch bản phim truyền hình "Bất phụ Như Lai bất phụ khanh" không phải do Chương Xuân Di viết. Tác giả Chương Xuân Di chỉ bán bản quyền nguyên tác tiểu thuyết, không tham gia bất cứ khâu nào của quá trình sản xuất bộ phim này”.

Cảnh trong phim "Bất phụ Như Lai bất phụ khanh"

Chương Xuân Di, được fan gọi thân mật là Tiểu Xuân từng tốt nghiệp chuyên ngành ngoại ngữ tiếng Anh và có bằng MBA. “Bất phụ Như Lai bất phụ khanh” của cô vừa xuất hiện đã được xếp thứ hạng rất cao trong bảng ngôn tình Trung Quốc. Dưới sự đề nghị của fan, Chương Xuân Di viết tiếp phần hai lấy tên là “Lam Liên Hoa”. Cả hai tiểu thuyết này đều đã được xuất bản ở Việt Nam, được tái bản và đều đứng trong top sách bán chạy. Giới xuất bản còn tiết lộ, tiền mua bản quyền của bộ Lam Liên Hoa được xếp vào hạng top, ngay cả so với bản quyền Harry Porter.

“Do not live with you” [Chẳng thể sống bên người] là tên nhạc phim “Bất phụ Như Lai bất phụ khanh” được nhiều nhạc sĩ ở Việt Nam cover như: Anh Duy, Thái Quỳnh, Khánh Phương, Hương Ly... Ca khúc sau đó gây sốc mạng xã hội khi lần đầu tiên trong lịch sử nhạc Việt có đến 9 phiên bản của một bài hát cùng vào Top 100 #zingchart.

Hương Ly được cho là cover thành công "Độ ta không độ nàng"

Một lý do khác khiến “Độ ta không độ nàng” được phủ sóng rộng rãi là vì những tranh cãi xung quanh ca từ. Một số người cho rằng nội dung ca từ tiêu cực về Phật giáo, đau tình, hận đời và oán trách Đức Phật không phù hộ cho người yêu của một tu sĩ sa ngã.

Mới đây, ca sĩ  Phương Thanh và sư Thích Đồng Hoàng đã viết một phiên bản khác của "Độ ta không độ nàng" là "Tự thân nàng hãy cứu độ nàng" với lời khuyên răn con người thành tâm hướng Phật, tự cứu độ chính mình.

Nhà văn Chương Xuân Di giải thích việc chị không có bất cứ liên quan nào đến bộ phim là để đi học và dồn sức cho tiểu thuyết thứ ba có tên "Tháng năm rực rỡ" . Đây là câu chuyện truyền kỳ về tình yêu trong bối cảnh lịch sử thời Nguỵ Tấn dự kiến gồm 3 tập, được tác giả thai nghén suốt năm năm.

Video liên quan

Chủ Đề