Gs tương lai là ai

Nguyễn Biên Cương


        Ngày 2/9 vừa qua, ông GS Tương Lai tuyên bố trên mạng Internet, trả lời phỏng vấn hàng loạt các đài nước ngoài như BBC, VOA, RFA, …về việc “ông ta quyết định bỏ Đảng của Nguyễn Phú Trọng, chỉ theo Đảng của Hồ Chí Minh” đã nổ ra những “xung đột nội tại” của làng zân chủ: đã theo “phong trào dân chủ” từ lâu mà bây giờ mới chịu “bỏ Đảng”? Bỏ Đảng hóa ra chỉ là tránh bị tước thẻ Đảng, tránh bị kỷ luật chẳng khác nào làm xấu mặt “phong trào dân chủ”? Vì sao ông Tương Lai vẫn cố làm to chuyện “bỏ Đảng” của ông, cho dù là “bỏ Đảng kiểu nửa vời”? Vì sao tổ chức Đảng của ông Tương Lai không khai trừ ông ta vi phạm tiêu chuẩn đảng viên từ những sai phạm nghiêm trọng trước đây? Vì sao ông Tương Lai vẫn bám lấy hư danh “đảng viên Đảng cộng sản” dù đã phản bội nó”?...đủ để khiến “làm nóng” dư luận mạng và phơi bày “thực lực phong trào dân chủ” chỉ là nơi “đổ vỏ” cho giới “nhân sỹ trí thức” muốn kiếm chút ảnh hưởng, tiếng tăm với nền chính trị hiện nay?

Gs tương lai là ai


Từ lâu nay, giới zân chủ tâng bốc ông Tương Lai như là “nhân sỹ trí thức”, “kẻ phản tỉnh”, “nguyên lão cộng sản dám chống Đảng”…bất chấp việc ông chưa chịu "bỏ Đảng" theo quan điểm chính trị "thực dụng" của Nguyễn Quang A, Lê Công Định... Bản thân ông Tương Lai  được biết đến như là người tích cực nhất trong các hoạt động biểu tình, phong trào đối lập nào bất kể lý do gì. Ông hiếm khi từ bỏ vụ ký đơn thư tập thể nào lên án Đảng và Nhà nước về không chịu “thoát Trung” theo ý ông và đòi trả tự do các “nhà đấu tranh dân chủ” bị bắt, xử tù như Cù Huy Hà Vũ, Phương Uyên, Bùi Hằng…Ông từng tham gia nhóm “Kiến nghị 72”, đòi sửa đổi Hiến pháp 1992 theo hướng bỏ Điều 4, đổi tên Đảng, thay đổi đường lối chính trị 180 độ từ học thuyết xây dựng Chủ nghĩa xã hội theo hướng học thuyết tư bản chủ nghĩa, phác họa bản hiến pháp như là bản sao của Hiến pháp chính quyền Việt Nam cộng hòa trước đây. Tên tuổi của ông làm nên "sức nặng" và "vẻ đẹp truyền thông" cho mỗi cuộc ký tá, kiến nghị, thư ngỏ, yêu sách, tuyên bố....đúng như quan điểm "thực dụng" của "phong trào dân chủ".

Có thể nói về góc độ cá nhân, việc ông Tương Lai “theo Đảng” chỉ còn là cái vỏ, là cái danh để ông có tư cách viết, ký các đơn thư đòi thay đổi đường lối, lên án các lãnh đạo Đảng, Nhà nước hiện nay, thậm chí đòi chi phối nhân sự cấp cao theo hướng chọn những ai mà ông ta cho là “thân Mỹ”, tẩy chay và loại bỏ những lãnh đạo mà ông ta cho là “thân Tàu”. Dễ hiểu việc ông này tuyên bố “bỏ Đảng” xem như chỉ là mặt hình thức, còn bản chất thì phải hiểu là ông đã “từ bỏ Đảng” từ khi ông chọn cho mình con đường đối lập. Vậy vì sao ông Tương Lai vẫn cố sống cố chết bám lấy hư danh “đảng viên Đảng cộng sản” dù đã phản bội nó?... Câu trả lời nằm ngay chính trong hành xử có vẻ như mâu thuẫn của ông này nhưng lại rất “thống nhất” nếu nhìn nhận đúng bản chất và tư cách của ông ta.

Đọc lá thư ông Tương Lai gửi Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng từ năm 2013 cho thấy, ông này điển hình của kẻ thích được đề cao, luôn  đặt cái tôi và thể hiện vai trò “bề trên” của mình dàn chop bu của Đảng hiện nay và vì sao ông này “tư thù” với Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đến vậy. Trong thư, ông Tương Lai  nhắc lại “chuyện cũ” với lãnh đạo cấp cao của Đảng, trong đó có ông Trọng từng đề cao ông Tương Lai khi còn tại chức như thế nào, lên án ông Trọng đã dám quy kết ông Tương Lai và những người ký Kiến nghị 72 đòi thay đổi Hiến pháp là “suy thoái tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống”, khăng khăng rằng mình vẫn trung thành với Các Mác khi “tham gia soạn thảo và ký vào Kiến nghị về sửa đổi Hiến pháp 1992 mà Tổng Bí thư đã phê phán nặng lời, tôi chỉ muốn nói rằng, tôi đã thực hiện lời chỉ dẫn của Các Mác “ trí thức là người nói sự thật, phê bình ”…Người có tư duy tỉnh táo, bình thường chắc chắn sẽ thấy ngay, ông Tương Lai như đứa trẻ đang cố khóc lóc ăn vạ khi bị bắt lỗi. 

Dù từ lâu phản bội lại Đảng nhưng khi ký tá các đơn thư tập thể, viết bài, kiến nghị… ông Tương Lai đều không quên cái danh “số tuổi Đảng" để chứng minh mình là "Đảng viên lão thành” và chức vụ cao nhất trước khi nghỉ hưu của mình, chứng tỏ ông rất “tự hào” và muốn “phô trương” những thứ mà Đảng, Nhà nước đã dành cho ông và những thứ mà ông có được nhờ từng cống hiến cho Đảng, Nhà nước. Chính vì vậy, dù không còn theo Đảng, không còn sinh hoạt Đảng, mà theo ông Tương Lai, ông được phép nghỉ sinh hoạt Đảng do “tuổi cao và điều kiện sức khỏe” là đúng quy định của Đảng, nhưng chẳng chịu làm cái việc “bỏ Đảng” – vốn là một phong trào làng zân chủ phát động, hô hào nhiều năm nay. Như vậy hóa ra, lòng vả khác lòng sung, ông nương nhờ vào làng zân chủ để “ăn vạ” với Đảng, để đánh bóng tên tuổi và gây dựng ảnh hưởng của mình nhưng trong thâm tâm của ông, ông biết cái nào đánh giá hơn, đáng trân trọng hơn những thứ “hư danh” kia rất nhiều!

Còn việc vì sao chi bộ Đảng của ông Tương Lai không khai trừ ông sau vô khối các vi phạm nguyên tắc, tiêu chuẩn đảng viên? Hóa ra, đối với chi bộ Đảng địa phương, tên ông nằm trong “sổ lưu”, “sổ theo dõi” vì từ lâu ông Tương Lai nghỉ sinh hoạt với lý do chính đáng “tuổi cao sức yếu”, không ai còn quan tâm ông là “đảng viên” hay không nữa. Nhưng việc ông Tương Lai luôn công khai quan điểm chống Đảng trên mạng Internet với danh nghĩa “đảng viên” thì họ buộc phải làm cái việc “chẳng quan trọng đấy nữa” để giữ uy tín cho Đảng mà thôi. Nhưng dù sao đây cũng là điểm sơ hở, sai sót nghiêm trọng của chi bộ đảng địa phương vì ngại đào bới làm cái việc “đặng chẳng đừng” ấy.

Để đối phó với việc danh hiệu sẽ mất, thực chất là “lòng tự tôn sẽ mất” và không chừng trong cuộc chiến làm trong sạch tổ chức Đảng, ông Nguyễn Phú Trọng sẽ áp dụng biện pháp tước luôn cái chức danh “nguyên Viện trưởng” của ông Tương Lai giống như cựu Bộ trưởng Vũ Huy Hoàng thì đúng là “thảm họa”. Hiểu điều này sẽ thấy, vì sao ông Tương Lai lại nhanh chân tuyên bố “bỏ Đảng của Nguyễn Phú Trọng” trước khi bị khai trừ và vì sao ông chỉ tuyên bố “bỏ Đảng của Nguyễn Phú Trọng mà vẫn theo Đảng của Hồ Chí Minh”, chẳng qua là để ông vẫn giữ được “danh chính ngôn thuận” để mỗi lần “khoe” mình là “đảng viên lão thành” và “nguyên Viện trưởng” để dư luận không “xem nhẹ” các phát ngôn của ông, để mọi hình thức xử lý phát sinh từ “Đảng của Nguyễn Phú Trọng” chẳng có “giá trị” gì với ông mà thôi. Ông vẫn “tự hào” mình là “đảng viên lão thành từ thời Hồ Chí Minh”, vẫn là “nguyên Viện trưởng” danh giá, hợp ngôn!!!

Qua việc ông cựu Chủ tịch Hội nhà văn Hà Nội Phạm Xuân Nguyên dù tuyên bố “ly khai Hội nhà văn của Đảng” và thành lập ra cái gọi là “Ban vận động Văn đoàn độc lập” nhưng quyết không chịu từ bỏ chức danh “Chủ tịch Hội nhà văn” bất kể Ban tổ chức Hội nhiều lần kiểm điểm, nhắc nhở “tư cách” và “hành xử” của ông “đòi sống chung với cả vợ cả lẫn vợ lẽ” này. Khi bị ép phải khai trừ, ông ta dở đủ chiêu trò “ăn vạ” theo kiểu Chí Phèo. Thì nay cách hành xử của ông Tương Lai chẳng khác gì mấy. Có vẻ như đó là “điểm chung” về tư cách và hành xử của giới luôn tự nhận là “elite phong trào dân chủ”, “nhân sỹ trí thức” vậy. 

Kết lại, “phong trào dân chủ” là nơi “đổ vỏ” sau các màn “khoa môi gõ trống” của các “nhân sỹ trí thức” mà thôi!

Nhà trí thức hàng đầu ở Việt Nam, Giáo sư Tương Lai, Cựu Viện trưởng Viện Khoa học Xã hội Việt Nam, từng là thành viên nhóm cố vấn cho các cựu Thủ tướng Võ Văn Kiệt và Phan Văn Khải, tuyên bố dứt bỏ mọi liên hệ với Ðảng Cộng sản Việt Nam vào đúng ngày Quốc khánh mùng 2-9-2017.

Tuy nhiên, trả lời phỏng vấn của Đài VOA mới đây Gs Tương Lai nói lại cho rõ là “ Tuyên bố của tôi mà một vài đài xem không kỹ, nghe không kỹ cho nên nói chưa chính xác, tôi xin nói lại, tuyên bố của tôi là dứt bỏ mọi liên hệ với đảng Nguyễn Phú Trọng thao túng để tiếp tục chiến đấu với tư cách là đảng viên Đảng Lao động, đảng của Hồ Chí Minh…”. Vì sao?

Gs Tương lai giải thích, rằng “Tôi dứt bỏ mọi liên hệ với cái đảng hiện nay, là đảng do Nguyễn Phú Trọng đang thao túng, không còn là đảng của Hồ Chí Minh nữa, để tiếp tục chiến đấu với tư cách là đảng viên của Đảng Lao động Việt Nam, là đảng của Hồ Chí Minh. Tôi muốn nhấn mạnh điều ấy…”.

Tuyên bố và giải thích như thế, khách quan người ta phải hiểu là Ông Tương Lai chỉ rút ra khỏi đảng CSVN hiện tại của Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng, nhưng vẫn là một đảng viên cộng sản của đảng Lao Động Việt Nam (Tên gọi khác của đảng CSVN) của Hồ Chí Minh trước đây. Vì ai cũng biết việc thay tên đổi họ cho đảng CSVN vốn là một thủ thuật chính trị để đáp ứng theo đòi hỏi của tình hình thực tế. Thủ thuật này được vận dụng ngay từ khi mới thành lập đảng vào ngày 3-2-1930, với cái tên đảng CSVN, chẳng bao lâu sau đó đã vội đổi thành đảng Cộng sản Đông Dương do nhu cầu kết hợp lãnh đạo “chiến tranh cách mạng dưới ngọn cờ giải phóng dân tộc” ở cả ba nước Đông Dương thuộc Pháp lúc bấy giờ là Việt-Miên-Lào; nhằm đánh đổ chế độ thuộc địa của thực dân Pháp, theo chỉ thị của Đệ tam Quốc tế Cộng sản ở Moscow.

Tháng 8 năm 1945 sau khi cướp được chính quyền trên cả nước, bằng kỹ thuật vận dụng sức mạnh của quần chúng nhân dân đấu tranh (vì cách mạng là sự nghiệp của quần chúng mà), nên không đổ máu. Sau đó, ngày 2-9-1945 lãnh tụ cộng sản Việt nam Hồ Chí Minh đã đọc tuyên ngôn độc lập khai sinh nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa, thành lập chính phủ liên hiệp Quốc-Cộng. Để dấu “cái đuôi cộng sản” tìm sự hậu thuẫn quốc tế và sự ủng hộ của nhân dân trong nước, ngoài nội dung bản Tuyên ngôn có câu nói nổi tiếng của lãnh tụ Hồ Chí Minh lấy ý từ bản Tuyên ngôn Độc lập Hoa Kỳ( Con người được Tạo hóa sinh ra có quyền tự do và bình đẳng…); và quốc hiệu Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa với bản Hiến pháp năm 1946 sau đó, đều muốn chứng tỏ Việt Nam là một quốc gia độc lập, với chế độ dân chủ pháp trị theo ý thức hệ dân chủ Phương Tây, nên đảng Cộng sản Đông Dương, giả vờ giải tán ngày 11/11/1945, mà thật ra là rút lui vào hoat động bí mật.

Sở dĩ phải dấu “cái đuôi cộng sản” vì lúc đó Thế Chiến II vừa kết thúc, thế lực của các cường quốc dân chủ tư bản Phương Tây đứng đầu là Hoa Kỳ vẫn bao trùm thế giới. Cuộc chiến tranh ý thức hệ toàn cầu giữa tư bản chủ nghĩa và cộng sản chủ nghĩa mới manh nha và chủ nghĩa cộng sản bị coi là hiểm họa của toàn thế giới. Liên-Xô sau trở thành đối cực của Hoa Kỳ trong cuộc chiến tranh ý thức hệ toàn cầu này, lúc đó còn yếu kém, hệ thống các nước xã hội chủ nghĩa chưa hình thành, đảng CSVN chưa có chỗ dựa vững chắc nên cần hậu thuẫn của các cường quốc dân chủ tư bản Phương Tây cho nền độc lập còn mong manh mới hình thành. Đối với nhân dân trong nước, chủ nghĩa cộng sản còn xa lạ, lại bị hàng ngũ lãnh đạo kháng chiến chống Pháp mang ý thức hệ quốc gia tuyên truyền về hiểm họa của chủ nghĩa cộng sản vô thần, với chủ trương “tam vô” (vô gia đình, vô tổ quốc, vô tôn giáo…) nên rất sợ cộng sản.

Sau Hiệp Định Genève ngày 20-7- 1954 chia đôi đất nước, mặc dầu cộng sản Bắc Việt đứng hẳn về phe xã hội chủ nghĩa, nhưng đảng CSVN vẫn phải dấu “cái đuôi cộng sản”. Do đó, Đảng Lao Động đã ra đời tháng 2/1951 chỉ là cái mặt nạ của đảng CSVN. Bảng hiệu chế độ vẫn là Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa mà thực tế cũng như thực chất đã và đang xây dựng một chế độ xã hội chủ nghĩa theo kiểu Liên-Xô vá víu với Trung cộng. Sự che dấu sống sượng này chỉ là vì Ông Hồ và đảng CSVN vẫn muốn sử dụng lập trường “ngụy dân tộc” từ thời kháng chiến chống Pháp, để khơi dạy, lừa mị và lợi dụng lòng yêu nước chống ngoại xâm của nhân dân, phát động và tiến hành cái gọi là “Cuộc chiến tranh chống Mỹ cứu nước” dưới ngọn cờ “ giải phóng dân tộc” ở Miến Nam Việt Nam. Trong khi thực tế cũng như thực chất cuộc chiến tranh do CSBV phát động sau năm 1954 chỉ là một cuộc chiến tranh thừa sai, làm nhiệm vụ công cụ tri tình cho quốc tế cộng sản, nhuộm đỏ Miền Nam hầu thỏa mãn tham vọng cộng sản hóa toàn cầu của hai tân đế quốc Đỏ Nga-Tàu.(mà thực tế nay thì đã thất bại hoàn toàn và vĩnh viễn, chủ nghĩa cộng sản đang ở vào giờ thứ 25)

Tất cả sự thật trên đã được phơi bày sau ngày 30-4-1975 khi CSBV cưỡng chiếm được Miền Nam, đưa cả nước “Tiến nhanh, tiến mạnh, tiến vững chắc lên chủ nghĩa xã hội”; và bảng hiệu đảng Lao Động Việt Nam được đổi thành đảng Cộng sản Việt Nam theo đúng tên gọi đầu tiên mới thành lập vào ngày 3-2-1930.Đồng thời, hai đảng Dân Chủ của Nghiêm Xuân Yêm và đảng Xã Hội của Nguyễn Xiển do đảng CSVN dựng lên để trang trí bộ mặt giả tạo như là một chế độ dân chủ cộng hòa đa nguyên,đa đảng cũng bị giải tán. Vì “vai trò lịch sử” đã chấm dứt như lý do được đảng CSVN đưa ra sau ngày 30-4-1975 để giải tán hai đảng cò mồi này, cùng lúc khai tử công cụ quân sự “Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam” và công cụ chính trị “Chính phủ Cách Mạng Lâm thới Cộng hòa Miền Nam Việt Nam”

Tất cả sự thật lịch sử và thực tiễn trên đây, về thủ thuật thay tên bảng hiệu đảng CSVN lúc này lúc khác, người dân thường ai cũng biết. Tất nhiên Gs. Thương Lai, một đảng viên CS kỳ cựu, từng nắm nhiều chức vụ quan trọng hàng đấu lãnh vực tư tưởng marxist-Lêninnist, hơn ai hết phải biết đảng Lao Động Việt Nam của Hồ Chí Minh trước đây và đảng Cộng sản Việt Nam của Nguyễn Phú Trọng hiện nay vẫn là một.

Thành ra, Gs Tương Lai nói thế, nhưng không phải thế đâu. Vì sao?

Theo nhận định của chúng tôi và có lẽ cũng của nhiều người, Gs. Tương Lai nói thế có thể là vì:

1.- Về mặt tâm lý, dường như Gs Tương Lai muốn diễn đạt sự ly khai khỏi đảng CSVN theo cách biểu tỏ của một tín đồ tôn giáo ly khai khỏi giáo hội vì mất đức tin, nhưng vẫn không dám công khai thừa nhận mình đã mất đức tin, mà lại nói lý do ly khai khỏi tổ chức giáo hội là vì các tăng lữ lãnh đạo đã điều hành giáo hội sai trái với tín lý, tín điều của giáo hội và giáo chủ tiền nhiệm.

Theo đó, Gs Tương Lai thực sự cũng đã mất tin tưởng vào lý tưởng của chủ nghĩa cộng sản, vào vai trò “Đội tiên phong của giai cấp công nhân hay vô san” của đảng CS, nên đã ly khai khỏi đảng CSVN, nhưng bề ngoài vẫn phải nói chỉ “dứt bỏ mọi liên hệ với cái đảng hiện nay, là đảng do Nguyễn Phú Trọng đang thao túng…”nhưng vẫn “tiếp tục chiến đấu với tư cách là đảng viên Đảng Lao động, đảng của Hồ Chí Minh…”.

2.- Về mặt thực tế, Gs Tương Lai phải dùng cách biểu tỏ trên có thể chỉ là cách tự vệ, muốn tạo vỏ bọc bằng hình tượng Hồ Chí Minh và đảng Lao Động Việt Nam, để đảng và nhà cầm quyền CSVN không có lý cớ trấn áp thô bạo, triệt hạ Ông quyết liệt như một tênphản động, ly kha, chống đảng”.

Vì Ông vẫn “…tiếp tục chiến đấu với tư cách là đảng viên của Đảng Lao động Việt Nam, là đảng của Hồ Chí Minh”. Vì đảng CSVN hiện nay “ là đảng do Nguyễn Phú Trọng đang thao túng, không còn là đảng của Hồ Chí Minh nữa,…”. Do đó,việc tiếp tục chiến đấu với tư cách đảng viên đảng Lao Động của Ông không có nghĩa là ly khai khỏi đảng; và việc “tiếp tục chiến đấu với tư cách là đảng viên Đảng Lao độngViệt nam” vẫn mang tính chất “đấu tranh nội bộ đảng” mang tính xây dựng để giải quyết mâu thuẫn nội bô (đảng) chứ không phải là một “mâu thuẫn đối kháng” (một mất một còn). Về nguyên tắc Gs Tương Lai vẫn trung thành với lý tưởng cộng sản của “Đảng Ta”; có phản đảng, chống đảng gì đâu mà trấn áp bỏ tù Ông được. Vì vậy về thực tế, người ta cho rằng Gs Tương Lai nói thế chứ không phải thế đâu.

Thực tế là, trong nhiều năm qua Gs Tương Lai đã có các hoạt động tham gia biểu tình chống Trung quốc xâm lược, có nhiều bài viết là tuyên bố mang tính cổ vũ và đấu tranh cho các quyền tự do, dân chủ, dân sinh và nhân quyền theo chiếu hướng dân chủ hóa đất nước.Điều này cho thấy từ lâu Ông (cũng như rất đông đảng viên CS khác còn dấu mặt) đã là một “đảng viên cộng sản phản tỉnh”, đã “mất đức tin cộng sản chủ nghĩa”. Thê nhưng cách biểu tỏ của Ông người ta cho rằng chỉ là sự “ phản tỉnh nửa vời” (về nhận thức), chứ chưa “Phản tỉnh hoàn toàn” ( cả nhận thức lẫn hành động quyết liệt, triệt để) góp phần hiệu quả tạo được chuyến biến có ý nghĩa cho tiến trình dân chủ hóa Việt Nam một cách hòa bình, theo quy luật “ Lượng đổi (lượng dân chủ thay thế dần lượng độc Tài) chất đổi (chất độc tài tiêu vong, chất dân dân chủ lên ngôi) ; như nước đun sôi đến 100 độ thì phải bốc hơi thôi. Đó là quy luật mà, những người cộng sản bảo thủ, ngoan cố và duy ý chí cách mấy rồi đây cũng không thể cưỡng lại được đâu.

Dẫu sao việc công khai tuyên bố “dứt bỏ mọi liên hệ với cái đảng hiện nay, là đảng do Nguyễn Phú Trọng đang thao túng…”của Gs Tương Lai, một đảng viên CS kỳ cựu, một trí thức hàng đầu từng giữ nhiều chức vụ quan trọng trong guồng máy công quyền chế độ độc tài toàn trị đương thời tại Việt Nam đã là một hành động dũng cảm rất đáng ca ngợi. Hành động quả cảm này như tiếng chuông cảnh tỉnh các đảng viên cộng sản chân chính khác sớm có hành động thức thời để cứu dân cứu nước.

Thiện Ý

Houston, ngày 9 tháng 9 năm 2017