Yên bái cách hà giang bao nhiêu km

Ngày 21-10-2011 vừa rồi, mấy anh em rủ nhau làm một chuyến lên Yên Bái-Hà Giang. Vì báo gấp quá nên mấy bác mọi khi hay đi cùng không thu xếp kịp, chỉ còn có đúng 3 anh em. Người ta bảo "tam nhân bất đồng hành" nhưng thây kệ, mấy anh em cứ quyết liệt lên đường. Ba anh em đây:

Theo đúng kế hoạch, khoảng 19h bọn em bắt đầu xuất phát từ sân bay Nội Bài. Phải đi từ Nội Bài là vì phải đón1 bác trong nhóm bay từ Sài Gòn ra vào giờ ấy. Kế hoạch là chạy lên Việt Trì ăn tối rồi chạy tiếp lên Thanh Sơn để ngủ đêm đầu tiên. Mọi sự đúng như thế, chuyện không nói nữa. Sáng hôm sau, vừa qua đèo Khế thuộc đất Yên Bái tí thì thế này rồi:


Thủ phạm là một chiếc vít khá to. May mà vẫn cố lết đến chỗ vá, không phải thay lốp.

Chạy đến Nghĩa Lộ thì thấy cái này:

Em thì cho rằng cái cây nó nghiêng là do rễ phụ kéo nó xuống, không biết có phải không nữa. Ở đây họ đánh cả xe suống sông mới chơi. Chỗ này hình như gọi là ngòi Thia thì phải.

Tiếp tục chạy về phía Mù Căng Chải để xem ruộng bậc thang, qua đèo Khau Phạ:


Đường nhìn chung là đẹp, chỉ hơi sương mù và có tí thế này thôi:


Tú Lệ:

Tú Lệ nổi tiếng với gạo nếp nương, chắc là do cánh đồng này đây:




Các bác đọc chữ trên xe tải nhé:

Hết Tú Lệ hình như là vào đất Mù Căng Chải rồi. Ruộng bậc thang MCC thì nổi tiếng từ lâu, em chỉ xin đưa vài tấm gọi là mô tả mà thôi:

May là dịp bon em đi thì có cả lúa xanh lẫn lúa vàng:

Ở đấy có nhiều thông nhưng em kết nhất cây thông non này:

Bên vệ đường:

Bác SVĐ này đang suy từ cái gì không biết:

Ruộng tiếp:

Hình như là Chế Cu Nha:




Nhìn xa:

tiếp đi cụ. em đang ấn F5 đây ạ

Việt nam đẹp lắm

line của cụ lòng vòng phết nhỉ, NB vòng lên Thái Nguyên theo QL37 -> Tuyên Quang -> Yên Bái -> Hà Giang

Cụ đi đúng thời điểm đẹp: lúa đẹp, thời tiết đẹp, mỗi tội ảnh chưa nét giống em

Đúng là "một chút thiên đường" chẳng sai.

Gần lại một chút:

Đúng là Chế Cu Nha Thật:

Mấy anh em bọn em mất một hồi ở MCC, xong lại tiếp tục chạy về phía Than Uyên thuộc Lai Châu để rẽ vào QL 279 lên Hà Giang. Đi một tý đã sang đất Lai Châu rồi:

Một khu tái định cư ở ngay Than Uyên:

Gặt rồi:

Đường đi thì chỉ như thế này thôi:

Lại thấy Lào Cai:

Chạy vào 279, đoạn qua đền Bảo Hà thì đường xấu, mấy lần trước qua đoạn này thấy vẫn còn khá. Dân bảo xe chở quặng làm hỏng đường. Ngủ lại Việt Quang một đêm, sáng lên đường vào Hoàng Su Phì. Trên đường vào Hoàng Su Phì:

Gặp cả bọn bọ cánh cứng này đang tìm bạn tình:

Em thấy ruộng bậc thang ở Hoàng Su Phì có khi lại đẹp hơn ở Mù Căng Chải, vì nó hùng vĩ hơn, chỉ có điều ít hơn thôi.

Ruộng và bà chủ ruộng:

Cầu treo:

Em thấy phong cảnh ở chỗ này hùng vĩ hơn MCC nhiều:

Lúa nếp cẩm đây các bác ạ:

Chẹp chẹp! Đẹp quá Cụ ợ. Đúng là bản sắc núi rừng. Em đã từng chạy qua những địa danh này nhưng tiếc là không có điều kiện dừng chân để chụp choẹt được như Cụ. Em đang có kế hoạch năm nay ăn tết tại Hà Giang đới.

Đẹp quá, đi cung này mùa nào cũng đẹp. Có lần em đi vào dịp sát Tết...ôi trời hoa mận, hoa đào nở thì...đẹp thôi rồi !

nhìn phong cảnh hữu tình wa

Cụ đi hơi sớm chứ nếu muộn hơn thì lúa chín vàng những thửa ruộng, hoặc đi cuối năm này ngửi mùi sương gió, ngắm hoa xuân trên tây bắc cũng tuyệt lắm.

Em đang hóng tiếp đới cụ ơi...

Cụ đi hơi sớm chứ nếu muộn hơn thì lúa chín vàng những thửa ruộng, hoặc đi cuối năm này ngửi mùi sương gió, ngắm hoa xuân trên tây bắc cũng tuyệt lắm.

Đúng là lúa vàng thì rất đẹp nhưng em thấy lúa xanh cũng có vẻ đẹp riêng. Thực ra là bon em cố tình đi vào dịp này để xem được cả lúa chín và lúa còn xanh.

Em xin tiếp tục các bác nhé. Chạy vào gần đến Vinh Quang thì có một vấn đề nho nhỏ là máy ảnh của em hết sạch pin, cái bức lúa nếp cẩm ấy là cái cuối cùng mà em lại không đem sạc theo, thế mới chết chứ. [Vinh Quang là thị trấn của Hoàng Su Phì]. Thế là suốt cả gần một ngày em đành treo niêu, chẳng ảnh ọt được gì cả, mà còn lo là không có pin cho cả đoạn đường còn lại. Lúc quay lên núi Đôi ở Quản Bạ, cố được bức này là nó tự tắt máy luôn:

Mấy lần trước em lên Hà Giang, lần nào cũng phải vào trạm rửa xe bắt buộc, thế mà lần này lại không bị chặn lại. Dầu sao thì cũng phải vào rửa thôi, là vì bị bác này chặn lại:

Phải tự rửa các bác ạ, là vì các bác thợ chuyên nghiệp đang ngủ.

Các bác thợ bảo là bây giờ không bắt buộc rửa xe lúc vào thị xã nữa nên ít người nghé vào lắm. Đã phải tự rửa lại còn bị bác này soi xem có sạch thật chưa:

Trông cụ SVD hài vãi

Cảnh đẹp thật, tết âm lịch này em cũng cho gấu và F1 đi cung này dưng mà em sẽ đi lên Tam Đường rồi rẽ phải bằng đường 4D để về Sapa. Vốt bác một chén

Ko đi được với các bác chuyến này .Tiếc quá!

Em cúng mới đi than Uyên về, nhưng không vào vụ lúa chín nên không được thấy hết vẻ đẹp của ruộng bậc thang

Page 2

Các bác làm em ghen tị quá. Ước mơ lớn nhất trong đời em là không phải làm gì, chỉ đi khắp nơi để rong chơi và tiêu tiền thôi

E ước gì có điều kiện đc đi chơi như các cụ nhỉ

Đêm thứ 3, bọn em ngủ lại Yên Minh. Khoảng 8h tối thì vào tới nơi, bác chủ nhà nghỉ chỉ ra cái quán này ăn tối:

Quán ăn thì nói chung ok, vui ở chỗ là bác chủ quán cũng ra ngồi nhậu cùng, thế là đi bay 2 chai Vodka bác SVĐ cầm theo, chưa kể rượu vang. Do vui qua nên còn hẹn nhau sáng sẽ đi ăn "bún làng". Đúng hẹn, buổi sáng, bác chủ quán dẫn mấy anh em đi ăn. Bún làng của bác ấy đây:

Trước khi ăn bún thì phải có tý đã:

Làm sao em cứ đang post lên mà cứ lâu lâu một chút là máy nó lại tự tước bằng lái của em thế các bác nhỉ. Bao nhiêu công mất sạch. Tại em chạy chậm quá à? Chắc phải làm 2-3 cái một thôi.

Sáng sớm nên mấy anh em uống không xuôi. Bác chủ quán cơm có vẻ buồn vì có cả bạn bác ấy nữa. Cũng đành xin lỗi chứ làm thế nào bây giờ. Trong quán bún làng nhìn ra:

Tiếp tục theo hướng Đồng Văn để chạy lên Phó Bảng:

Toàn đá là đá thôi:

Con đường xẻ giữa cao nguyên đá:

Em thấy là phía Bắc có nhiều nơi tên có chữ "chải" lắm. Nào là Trung Chải, Xín Chải, Vần Chải rồi thì A Pa Chải, Lao Và Chải , Mù Căng Chải, tóm lại là chải nhiều quá, rối tung cả lên, không sao cho mượt lại được nữa. Vào Phố Cáo:

Chị chạy về gọi em:

Kiểu nhà đặc trưng của vùng này. Tường trình đất sét, mái ngói xám thông khói, bờ rào đá.

Trẻ con cũng lao động cật lực:

Đi chợ Phó Bảng:

Chợ Phó Bảng khá nhộn nhịp và đầy sắc mầu:

Các chú này hỗn thật, dám thượng cả lên bàn:

Cụ già thành người mẫu ký họa:

Chắc tại gương mặt cụ hằn đầy năm tháng:

Không hiểu là món gì đây bác SVĐ ơi:

Quay trở lại chuyện cái máy ảnh của em là Canon hết pin mà không có sạc, bác đi cùng có sạc nhưng lại là Nikon, làm thế nào bây giờ, không nhẽ treo niêu cả chuyến? Sau khi bọn em nhậu với bác chủ quán cơm ở Yên Minh, em về phòng, chắc cũng hơi tây tây nên em quyết định tổ chức hôn phối cho cặp pin Canon và cái sạc Nikon. Tất nhiên là em phải loay hoay chằng buộc mất một lúc rồi chúng nó mới chịu yên. Sáng ra, pin em đầy nhóc. Thế mới biết là nên tổ chức phối ngẫu ở mọi nơi mọi chỗ, luôn có kết quả tốt đẹp! Chỉ mỗi tội là nếu hai hãng nó biết em cho con cái chúng nó đi lại với nhau, chắc là buồn lắm. Không biết bác này có ý đồ gì mà mặc áo giống mầu, thế có chết không:

Hết Phó Bảng.

Trên đường trở ra Đồng Văn. Em cũng không nhớ đây có phải là Sủng Là hay không nữa. Thấy đông vui cực, thanh niên đổ ra đường, cờ quạt chiêng trống ầm ỹ cả.

Trẻ con đi lại vất vả lắm:

Lại đá:

Trên đường lên Đồng Văn:

tiếp đi các cụ ơi xem dở mắt vẫn còn thòm thèm

Đồng Văn hiếm nước lắm các bác ạ, nhà mà có bể nước to thế này là "đại gia" đấy:

Trữ nước bằng các bể thế này, gọi là bể treo:

Chắc phải mấy thế hệ sống trong bờ rào đá này chắc:

Dọc đường thấy rất nhiều cây này, giống như cây rau dền ấy, các bác nhỉ:

Ảnh đẹp phong cảnh hữu tình, cảm ơn và vodka [b]cụ chủ thớt. đất nước mình đâu đâu cũng tươi đẹp.

Hai em nhỏ dọc đường, chắc là đi địu cỏ voi về cho bò ăn:

Bọn em tiếp tục chạy vào Lũng Cú để xem cột cờ mới. Đang chạy ngon trớn tự nhiên thấy mấy bác thanh niên địa phương chặn xe lại, bác nào cũng cắp 1 chai rượu dưới nách, bọn em hoảng quá, tưởng các bác ấy ra gây gổ gì hay mình có lỗi lầm gì chăng. May quá, té ra không phải. các bác thanh niên ấy chặn xe lại để bắt bọn em thế này:

Các bác ấy giải thích là: hôm nay nhà có việc, tục lệ của dân tộc em nó thế, mời các anh uống với bọn em mỗi người một chén. Đành phải uống thôi, một chén thì được. Mỗi tội là có đến gần chục bác thanh niên, mỗi bác một chén thế nào được, mới 9h sáng, mà sáng đã phải chạy khỏi quán "bún làng" rồi. Em với bác áo cam cố được 3 chén thì tí nôn tại chỗ, thế là được tha. Nếu mà cố chắc sẽ thế này:

Tâm sự một hồi thì được tin cẩn gửi gắm 2 bác gái lên Lũng Cú cùng.

Chuyến đi các cụ có 3 người xe ngon thế kia là vui rồi, súng cũng hơi dài nhưng ảnh chưa rõ nét lắm

, đi vài chuyến thế này chắc mọi trình đều lên theo, mời cụ [b]

Em xin chú thích một chút. Bác quàng khăn xanh là cô bác áo xanh, bác áo xanh là vợ bác nằm ngủ quay ở vệ đường, cái can bác ấy cầm là đi góp rượu cho đám, góp xong thì đem can về, còn việc gia đình là đám tang bà mấy bác thanh niên.
Hai bác gái cứ muốn bọn em chở cả bác trai đang say lên Lũng Cú luôn cơ mà bọn em hơi hãi, sợ rằng bác ấy mà lên thì cả 3 anh em bọn em sẽ cùng hát cho John Lê- nôn nghe nên đành bỏ qua.

Có cái ruộng đậu tương mà đoán mãi không biết là cây gì:

So với mấy lần trước em đi Hà Giang thì từ ngày lên "công viên địa chất toàn cầu" có thêm mỗi mấy cái bảng này:

Cột cờ mới làm lại đây:

Cái cột cờ cũ thì nó thế này, em chụp hồi 2007 thì phải. Em xin đưa kèm để các bác so sánh:

Cột mới thì thế này:

Đẹp tóa cụ mợ nhỉ

... ước gì e cũng đc một lần đc đi như vậy nhưng mà sedan chắc k đi được đường này ùi

Dạo lần đầu tiên em lên Lũng Cú, chắc khoảng 2005, cả vùng không có quán cơm nào, bọn em phải ăn nhờ, ngủ nhờ ở trạm biên phòng. Mà các bác biên phòng cũng vẫn còn hiếu khách lắm, nhậu vui đến khuya. Đến 2007, lúc em chụp cái ảnh cột cờ cũ ở trên ấy, thì đã có nhà khách và quán cơm rồi, các bác biên phòng cũng đã lạnh nhạt nhiều. Lần này thì thấy hơi thương mại hóa quá, đỗ xe cũng thu tiền, lên cột cờ mất phí, chân núi Rồng nhộn nhịp như phố, trên cột cờ thì vui như...chợ. Không biết thế là hay hay là dở nữa. Lũng Cú là nơi đất ta lấn xa nhất lên phía Bắc. Từ Cột cờ còn 1-2km nữa là đến Tàu. Trên núi Rồng nhìn xuống các bản làng vùng biên:

Page 3

Cung đường tây bắc lúc nào cũng đẹp. Bao nhiêu thớt về cung này rồi mà vẫn thích. Cảm ơn cụ chủ

Cụ nói cái này em lại nhớ đến tiểu thuyết tiếng đàn môi bên bờ giậu đá

Đúng là khi viết em có nghĩ đến cuốn đó cụ ạ. Thực ra em còn thấy ở vùng này có nhà mái bằng gỗ và mái bằng đá phiến tách mỏng nữa, nhưng mà lâu rồi nên em không có ảnh hầu các cụ.

Lũng Cú thì có nhiều lắm ở trên các thread rồi, em không đề cập nữa. Trên đường ra thì gặp mấy bác say liền, chắc là gặp đúng bữa trưa:

Có cái quán cà phê này chắc bác nào cũng chụp:

Em cố làm 1 bức chỗ này cho nó ra vẻ phố cổ:

Cái nhà này em đồ rằng cổ nhất phố cổ:

vốt cụ.Tây Bắc đúng là cái thứ gây nghiện.đi 1 lần rồi thì ko thể ko đi các lần 2,3 được


đồng bào dân tộc ta cũng rất vô tư,uống xong ngủ luôn vệ đường

Em đi yên bái rồi, nhưng chưa đc đi hà giang, hix hix

Các bác say nhìn ngủ ngon thật

Người ở đây quả là sướng thật sự . Phiên chợ vùng cao thì cái cảnh này không thể không có , đây là tập tục của người Mông, không say không về .
Nhìn ảnh của bác cũng thấy nhớ Hà Giang , em thích nhất đi Hà Giang mùa rét lạnh tê tái , và đường vắng hoe hoắt , nó mang lại cái cảm giác thanh bình cực kì cảm xúc

Page 4

Mấy hôm rồi em hơi kẹt nên không tiếp được, mong các bác thông cảm. Ở Đồng văn em thấy bảo là có đá vôi trùng thoi:

Thế nên em cố gắng đi tìm xem có thật hay không. Trên đường đi timg thì thấy công viên ghế đá quạnh hưu hoang phế thế này:

Cuối cùng em cũng tìm được cái gọi là "đá vôi trùng thoi", mà còn nhiều là khác:

Rời Đồng văn, bọn em chạy lên Mèo Vạc. Kế hoạch là sẽ qua đèo Mã Pí Lèng và sông Nho Quế theo lối Nà Rài, Nà Nộc để về Bảo Lạc. Đường lên Mèo Vạc theo lối đường 4C rất hùng vỹ, chắc các bác cũng đã biết rồi, em chỉ xin đưa vài tấm hình tượng trưng mà thôi.

Đường 4C đoạn nối Đồng Văn và Mèo Vạc còn được gọi là Đường Hạnh Phúc vì nó khai thông thế cô lập của 2 vùng này. Đoạn đường này dài khoảng gần 30km và phải thi công trong 6 năm ròng rã, phần lớn đoạn đường này được tạo thành bằng cách đục sườn núi đá của đèo Mã Pí Lèng, có độ cao trung bình khoảng 2000m, mà thành.

Thế mà vẫn có người sinh sống lưng chừng núi:

Từ trên đỉnh đèo nhìn xuống sông Nho Quế:

Đường Hạnh Phúc:

Với đặc điểm địa chất của vùng này, việc có nước là rất gian nan nên nhà nước phải đầu tư cho dân các bể nước treo như thế này:

Mèo Vạc thì đường đến hùng vỹ và hiểm trở nhưng nó cũng chỉ như các huyện lỵ khác ở khắp vùng biên cường phía bắc. Em thấy có mỗi cái này là hơi hay hay:

Trên đường đi, có chú bé đang xe đá xếp tường:

Quả là thú vị. Em cũng muốn có một chuyến tự lái xe đưa Gấu và F1 đi như các cụ nhưng không biết có thực hiện được không. Cảm ơn cụ Chủ thớt nhé! À quên, xin hỏi các bác đã đi, liệu em Kia carens nhà em có bò tới nơi được không ạ?

Tiện đường, bọn em ghé đây nữa:

Vẫn toàn đá:

Chỉ có anh này mới sống thoải mái cả trên cát lẫn trên đá thôi:

Bác này tên Hoàng Then, chắc ở dưới mình thì là Hoàng Thiên đấy nhỉ, Then= trời mà.

Quay trở lại chuyện cái máy ảnh của em là Canon hết pin mà không có sạc, bác đi cùng có sạc nhưng lại là Nikon, làm thế nào bây giờ, không nhẽ treo niêu cả chuyến?
Sau khi bọn em nhậu với bác chủ quán cơm ở Yên Minh, em về phòng, chắc cũng hơi tây tây nên em quyết định tổ chức hôn phối cho cặp pin Canon và cái sạc Nikon. Tất nhiên là em phải loay hoay chằng buộc mất một lúc rồi chúng nó mới chịu yên. Sáng ra, pin em đầy nhóc. Thế mới biết là nên tổ chức phối ngẫu ở mọi nơi mọi chỗ, luôn có kết quả tốt đẹp! Chỉ mỗi tội là nếu hai hãng nó biết em cho con cái chúng nó đi lại với nhau, chắc là buồn lắm.

Chuyến đi của các hay và ý nghĩa, em đang tơ tưởng một chuyến xuyên các tỉnh biên giới như các cụ.
Nhưng phục nhất là quả sạc pin của các cụ, nhờ sáng kiến này mà em mới được xem thêm nhiều ảnh

Qua cái chỗ Khau Vai này vài chục km là bắt đầu gian nan.

Em nhớ là đã đi đường này hồi khoảng 2005 nên mới rủ rê mọi người đi theo cung này, ai ngờ là em nhầm, mà bản đồ cũng nhầm nốt. Đoạn này đường còn đang làm, không thể nói là có từ trước 2005 như em hình dung được:

Đường này vẫn bám theo sông Nho Quế.

Qua đoạn đường đang làm này thì tới một đoạn khá dài, chắc khoảng 20km hoàn toàn không có trong bản đồ. Trời thì tối ụp xuống, rất nhanh. Đường không một bóng người để có thể hỏi thăm. Chính thức là bị lạc các bác ạ.

Sao không thấy ảnh nhà Vương hả Bác ? Em cũng phượt Lũng cú đồng văn một lần rồi, đúng là Việt nam ta hùng vỹ thật.

Mạng chỗ em bị lỗi rồi, không sao up được tiếp lên. Tệ thật!

Page 5

Sao không thấy ảnh nhà Vương hả Bác ? Em cũng phượt Lũng cú đồng văn một lần rồi, đúng là Việt nam ta hùng vỹ thật.

Em không đưa ảnh nhà Vương là vì chuyến này bọn em không ghé chỗ đó, mấy anh em đều vào nhà Vương đôi lần rồi nên tiết kiệm thời gian. Nếu các bác muốn thì để lúc nào em xin hầu các bác ảnh ở đấy sau.

Ảnh đẹp quá, tks cụ nha....

Em quên mất, có cái ảnh đôi bạn cùng tiến đây. Cái này là trên đường Hạnh Phúc.

Loằng ngoằng mãi bọn em mới thoát ra khỏi khu vực này để ra được đường nhựa. Tệ cái là bản đồ không có con đường mà bọn em đi mà lại vẽ một cung khác, chính là cung em đã đi mấy năm về trước. Khoảng 8h tối tì chạy ra tới Bảo Lâm. Sáng hôm sau thì đường thế này:

Hai anh em đang bàn mưu tính kế để qua được con suối an toàn:

Có một chú xe tải chạy trước làm mẫu rồi, nhưng mà nó khác mình ở chỗ, nó là xe tải:

Suối mùa khô, nước cũng cạn và lòng suối hẹp nhưng phải rất cẩn thận vì có khe khá sâu giữa dòng và xe gầm cũng không cao. Nhìn vị trí cái cầu treo thì chắc mùa lũ nước cũng kinh phết. Xuống thôi:

Cái cầu treo chỉ dùng cho xe máy được thôi các bác ạ.

Cử một chú điều nghiên cụ tỷ trước khi xuống:

e sinh ra và lớn lên ở YB,nhưng cũng chưa đi hết đc YB như cụ chủ, quê mình đẹp qá, mong có dịp làm tua như cụ chủ

Em cung dan Yên Bái đây, thế mà cũng chưa bao giờ đ][cj ngăm các cảnh đẹp thế này, tks Kụ chủ thớt nhé.

Tiếc quá, ảnh Photo Buclet bị lỗi nên k xem được ảnh đồng chí trưởng trạm rửa xe Hà Giang

e ko xem đc cái ảnh nào là sao nhỉ các cụ

Ảnh của Cụ đâu hết roài??

sao không xem được ảnh ???

Em xem được ảnh rồi, xem xong lại thấy nhớ quá.
Bao giờ làm được 1 chuyến 279 toàn tập đây, quả đấy mới gọi là phê

Các cụ bảo âm dương hút nhau mà, 03 cụ đi đàn ông rủ nhau đi chơi thì cũng buồn nhỉ, không có bồ thì phải có gấu đi chứ.

đúng là đẹp mê hồn rôi cụ ạ

Video liên quan

Chủ Đề