Bản chất của cuộc sống là gì

Đã bao giờ bạn tự hỏi thành công là gì mà bao kẻ bỏ cả cuộc đời mình theo đuổi? Phải chăng đó là kết quả hoàn hảo trong công việc, sự chính xác đến từng chi tiết? Hay đó là cách nói khác của từ thành đạt, nghĩa là có được một cuộc sống giàu sang, được mọi người nể phục? Vậy thì bạn hãy dành chút thời gian để lặng mình suy ngẫm. Cuộc sống sẽ chỉ cho bạn có những người đạt được thành công theo một cách giản dị đến bất ngờ.

Thành công là khi bố và con trai có dũng khí bước vào bếp, nấu những món ăn mẹ thích nhân ngày 8-3. Món canh có thể hơi mặn, món cá sốt đáng lẽ phải có màu đỏ sậm thì lại ngả sang màu… đen cháy. Nhưng nhìn mâm cơm, mẹ vẫn cười. Bởi vì hai bố con không thể thành công trên “chiến trường” bếp núc, nhưng lại thành công khi tặng mẹ “đoá hồng” của tình yêu. Một món quà ý nghĩa hơn cả những món quà quý giá, hạnh phúc ấy long lanh in trong mắt mẹ. 

Thành công còn là hình ảnh một cậu bé bị dị tật ở chân, không bao giờ đi lại bình thường được. Từ nhỏ cậu đã nuôi ước mơ trở thành cầu thủ bóng đá. Sau bao nỗ lực khổ luyện, cậu bé trở thành cầu thủ dự bị trong một đội bóng nhỏ, và chưa bao giờ được chính thức ra sân. Nhưng đó không phải là thất bại.

Trái lại, thành công đã nở hoa khi cậu bé năm xưa, với bao nghị lực và quyết tâm, đã chiến thắng hoàn cảnh để theo đuổi ước mơ từ ngày thơ bé. Thành công ấy, liệu có mấy người đạt được? Sau mỗi mùa thi đại học, có bao “sĩ tử” buồn rầu khi biết mình trở thành “tử sĩ”. Hai bảy điểm, cao thật đấy.

Nhưng cao mà làm gì khi NV1 lấy tới hai bảy phẩy năm? Đó thật ra không phải là thất bại, chỉ là khi thành công – bị – trì – hoãn mà thôi. Cuộc sống vẫn chào đón họ với NV2, NV3. Quan trọng là họ đã nỗ lực hết sức để khẳng định mình. Đó là ý nghĩa vẹn nguyên của các kỳ thi, và cũng là bản chất của thành công. Ngày còn nhỏ, tôi đã được đọc một câu chuyện rất xúc động.

Chuyện kể về một cậu bé nghèo với bài văn tả lại mẹ – người phụ nữ đã che chở cuộc đời em. Cậu bé viết về một người mẹ với mái tóc pha sương, với đôi bàn tay ram ráp nhăn nheo nhưng dịu hiền và ấm áp.

Cậu kết luận rằng: bà ngoại là người mẹ – người phụ nữ đã nâng đỡ em trong suốt hành trình của cuộc đời. Bài văn lạc đề, phải về nhà viết lại. Nhưng đó mới chính là một tác phẩm thành công, bởi ở đó chất chứa tình yêu thương của đứa cháu mồ côi dành cho bà ngoại. Liệu có thành công nào, tình cảm nào thiêng liêng hơn thế? 

Nhiều năm trước, báo chí từng vinh danh một cậu học trò nghèo thi đậu đại học với vị trí thủ khoa. Đối với cậu, đó là một thành công lớn. Nhưng có một thành công khác, lặng thầm mà lớn lao, đó là chiến thắng của một người cha gần 20 năm trời đạp xích lô nuôi con ăn học. Bao niềm tin và hi vọng hiện lên trên gương mặt vốn đã chịu nhiều khắc khổ. Và ngày con trai đậu đại học cũng là ngày tốt nghiệp khoá – học – của – một – người – cha. 

Tôi biết có một nữ sinh tốt nghiệp đại học với tấm bằng loại ưu gần hai mươi năm trước. Với tài năng của mình, cô có thể gặt hái thành công trên con đường sự nghiệp và danh vọng. Nhưng cô sinh viên năm ấy đã chấp nhận hi sinh những cơ hội của đời mình để trở thành một người vợ đảm đang, một người mẹ dịu hiền của hai cô công chúa nhỏ.

Cho tới bây giờ, khi đã là một phụ nữ trung niên, Người vẫn nói với tôi rằng: “Chăm sóc bố và hai con chu đáo, đối với mẹ đã là một thành công lớn”. Mỗi khi nghe câu nói ấy, tôi lại rơi nước mắt.

Gia đình là hạnh phúc, là thành quả đẹp đẽ của đời mẹ, và chúng tôi phải cảm ơn mẹ vì điều đó. Con người luôn khát khao thành công, nhưng mù quáng theo đuổi thành công thì thật là vô nghĩa. Bạn muốn mình giàu có, muốn trở thành tỷ phú như Bill Gates?

Vậy thì hãy gấp đồng tiền một cách cẩn thận rồi trao nó cho bà cụ ăn xin bên đường. Với việc làm đẹp đẽ ấy, bạn sẽ cho mọi người hiểu được bạn không chỉ giàu có về vật chất mà còn giàu có tâm hồn. Khi đó, bạn đã thực sự thành công.  Cũng có khi bạn ước mơ thành công sẽ đến với mình như đến với Abramovich – ông chủ của đội bóng toàn những ngôi sao? Thành công chẳng ở đâu xa, chỉ cần bạn dành thời gian chăm sóc cho “đội bóng” của gia đình bạn. Ở đó, bạn nhận được tình yêu thương vô bờ bến, thứ mà Abramovich không nhận lại được từ những cầu thủ của ông ta.

Thành công đến với mọi người một cách giản dị và ngọt ngào như thế! Bạn được sinh ra, đó là một thành công vĩ đại của cha và mẹ. Trách nhiệm của bạn là phải gìn giữ cho vẻ đẹp hoàn thiện của thành công ấy. Đừng bao giờ ủ ê nghĩ rằng cuộc sống là một chuỗi của thất bại, bởi như một giáo sư người Anh từng nói: “Cuộc sống này không có thất bại, có chăng là cách chúng ta nhìn nhận mọi việc mà thôi”. Còn đối với tôi, thành công là khi ai đó đọc được bài viết nhỏ này. Có thể sẽ chẳng được điểm cao, nhưng gửi gắm được những suy nghĩ của mình vào trang viết, với tôi, đó là một thành công.  

Quay lại chúng ta… Hỡi những nhà Quản lý tài năng. Có bao giờ ta tự hỏi mình là mình đã thành công chưa và thành công của mình là gì?. Tôi chắc chắn rằng, đối với chúng ta thì thành công ít nhất sẽ bao gồm một trong những điều tưởng chừng như đơn giản nói trên. Ngoài ra còn nhiều điều khác mà khó có thể liệt kê chi tiết được, tôi chỉ xin mạn phép tóm tắt theo suy nghĩ và kinh nghiệm của cá nhân mình. 

1-     Thành công chưa chắc đã phải là kiếm được  khoản tiền lương hậu hỉnh, có du thuyền, tài sản lớn,  hoặc chức danh cao nhất trong một Tập đoàn lớn , mà thành công là khi bạn có đủ trí lực để làm công việc mà mình muốn và yêu thích. Mỗi ngày bạn rời nhà đi làm hoặc đến công sở có người thân, bạn bè của mình quan tâm và lo lắng và mong muốn gặp mặt.

2-     Thành công là mình giữ được bản thân mình, không bị chi phối hay ảnh hưởng hay lóa mắt bởi nhiều điều giả dối và ảo tưởng cho mình,  những quyền lực hoặc giàu sang xa loa trước mắt hoặc tham vọng cá nhân để đè người khác xuống. Thành công là cá nhân mình không để những thủ đoạn cá nhân chi phối và góp sức hoặc dùng trí tuệ của mình để hạn chế hoặc triệt tiêu những điều này trong xã hội.

3-     Thành công là sau 5 năm 10 năm 20 năm thậm chí lâu hơn nữa, trong 1 sự tình cờ khi những người đồng nghiệp, người thân hoặc có quen biết hoặc đã từng làm chung với bạn chợt nhắc đến bạn. Trong số đó ít nhất 50% số người nếu được hỏi và trả lời thực lòng, họ có thể nói là “Yes, he [or she] is a reliable person and I am very happy if we have a chance to help or work with him again” 

Hết… cuối cùng xin các bạn một tràng vỗ tay nào !

Vina Aspire


Mặc dù sinh học ngày càng phát triển nhưng chúng ta vẫn chưa có một ý tưởng rõ ràng về bản chất của sự sống là gì? Đó là sự tiến hóa? Sự đa dạng? Thời gian? Nước?… hay như nhà triết học cổ đại Aristole nói bản chất của sự sống là làm điều tốt và phục vụ những người khác.

Mình đã tìm kiếm trên mạng và thấy đúng là có quá nhiều thông tin không chính thống, chứ chưa thấy nguồn chính thống [trang web uy tín] nào trả lời câu hỏi bản chất sự sống là gì.

Tuy nhiên, mình trích dẫn ý kiến của cựu nhà sinh vật học ở Viện sức khỏe quốc gia Mỹ Ben Bacon trả lời trên Quora. Ông này tốt nghiệp cử nhân Harvard năm 1990. Mình cũng thấy ý kiến của ông ấy khá hợp lý nên mới quyết định chọn giới thiệu.

Ông Bacon cho rằng không có bản chất của cuộc sống. Bản chất của sự sống bao gồm đầy đủ tất cả các đặc điểm của sự tồn tại trong tất cả các biến thể của nó. Những điều cơ bản được mô tả chính xác trong “đặc điểm của sinh vật” quen thuộc mà chúng ta học ở trường: Tổ chức hữu cơ của vật chất, tự tồn tại, sinh sản… Câu trả lời chính xác nhất mà bạn đã thấy cho đến nay là “sự sống là bản chất của cuộc sống”, mặc dù điều đó có vẻ hơi khó hiểu.

“Bản chất” là một khái niệm triết học lỗi thời kết hợp chặt chẽ với “các hình thức lý tưởng” của Plato. Ý tưởng là có những thuộc tính cơ bản cung cấp cho sinh vật sự sống, những đặc tính này có từ trước, và tồn tại độc lập với sự tồn tại và hành vi thực tế của sinh vật. Điều đó là sai. Sự biến mất của “sinh lực” đồng thời với nhận thức rằng sự sống không khác gì những gì sinh vật sống làm… tất cả các chi tiết về sự tồn tại và hành vi của chúng. Có thể có những hoạt động của vật chất sống cần thiết hơn [thiết yếu?] hơn những hoạt động khác, nhưng không có hoạt động nào thực sự cần thiết về bản thân chúng, vì cuộc sống luôn phát triển theo thời gian.

Khám phá của Darwin rằng tất cả các sinh vật đều có liên quan đã đặt chiếc đinh vào quan tài của “chủ nghĩa bản chất” và chủ nghĩa duy tâm Platon một lần và mãi mãi. Bất kỳ khía cạnh nào được xác định là bản chất của sự sống, có thể là hoạt động, sự thay đổi, tương tác với môi trường, DNA… giờ đây được coi là một khía cạnh của tồn tại sống.

Cuộc sống hiện nay của bạn như thế nào? Hãy dành vài phút để suy nghĩ. Có phải bạn luôn có điện thoại kề bên, nó là bạn đồng hành trên mọi nẻo đường, ra ngoài mà quên mang theo nó là có chuyện lớn? Mỗi ngày bạn đều phải vào facebook xem cái gì đang diễn ra, nó đã thành thói quen? Bạn đang dần quên mất cách giao tiếp ngoài đời thực vì mãi chìm đắm trong thế giới ảo?

Thật đáng buồn là cuộc đời này đang diễn ra như thế, khi nhìn thấy những hình ảnh đáng suy ngẫm về bản chất của cuộc sống hiện đại, chúng tôi giật mình thảng thốt khi thấy bóng dáng mình trong đó. Còn bạn thì sao? Hãy nhìn những bức ảnh mà chúng tôi gửi đến bạn, nó tác động mạnh mẽ hơn bất cứ lời nói nào!

Mỗi người đều có một thứ để nghiện. Rượu, bia, thuốc lá, cờ bạc là những thứ chẳng ai mong mình nghiện nhưng lại có đông người nghiện nhất. Thuốc lá đang kiểm soát, ăn mòn những con nghiện đáng thương.

Bức biếm họa này còn mang một ý nghĩa khác, ngón tay kia là để sử dụng smartphone và ngày nay con người phụ thuộc chúng đến mức đáng sợ, việc đó còn khủng khiếp hơn ghiền thuốc lá.

Bản thân các mem thích hiểu theo hướng nào hơn?

Người ta vẫn hay nói tự do tôn giáo, nhưng một đứa trẻ mới sinh ra làm sao nó lựa chọn được tín ngưỡng cho mình. Không gì khủng khiếp hơn việc tôn giáo quyết định bạn là ai ngay từ khi bạn mới cất tiếng khóc.

Các bác sĩ trong ảnh không quan tâm niềm tin mà đứa bé kia theo đuổi là gì, họ làm theo tôn giáo của bản thân mình, “đóng dấu” đứa bé như thể đó là điều đúng đắn nhất họ có thể làm cho nó. Thế giới này luôn thế, con người tin tưởng vào những gì đã tồn tại lâu đời mà không bao giờ đưa ra quyết định theo cách riêng của mình. Số đông không phải lúc nào cũng đúng nhưng chân lý luôn luôn thuộc về số đông.

Albert Einstein luôn lo sợ công nghệ sẽ vượt qua sự tương tác của con người và thế hệ tương lai sẽ là một lũ ngốc, dường như điều ông lo lắng đã xảy ra.

Xã hội hôm nay là già trẻ lớn bé đều ôm điện thoại, smartphone đang dần thay thế não của con người. Chúng tớ nghĩ rằng có nhiều bạn đang đọc bài viết này bằng “dế cưng”. Chẳng ai phủ nhận được lợi ích những chiếc điện thoại thông minh đem lại, nhưng người ta đang dần phụ thuộc vào nó, cứ như thể chẳng thể sống được nếu thiếu nó trong đời.

Mỗi người đều có vô số mặt nạ để che giấu bản thân mình, mỗi ngày họ chọn cho mình một gương mặt. Lúc này bạn đang mang khuôn mặt nào? Là “quý cô thân thiện”, “quý ông lịch lãm” hay “quý bà vui vẻ”?

Đừng đeo mặt nạ đi giữa đời thường bạn nhé! Nếu cứ mang những bộ mặt giả tạo đó mãi, đến một lúc nào đó bạn sẽ không còn phân biệt được đâu mới là bộ mặt thật của mình.

Người cười với chúng ta chưa chắc đã là bạn. Chẳng thể lấy thước mà đo lòng người nên đừng vội vàng tin tưởng bất cứ ai. Đây là bản chất của cuộc sống hiện đại, hãy suy nghĩ về điều này. Chúc các tình yêu của LaLung.vn luôn sáng suốt.

Đây thực sự là những gì đang diễn ra trong đời sống thường nhật hiện nay. Rất nhiều người phải được truyền “vitamin like” mỗi ngày mới có thể sống được. Facebook giống như cơm, những cú like là nước, là không khí, là máu. Con người đang sống trong thế giới ảo và sắp chết chìm bên bàn phím.

Thấy người gặp nạn ra tay cứu giúp, đạo lý ấy đã trôi vào dĩ vãng. Thời đại này, thấy người gặp nguy là nhanh tay chụp hình up “phây”, quay clip post YouTube. Mạng xã hội là ảo, nhưng lại đang dần thống trị thế giới thật.

Khi yêu đương, hẹn hò, người ta muốn gặp nhau để ngắm nhìn nhau, để tâm sự, vui vẻ bên nhau. Nhưng giờ thì điều đó chẳng còn nghĩa lý gì vì đã có smartphone bên đời. Ai cũng cắm mặt vào điện thoại, hết giờ thì ôm “dế” về.

Tiền không thể mua được trái tim con người. Đừng ngây thơ như thế. Cái gì không mua được bằng tiền thì sẽ mua được bằng rất nhiều tiền. Ai cũng hiểu tiền không là tất cả, chỉ có điều không tiền thì vất vả. Thực tế bây giờ thì trái tim, linh hồn gì đó đều trở thành mặt hàng cả rồi.

Cuộc sống công nghiệp hóa, hiện đại hóa hiện nay đang dần ép chết thiên nhiên. “Bà mẹ vĩ đại” của chúng ta đang rơi nước mắt, đang quằn quại trong đau đớn khi hàng tấn chất thải, khí độc bị con người tống ra môi trường mỗi ngày một cách không thương tiếc.

Chúng ta đang sống trong một thế giới mà mạng xã hội dần bức tử người khác, không đơn thuần là tự do ngôn luận nữa, các “anh hùng bàn phím” cứ lẩn trốn đâu đó rồi lại dùng những lời lẽ của mình để chôn vùi người khác.

Sách đang trở thành tù binh của các thiết bị công nghệ. Điện thoại thông minh đã bắt giam và sẵn sàng tử hình sách vở bất cứ lúc nào. Dù đã kêu gọi rất nhiều nhưng văn hóa đọc sách đang dần biến mất.

Facebook đang ngấu nghiến thời gian quý giá của chúng ta bằng hàm răng sắt nhọn. Mỗi ngày bạn dành cho mạng xã hội bao nhiêu thời gian. Hãy trả lời thành thật nhé!

Ở thời đại mà các tiêu chuẩn vẻ đẹp được sản xuất hàng loạt theo công nghệ dây chuyền thì sự khác biệt trở thành sản phẩm lỗi. Cứ khác với đám đông là kẻ dị hợm, là kẻ lạc loài không được chấp nhận.

Là một cô gái, bạn muốn tìm người đàn ông như thế nào? Có nhiều tiền, đẹp trai, khỏe mạnh và yêu bạn vô điều kiện? Nàng nào cũng mong thế, nhưng “quý ông hoàn hảo” đó không hề tồn tại. Nhân vô thập toàn, được cái này sẽ mất cái kia thôi.

Nhưng hãy nhớ rằng, anh ta giàu có, khỏe mạnh, đẹp trai, nhưng tất cả điều đó sẽ không có nghĩa lý gì khi tâm anh ta chẳng đặt nơi bạn. Lựa chọn thế nào là ở chính bản thân bạn. Chúng tớ tin rằng các mem thân yêu của LaLung.vn luôn biết cách chọn lấy hạnh phúc thực sự cho bản thân mình.

Thế giới này đang là đế chế của mạng xã hội, chúng giăng ra rất nhiều cạm bẫy và con người rất dễ rơi vào những cái bẫy ngọt ngào, đầy cám dỗ ấy.

Hãy luôn tỉnh táo, chúng là công cụ khiến bạn có cuộc sống thuận tiện hơn chứ không phải là thứ để bạn phụ thuộc. Chúng ta là chủ. Đừng quên điều đó nhé!

Tình cảm gia đình đang bị ngăn cách bởi các thiết bị công nghệ. Họ dần lãng quên nhau, quên mất những cái ôm, những nụ cười mỗi khi về nhà, quên mất cảm giác cùng nhau quây quần chuẩn bị bữa ăn. Cuộc sống trở nên lạnh lẽo.

Thời gian là tiền bạc, câu này ai cũng nằm lòng, nhưng rất nhiều người vẫn đang phung phí chúng. Không gì đáng sợ hơn cảm giác chây ì của bản thân. Đừng mong chờ ai thay đổi chúng ta vì người duy nhất có thể thay đổi bạn là chính bản thân bạn.

Trái đắng của người này lại là quả ngọt của người kia. Chúng ta luôn thế, luôn ao ước những gì mình không có. Người có tiền thì mong con cái, tình yêu. Người có con cái, tình yêu thì mong sự giàu sang. Hãy biết quý trọng những gì bản thân đang có, vì ngoài kia có khối người mong được như bạn.

Shoot ảnh này khiến nhiều người ngẫm nghĩ và hoảng sợ, vì điện thoại mà rút cả máy trợ tim. Người ta có khuynh hướng sống chết bên cạnh smartphone, cứ như thể mọi chuyện sẽ ổn thôi vì có “dế yêu” ở đây rồi.

Những hình ảnh đáng suy ngẫm về bản chất của cuộc sống hiện đại có làm bạn bừng tỉnh? Hãy xem thêm một vài tấm hình này nữa nhé. Không uổng phí vài phút quý giá của bạn đâu!

Hãy thay đổi bản thân ngay hôm nay, đừng đợi đến ngày mai vì “ngày mai” sẽ không bao giờ đến. Giúp LaLung.vn chia sẻ bài viết này các bạn nhé, để các thông điệp của chúng tôi đến được với nhiều người hơn. Chúc các bạn luôn hạnh phúc và sáng suốt!

Video liên quan

Chủ Đề