Phi tử của ca ca review năm 2024

                                          

Thể loại: Xuyên không, cung đấu Tác giả: Thanh Triệt Thấu Minh Nhà edit: Các Nương nương chốn Lãnh cung ở facebook.com/truyencungdau/ hoặc ở www.wattpad.com/truyencungdau Số chương: 188 + 19 ngoại truyện

Tóm tắt: Một cô gái hiện đại chết ở thời tận thế xuyên vào thời cổ đại làm đích trưởng nữ của một trong 4 đại thế gia danh tiếng được triều đình coi trọng. Gia tộc đưa cô vào danh sách tuyển tú để tỏ rõ lòng trung thành và ý nguyện thần phục đương kim hoàng thượng, hy vọng hoàng thượng sẽ giữ mặt mũi cho thế gia mà loại thẻ bài của cô. Ai ngờ Hoàng thượng mê đắm sắc đẹp chưa kịp hỏi gia thế đã vội giữ thẻ bài, nên đích trưởng nữ danh tộc Hoa gia phải nuốt lệ vào cung làm phi. Cô gái xuyên không vào cung trải nghiệm tất cả những oan ức, tranh đấu, hãm hại chốn hậu cung, dùng sự thông minh của mình để tồn tại, tranh sủng mà không làm mất mặt gia tộc.

Nhận xét: Nếu bạn muốn đọc truyện xuyên không mà nữ chính nắm vận mạng trong tay, khống chế mọi người, được nam chính bỏ tất cả phi tần khác để độc sủng một đời một đôi thì bạn đừng nên đọc truyện này. Nếu bạn muốn tìm truyện diễn tả một cách chân thực nhất cuộc sống của nữ tử chốn hậu cung thì bạn tìm đúng truyện. Tác giả viết một cách vô cùng trần trụi về số phận đáng thương của hoàng hậu và các phi tần của hoàng thượng kể cả nữ chính, không hề bọc đường hay sử dụng bàn tay vàng. Những màn tranh đấu hãm hại được bố cục khéo léo chặt chẽ không phải chỉ viết qua loa để làm nền cho câu truyện. Nội tâm của từng nhân vật được lột tả rõ ràng khiến bạn đồng cảm thấu hiểu và cùng đau với nỗi đau của họ. Cuộc sống của phi tần chốn hậu cung được trần thuật quá chân thật làm bạn bị bất ngờ về thân phận bi thảm của kiếp chồng chung. Câu truyện sẽ làm cho các bạn yêu thể loại "sắc sạch sủng" vô cùng thất vọng, nhưng sẽ hấp dẫn các bạn muốn đọc một truyện có tình tiết chân thực và bố cục vững chắc về hoàng cung thời cổ đại. Tuy mình không thể đánh giá câu truyện này là ngọt sủng nhưng vẫn nén ức chế, hứng thú theo dõi bộ truyện rất có giá trị về cuộc sống thật sự của phi tần chốn thâm cung.

*Chú ý Spoilers! Nếu không muốn xin skip đến phần Cảm tưởng

Review Nữ chính: Nữ chính là Hoa Thường, đích trưởng nữ của đại thế gia vọng tộc. Đây là bộ truyện xuyên không đầu tiên trong gần trăm bộ tryện XK mình đọc mà nữ chính chẳng những không hề hưởng bàn tay vàng của tác giả mà còn bị tác giả cho một số mệnh khắc nghiệt. Cô sống trong thời tận thế chịu khổ đau cùng cực rồi khi chết xuyên vào thân phận của đích trưởng nữ thế gia danh tiếng lẫy lừng; tưởng là cô sẽ hưởng phúc vì được cha mẹ sủng ái các anh thương yêu, ai ngờ tác giả múa bút một cái làm cô nuốt lệ thành thiếp của hoàng thượng chỉ vì hắn bị sắc đẹp của cô làm mờ mắt. Thế là đích trưởng nữ của đại gia tộc danh tiếng chấp nhận số phận khắc nghiệt của một phi tần với cuộc sống quay quanh việc bảo vệ thân mình khỏi sự hãm hại chốn hậu cung và giành giựt sự sủng ái của hoàng thượng. Điều mình thích nhất ở nữ chính là cô rất thông minh biết tiến biết lùi, cũng rất mưu kế thủ đoạn nhưng vẫn giữ được tấm lòng lương thiện. Cô tuy được lòng hoàng thượng, được tin tưởng và sủng ái, địa vị trong cung rất cao nhưng vẫn không hề được độc sủng vì hoàng thượng có trái tim như tổ ong, chỉ chừa cho cô một lỗ lớn nhất nhưng còn vô số lỗ còn lại cho những nữ nhân khác. Cái giá cô phải trả cho sự thịnh sủng rất cao: đánh cược mạng sống để hầu bịnh ho lao cho hoàng thượng nên suýt mất mạng thân thể yếu ớt bệnh tật quấn thân (hoàng thượng vô cùng biết ơn nhưng vừa khỏi bệnh liền sủng ngay một vũ nữ), chấp nhận nuôi dưỡng vương gia thế tử bị hoàng thượng bắt vào cung làm con tin (cô đối xử rất tốt với đứa bé mặc dù hoàng thượng chẳng cảm kích), nhận nuôi hoàng tử bị bệnh tim yếu ớt sắp qua đời và toàn tâm chăm sóc như con ruột, và nhất là cô phải an phận với đãi ngộ của một tiểu thiếp, vui vẻ nhận thân phận thiếp thất, luôn đặt hoàng thượng lên vị trí đầu, đè nén mọi cảm xúc thương tâm để làm hoàng thượng vui vẻ và chấp nhận kiếp chồng chung. Một lần nghe hoàng thượng tán tỉnh những lời yêu thương chân thành, cô đã tự nhủ: "Nếu như ở hiện đại có một nam nhân như vậy, tam thê tứ thiếp, chia đều ân huệ, còn không ngừng thu nhận nữ nhân mới, lại ở trước mặt nàng nói những lời như thế thì Hoa Thường có thể cho một bạt tai, đạp một phát cho hắn đoạn tử tuyệt tôn, để hắn nhớ kỹ cả đời. Nhưng đây là đang ở thời cổ đại, một Hoàng đế có thể làm được đến nhường này, Hoa Thường cảm thấy như vậy là đủ rồi." Phải công nhận nữ chính truyện này giống con ghẻ của tác giả, tuy nữ chính bỏ tâm huyết cùng công sức quá nhiều nhưng nhận lại chẳng đáng là bao, thậm chí đứa con đầu tiên được hoàng thượng mong đợi vượt quỷ môn quan để sinh ra lại là một công chúa (dĩ nhiên câu chuyện thật về cung đình này không hề có màn công chúa được sủng vô phương vô tắc, hoàng tử vẫn quan trọng nhất) Nghe nói truyện này nữ chính kết thúc rất thảm nên mình phải chuẩn bị tinh thần đón nhận.

Review Nam chính: Nếu bạn quen thưởng thức câu chuyện của hoàng thượng soái ca trẻ trung tuấn tú tình thâm hy sinh tất cả vì nữ chính thì bạn sẽ kiếm mỏi mắt cũng không thấy bóng dáng anh hoàng như vậy trong truyện này. Đây là một vị tuổi ba mươi mấy (nhưng sủng hạnh toàn mấy em chưa đủ 15), thân hình to cao (hơi mập), mũi to (mũi trâu), mày rậm (mày sâu róm), mắt ưng (mắt nhỏ) nói chung tiêu chuẩn soái ca hắn thua xa lắc chỉ được mỗi cái danh hoàng thượng nên tất cả các mỹ nữ đều say mê phục vụ. Đây hình như là truyện duy nhất mà nam chính cảm thấy mệt mỏi khi have sex mỗi ngày 😲 (có lẽ vì đứng tuổi và hơi mập) nhưng dĩ nhiên hắn vẫn rất chịu khó gieo giống, chỉ khi vô cung nữ chính được nàng thông cảm thì mới được nghỉ xả hơi 😆 Hắn rất công bằng, ban phát ân sủng tương đối đồng đều (dĩ nhiên có người nhiều người ít nhưng không ai bị bỏ quên). Hắn không bao giờ vì sủng ái mà bỏ qua tổ chế: phi tần được sủng thế nào cũng không bao giờ chiếm vị trí của hoàng hậu, hoàng hậu làm hắn bất mãn đến độ nào cũng không bao giờ bị phế, con của phi có tài giỏi và được thương yêu thế nào cũng không lấy được vị trí thái tử của con hoàng hậu. Đọc truyện này nhiều khi rất ức chế với cách hoàng thượng đối xử với nữ chính: vừa mới ôm ấp cảm động chảy nước mắt nói bao câu tình thâm, quay đi lại sủng ái phi tần xinh đẹp khác; vừa âu yếm thú nhận nàng là người quan trọng nhất quay đi đã vứt tuốt nàng qua đầu khi phi tử khác sinh con; vừa thương xót cho thân thể yếu đuối của nàng quay đi liền đem những phiền toái không ai muốn nhận giao cho nàng, đôi lúc còn dùng nàng như công cụ để gõ thái hậu và hoàng hậu, dùng nàng làm tấm nệm cho hắn ngả lưng khi những nữ nhân khác làm hắn phiền phức hay đau lòng. Nói chung khi đọc truyện này mình phải luôn tự nhủ đây là một câu truyện được diễn tả rất thật, hoàng thượng thời cổ đại không được bọc đường chính là người như vậy.

Kết thúc Spoilers*

Cảm tưởng: Đọc truyện này giống như thưởng thức món mắm tôm chua. Nhìn những con tôm đỏ au vô cùng bắt mắt nhưng khi ăn thì có vị chua gắt và mùi hơi nồng. Nếu trộn tỏi ớt đường vào thì tôm chua sẽ trở nên dễ ăn và vừa miệng nhưng vị tôm chua chính gốc sẽ không còn