Có nên chọn vợ giàu

TPO - Rồi 1 tháng sau chị hốt hoảng báo tin chị có bầu với tôi. Dám làm, dám chịu tôi chấp nhận “đền” danh dự cho chị bằng một đám cưới mà từ A đến Z là nhà gái lo. Lấy được vợ giàu, tôi mãn nguyện, hãnh diện lắm...

Bố mẹ tôi làm nông, ruộng nhà vừa ít, vừa bạc nên cuộc sống khó khăn, chật vật. Là anh cả tôi biết bố mẹ đã cố hết sức nuôi tôi và 2 cô em gái có cái ăn, cái mặc và có cái chữ để ngẩng mặt với đời. Nhưng hoàn cảnh không thuận lợi nên tôi quyết định nghỉ ngang khi đang dở lớp 10, về tham gia lao động cùng bố mẹ, nhường những đồng tiền một nắng hai sương của gia đình cho các em được tiếp tục cắp sách đến trường.

Công việc đồng áng tuy vất vả nhưng tư tưởng thỏa mái, ăn no, làm khỏe, sức trẻ lại được nắng gió tôi luyện, chẳng mấy chốc tôi trở thành chàng thanh niên cao lớn, vạm vỡ, da ngăm đen khiến nhiều thiếu nữ trong xóm, ngoài làng không giấu nổi cảm tình…

Tôi đã xác định an phận ở quê như nhiều trai làng sinh ra và lớn lên trên mảnh đất nghèo này, không ngờ đúng năm tôi tròn 20 tuổi thì dịp may đổi đời đã đến với tôi. Tôi được tỉnh chọn đi lao động xuất khẩu ở một đất nước thật xa, không những tôi mà cả bố, mẹ, cả họ hàng tôi đều ngỡ ngàng, vỡ òa trong sung sướng. Ngày tôi từ biệt bố mẹ, họ hàng, từ biệt làng quê lên đường sang xứ người, tôi biết vài cô gái trẻ, xinh đẹp lén lau nước mắt mà không dám ra mặt tiễn chân tôi…

Hết hạn hợp đồng tôi trở về làng trong sự đón tiếp nồng ấm của gia đình. Với số tiền sau những năm miệt mài lao động xa quê tôi giúp bố, mẹ sửa sang lại nhà cửa, lo cho cô em út vào đại học và mừng đám cưới cô em kế tôi 1 khoản kha khá để em có vốn mở quầy hàng khô ở chợ huyện.

Vậy là đối với bố, mẹ, với các em tôi có thể tự hào rằng mình bước đầu đã làm tốt trách nhiệm của một người con trai cả, của một người anh với hai cô em gái mình. Nghỉ 1 tháng ở quê, tôi xin phép bố, mẹ ra thành phố lập nghiệp, số tiền còn lại đủ để tôi thuê 1 căn hộ tiện nghi cho mình và tìm mấy người bạn cùng hết hạn lao động như tôi góp vốn thành lập công ty.

Sẵn có kinh nghiệm làm việc ở nước ngoài, công ty đứng ra nhận thầu gói may đồ bảo hộ lao động khá đắt khách. Làm ăn như diều gặp gió được mấy năm thì công ty bắt đầu gặp khó khăn do phụ liệu tăng giá, đối tác đặt hàng rồi lại kêu thiếu tiền thanh toán xin hoàn trả, rồi trong nội bộ cũng không còn đoàn kết chung vai gánh vác công ty và dứt khoát mời tôi làm giám đốc…

Ông bà chủ rót vốn, tôi tìm nhân công, lợi nhuận sòng phẳng ăn chia nên chẳng mấy công ty lại làm ăn có lãi. Biết ơn ông bà chủ thỉnh thoảng tôi ghé căn biệt thự 3 tầng sang trọng của ông, bà chủ xem có việc gì cần đến bàn tay của tôi, vì ông bà chủ chỉ có 1 chị con gái hơn tôi 5 tuổi mà vẫn “chưa chịu” lấy chồng!

Lần nào có mặt tôi chị con gái ông, bà chủ cũng sai người giúp việc làm đủ món ngon để thiết đãi tôi, mặc dù nhiều lần nhà ông bà chủ chẳng có việc gì cần đến sự giúp đỡ của tôi. Rồi chuyện không giữ được khoảng cách giữa tôi với chị đã âm thầm xảy ra khi chỉ có tôi và chị ở nhà…

Để rồi 1 tháng sau chị hốt hoảng báo tin chị có bầu với tôi. Dám làm, dám chịu tôi chấp nhận “đền” danh dự cho chị bằng một đám cưới mà từ A đến Z là nhà gái lo. Lấy được vợ giàu, tôi mãn nguyện, hãnh diện lắm, một bước lên ô tô, hai bước có người phục vụ. Vợ tôi “đẻ non” cô con gái gần 4 kí, người ngoài không biết hoặc có biết mà họ tránh bàn luận vì ông bà chủ và vợ tôi không phải dạng vừa, nhưng tôi là người trong cuộc, tôi biết đó không phải 'sản phẩm' của tôi!

Con gái càng lớn càng rõ nét, đã ít giống mẹ, nó còn không hề giống tôi chút nào mặc cho ông bà chủ và vợ tôi cố tình rêu rao là nó giống tôi nước da ngâm đen. Người ta bảo gái có chồng là 'ván đã đóng thuyền', bây giờ gỡ ván ra khỏi thuyền, rồi đường ai nấy đi có là hợp lẽ không, khi mà công ty của tôi sống nhờ vào vốn liếng của gia đình cô vợ giàu có này? Và họ có để tôi an lành bước ra khỏi nhà họ?

Chào tất cả các bạn mục Tâm sự báo Người Đưa Tin!



Lâu nay, theo dõi mục này, tôi thấy chân dung của khá nhiều quý ông tham gia chia sẻ, tâm sự và cả comment cho các bài viết. Thú thật, tôi cũng thường vào mục này đọc những tranh luận trái chiều của mọi người mà chưa một lần góp bài chia sẻ. Hôm nay, nhân ngày vợ tôi đi nghỉ mát cùng cơ quan cô ấy, ở nhà không có vợ lủng bủng bên tai làm phiền, tôi cũng xin chia sẻ 1 quan điểm mà tôi tin chắc khi viết lên đây chắc sẽ nhận nhiều “gạch đá”.



Tôi năm nay 40 tuổi và hiện đang là trưởng phòng kỹ thuật một công ty phần mềm quy mô lớn. Vì có liên quan đến kỹ thuật nên công việc của tôi rất đặc thù và khô khan. Vợ tôi làm ở một công ty truyền thông, công việc cũng rất bận rộn. Chúng tôi may mắn có 2 con đủ nếp đủ tẻ. Con gái tôi đang học lớp 6 và con trai tôi đang học lớp 4.



Cuộc sống của vợ chồng tôi nhìn từ trong ra ngoài đều rất hạnh phúc. Vợ chồng đều có công ăn việc làm ổn định và thu nhập cao. Do đó, cuộc sống luôn dư dả, rủng rỉnh. Hễ có dự định nào hay muốn đi du lịch nước bạn nào, chúng tôi đều có thể thực hiện được ngay.



Các con tôi đều được học những trường quốc tế danh giá nhất. Vợ đẹp, con xinh, cuộc sống giàu có của vợ chồng tôi khiến ai cũng ngưỡng mộ. Cả tôi và vợ cũng rất hài lòng và hạnh phúc với người bạn đời của mình.



Tôi “khoe” và kể khá chi tiết về cuộc sống hiện tại của tôi như vậy để cho các bạn thấy, tôi đang có cuộc sống viên mãn dù không biết tương lai thế nào. Nhưng quan điểm của tôi “mưa đến đâu, mát mặt đến đó” nên cứ tận hưởng thôi.



Tuy nhiên, để có được quyết định lấy vợ sáng suốt đó, ngay từ thời điểm trước khi lấy vợ tôi bây giờ, tôi đã luôn có suy nghĩ: Nghèo là một cái tội. Thế nên dù là đàn ông, cũng đừng bao giờ lấy vợ nghèo. Vợ nghèo sẽ khiến cuộc đời bạn khổ hết đời thôi.



Trước hết, vợ nghèo sẽ khiến cho cuộc sống gia đình lúc nào cũng bấp bênh, không ổn định.


Nhiều người đàn ông cứ nghĩ rằng, lấy vợ về thì phải có trách nhiệm lo cho vợ cho con. Song cái tư tưởng ấy nên loại ra khỏi đầu. Bởi lấy vợ về mà phải lo cho vợ từ A-Z thì có khác gì lấy phải cục nợ, luôn mang gánh nặng trên vai.



Vợ chồng là cùng phải làm lụng, cùng nhau chia sẻ việc kiếm tiền. Có như vậy, cuộc sống mới mong khá lên được nhanh chóng, ổn định được nhanh chóng. Còn cứ mãi phải đi làm nai lưng ra lo cho vợ, cho con mà vợ chỉ ở nhà hoặc có công việc cho thu nhập quá thấp thì cuộc sống gia đình không thể ổn định được.



Thứ hai, lấy vợ nghèo, là chồng bạn sẽ phải có trách nhiệm lo cả cho nhà vợ.



Tôi xin phân tích như này, vợ bạn nghèo thì chắc chắn nhà vợ bạn sẽ không giàu có. Điều này có nghĩa, bố mẹ vợ cũng cực kỳ khó khăn và chật vật chuyện tiền nong. Làm rể nhà vợ nghèo, bạn đừng mong mơ tưởng nhận được sự trợ giúp từ họ cả về vật chất.



Chưa kể, những khi họ có việc, hay ốm đau, bạn phải có trách nhiệm đỡ đần, gánh vác về kinh tế. Thậm chí, bạn có thể sẽ phải lo cho bố mẹ vợ, các anh em nhà vợ. Như vậy, bạn đã nghèo sẽ càng nghèo thảm hơn và chẳng bao giờ có của ăn của để cho gia đình mình.



Thứ 3, lấy vợ nghèo không chỉ vợ chỉ nghèo không có tiền không đâu. Bởi nếu chỉ nghèo mỗi tiền bạc thì chưa gọi là nghèo. Mà cái tôi thấy sợ nhất là lấy vợ nghèo tiền bạc rồi thì thường vợ còn nghèo luôn cả suy nghĩ nữa.



Vợ nghèo sẽ chỉ thường nghĩ những chuyện cơm áo gạo tiền làm sao co kéo cho đủ mà chẳng bao giờ có tầm nhìn xa trông rộng hay các dự định, kế hoạch kinh doanh lớn lao hơn. Suy nghĩ của những người vợ nghèo thường tủn mủn, vụn vặt và chỉ hạn hẹp nghĩ đến chữ tiền.



Họ sẽ chẳng bao giờ biết tận hưởng cuộc sống hay làm những điều khiến cuộc sống lãng mạn nhẹ nhàng hơn. Họ thực dụng trong mọi suy nghĩ và biến cuộc sống gia đình cũng ngột ngạt, y hệt như cách họ nghĩ.



Chính vì điều này, họ sẵn sàng chì chiết chồng khi không kiếm ra tiền, không làm để nuôi đủ vợ con hoặc bất mãn, bi quan với hiện tại “không tiền” của mình, của nhà mình.



Thứ 4, tôi không lấy vợ nghèo còn bởi vì, nếu lấy vợ nghèo, con cái sinh ra cũng sẽ khó có tư duy làm giàu được và bị thiệt thòi đủ thứ.



Các bạn hãy thử ngẫm mà xem. Thường, nhà nào giàu thì con cái họ cũng khó mà nghèo được. Bởi vì họ có nền tảng kinh tế vững vàng và có cả tư duy làm giàu nhạy bén.



Còn nhà nào nghèo thì con cái thiệt thòi đủ thứ. Con cái sẽ thiệt từ cái tư duy làm giàu trở đi.


Chính bởi 4 lý do trên mà ngay từ ngày thanh niên tôi xác định không bao giờ lấy vợ nghèo. Ngược lại tôi nhất quyết chỉ lấy vợ giàu có nghề nghiệp ổn định và có của ăn của để. Và vợ tôi là một phụ nữ như thế.



Tất nhiên lấy vợ, vấn đề quan trọng nhất vẫn là tình cảm 2 người ra sao. Và bản thân tôi là một người đàn ông, tôi cũng phải cố gắng phấn đấu để cuộc sống sung túc hơn mỗi ngày.



Tóm lại, dù là đàn ông cũng không nên lấy vợ nghèo. Lấy vợ nghèo mới đầu có thể không sao. Nhưng sau khi có con cái, lúc ấy đàn ông sẽ biết vợ nghèo thường so đo đong đếm từng đồng một. Nói chung là mệt người và sẽ xảy ra nhiều chuyện rất mệt mỏi. Lấy vợ nghèo, chẳng có ai đồng hành cùng sẽ khiến bạn nghèo hoài, nghèo mãi và cái nghèo nó bào mòn hết cả tình cảm...



Do đó, đàn ông thông minh và muốn cuộc sống sung túc, ung dung tự tại như tôi thì đừng lấy vợ nghèo vì lấy vợ nghèo bạn sẽ khổ hết đời!



Có nên chọn vợ giàu




HÌNH ẢNH CHỈ NHẰM MỤC ĐÍCH MINH HOẠ



st