Làm sao để biết vong linh được siêu thoát

Đầu tiên chúng ta sẽ cùng tìm hiểu về biểu hiện của người chết không được siêu thoát là gì? Theo quan điểm của đạo Phật, thì chết không có nghĩa là hết. Dù cho thể xác có bị phá hủy, thì linh hồn vẫn còn đó và ý thức được, người sau khi chết trong khoảng thời gian từ những ngày đầu tiên cho đến ngày thứ 49, sẽ là khoảng thời gian khó khăn và đau đớn nhất. Mặc dù thể xác của họ đã chết đi, nhưng linh hồn vẫn còn tồn tại trong nhà, và họ vẫn nghe được chúng ta đang làm làm gì, nghĩ gì. Trong khi đó thì chúng ta không thể nào nhìn thấy họ và nghe họ nói. Điều này khiến cho họ cảm thấy bực tức và khó chịu.

Họ đau khổ vì vẫn còn quyến luyến với trần gian và những người thân, người bạn, chưa kể việc một tuần thì họ sẽ được tái hiện cái chết một lần, và điều này khiến cho họ cảm thấy bất lực, đau khổ. Những người bị chết do tai nạn hoặc tự tử, thì càng đáng sợ hơn.

Đến ngày thứ 49 thì họ sẽ đầu thai về các cửa dưới âm gian. Khi người chết mới mất thì những người trong gia đình không được phép sát sinh, và không gây nên tội ác nào coi như là tích đức và khiến người chết không phải mang thêm tội khi xuống âm gian.

Nếu như nhà có người chết mà giết sinh và hả khi người chết xuống âm gian, sẽ bị các sinh vật đó kiện tụng và người chết sẽ không được siêu thoát. Chưa kể người chết lúc còn sống nếu như làm quá nhiều việc thất đức, làm hại đến người khác, có tâm ý không tốt đẹp khi xuống dưới âm gian, cũng sẽ bị quy tội và tùy thuộc vào từng trường hợp mà có thể sẽ không thể nào siêu thoát được, và người chết không siêu thoát sẽ có một số biểu hiện như sau, mà gia đình cần phải chú ý và tìm cách giúp họ có thể siêu thoát.

Thứ nhất, những dấu hiệu nhận biết người chết không được siêu thoát. khi người đã chết không siêu thoát và lang thang khắp các nơi chốn để tìm lối tái sinh, sẽ có các biểu hiện như sau, Nếu sắp sanh vào đường A Tu La, người này sẽ thấy những vườn cây khả ái và những bằng lửa lẫn lộn chuyển xoay. Nếu người chết thấy những cảnh tượng ấy mà sanh lòng, vui vẻ đi đến đó, tức là đầu thai vào đảo A Tu La, Nếu nghiệp cảm của kẻ chết sắp sanh vào đường súc sinh thì họ tự cảm thấy có núi non, hang hổ vực sâu hiện ra trước mắt? Nếu muốn vào trong đó tức cũng là đầu thai vào đường súc sinh, nghiệp cảm của kẻ chết. Nếu sắp sanh vào đường ngã quỷ thì họ sẽ tự thấy có một bãi sa mạc không cây cối, hoặc cũng có những hang hổ, cỏ cây khô héo. Đó là cảnh tượng của ngạ quỳ. Nếu xanh vào trong đó thì luôn luôn chịu đói khát và hết sức khổ sở. Nếu nghiệp cảm của người chết sắp sanh vào địa ngục, khi họ cảm thấy trong thân mình như bị gió lạnh áp bức, rồi họ lại tự thấy những ngọn lửa của địa ngục bốc lên, vì ưa sự ấm áp nên vội đi vào trong đó.

Hơn nữa, nếu lúc còn sống, trong khi gây nghiệp, thường có bạn bè của nhau giúp đỡ, khi lâm chung người chết sẽ thấy bạn bè, đồng nghiệp với mình ngày trước hiện ra trước mắt, khi đó, vì xúc động nhớ đến tình cảm ngày xưa, người chết vội vàng chạy đến với bạn. Nhưng khi đã đến rồi thì cảnh ấy hoàn toàn thay đổi, người chết phải chịu mọi điều khổ sở.

Thứ hai, người thân phải làm gì để vong linh được siêu thoát? Đa phần những người sau khi chết đi thì sẽ phải trải qua một thời kỳ khá đen tối và đau khổ. Ban đầu, họ sẽ không biết mình đã chết. Họ quanh quẩn trong nhà và thấy mọi người buồn đau, khóc than. Họ thắc mắc và muốn hỏi vì sao mọi người lại khóc lóc, nhưng không một ai nghe thấy họ cả. Điều này khiến cho họ cảm thấy bức bối, bất lực và thêm phần đau khổ.

Họ giận dữ bỏ nhà để bay đi đến nơi khác mà không biết rằng, điều này sẽ khiến họ rơi vào tình trạng vong hồn bị vất vưởng và lang thang khắp nơi. Không có nơi nương tựa và nhiều người còn bất lực đến độ phải đi làm việc ác, làm quá nhiều việc ác sẽ khiến cho vong hồn không được siêu thoát. Người chết không siêu thoát hay còn được gọi là ma, trong thời gian 49 ngày sau khi mất thì họ sẽ biết được mình đi đâu, về đâu. Có nhiều người sẽ được đầu thai, lại làm người.

Có nhiều người đầu thai làm con vật. Cũng có nhiều người không thể siêu thoát được, người chết vì tai nạn ngoài đường không thể về nhà, hoặc những người mang hận với Trần thế, họ sống vất vưởng ở mọi nơi, dù gọi vong thế nào cũng không chịu về.

Đối với những trường hợp mà người chết bị tai nạn, chết đuối, tự từ thì vong hồn sẽ không được siêu thoát mà vẫn ở nơi mình đã mất. Cho nên tốt nhất là người nhà nên gọi vong hồn về nhà và nơi chôn cất thi thể. Tốt nhất là nên cúng bái một cách cẩn thận.

Nếu không thì người chết sẽ rất cô đơn, lang thang nhiều nơi không biết đường về nhà, và không thể nào siêu thoát được. Chưa kể việc trước nhà chúng ta có thần giữ cửa. Điều này cũng khiến cho họ cảm thấy lạ lẫm và không biết đâu mới là nhà của mình. Chính vì vậy, gia đình và người thân cần phải gọi hồn họ về thì mới có thể siêu thoát được.