Thượng tướng phu nhân không Có hộ Khẩu Trong Vũ Trụ wikidich

Khi Lộ Lê tới, Bố Tiểu Ngọc đã đi rồi, y hoàn toàn không biết chuyện vừa xảy ra không lâu trước đó, càng không biết một câu vô tâm của mình đã làm đối phương ghi hận.

Đây là lần đầu y đi vào văn phòng của Tần Vũ, xa hoa thì không dám nói nhưng được canh gác nghiêm ngặt ngang với vương cung chứ không hề kém.“Em làm đấy, ăn nóng đi, bằng không mì sợi sẽ nhũn.” Lộ Lê bỏ qua đánh giá văn phòng của Tần Vũ, kéo hắn đến sofa rồi ấn hắn ngồi xuống, lập tức mở hộp giữ ấm. Hiệu quả cách nhiệt của hộp rất tốt, nhiệt độ vẫn như khi vừa cho vào, nhưng là không ngăn được mì sợi hút nước rồi nhũn ra.Vừa mở hộp ra, mùi hương bay khắp phòng.“Ha ha, xem này.” Lộ Lê nhét chiếc đũa vào tay Tần Vũ, vẻ mặt chờ mong nhìn hắn.Tần Vũ ăn một miếng, đầu lưỡi lập tức bị khiêu chiến.“Thế nào?” Lộ Lê nhìn chằm chằm khuôn mặt không biểu cảm kia, cẩn thận hỏi.“Ăn rất ngon.” Tần Vũ cực kỳ khẳng định tay nghề của y, hắn không biết nói lời hoa mỹ, ba chữ này xuất phát từ chân tâm.Lộ Lê biết Tần Vũ khinh thường nói dối, trong lòng rất vui vẻ, y cố ý làm món sở trường nhưng vẫn sợ Tần Vũ không thích, dù sao ngày thường Tần Vũ toàn ăn đồ đầu bếp đỉnh cấp làm.“Em cũng ăn đi.” Tần Vũ đẩy hộp đến trước mặt y.Hai người ăn xong, Lộ Lê đang thu dọn rồi chuẩn bị về, bên ngoài có người gõ cửa.“Tiến vào.”Chu Tuấn Ngạn mở cửa đi vào, đột nhiên ngửi ngửi, “Thơm quá, mùi gì vậy.”“Lộ Lê nấu mì cho tôi.” Tần Vũ nói.Chu Tuấn Ngạn nhìn Tần Vũ vài lần như thể không quen biết, đây là đang khoe vợ hắn biết nấu ăn phải không, đây vẫn còn là Tần Vũ mà anh ta biết sao? Quả nhiên người đang yêu chỉ số thông minh đều sẽ giảm, ngay cả Tần Vũ được xưng không có thất tình lục ɖu͙ƈ cũng không ngoại lệ.“Không ngờ phu nhân biết nấu cơm, có cơ hội tôi cũng muốn nếm thử.” Chu Tuấn Ngạn cười nhìn về phía Lộ Lê.“Vậy thì Chu thượng tá cần phải sớm một chút, khi tôi vẫn ở đây.” Lộ Lê cười cười.Chu Tuấn Ngạn nghe vậy không khỏi nhìn y thêm một lần, phu nhân xem ra là người hiểu chuyện.“Có chuyện gì?” Tần Vũ ngắt cuộc đối thoại.“Anh cứ làm việc tiếp, em đi trước đây.” Lộ Lê thức thời rời đi trước khi Chu Tuấn Ngạn mở miệng, dù hiện tại y không còn liên lạc với Liên Bang nữa nhưng người khác chưa chắc sẽ tin tưởng.Tần Vũ không giữ y lại, chỉ là dặn một câu trêи đường cẩn thận. Lộ Lê biết rất nhiều nơi trong quân khu không thể đi loạn, trả lời ’em biết’ rồi đi ra, y đã nhớ đường về, nhưng vẫn nhờ lính gác cửa dẫn đi.Cách đó không xa, có hai người vừa lúc thấy vậy.“Noyce, cậu biết thượng tướng vừa rồi nói gì với tôi không, nhờ tôi nấu cơm cho phu nhân cũng chẳng sao, phu nhân bảo tôi về sau không cần làm bữa tối cho thượng tướng nữa, tôi nói chuyện này cho thượng tướng, ngài lại đồng ý.” Người đang oán giận là Bố Tiểu Ngọc, sau khi rời văn phòng của Tần Vũ, cô liền chạy đi tìm Noyce kể lể.“Lúc trước người chủ động đề nghị nấu cơm cho thượng tướng không phải cậu sao, thượng tướng lo lắng phu nhân, bảo cậu đi cũng là bình thường.” Noyce không cảm thấy có vấn đề gì, Tiểu Ngọc có thể làm cho thượng tướng thì sao không thể làm cho phu nhân.“Cho dù là như vậy, ngài ấy dựa vào cái gì mà đoạt quyền nấu cơm cho thượng tướng của tôi, vừa tới quân khu đã khoe khoang địa vị, ai biết thượng tướng có mấy phần hứng thú với phu nhân, tôi nghe nói mẫu thân của thượng tướng cũng không thích phu nhân…” Bố Tiểu Ngọc nhìn chằm chằm bóng lưng Lộ Lê rời đi, vẻ mặt âm trầm.“Đừng nói nữa, phu nhân không phải người chúng ta có thể phê bình, đừng quên nơi này là quân khu, lời nói của chúng ta lúc nào cũng có khả năng truyền tới tai thượng tướng, cậu biết thượng tướng rồi đấy, cậu quên kết cục của An Minh rồi sao?” Noyce đột nhiên ngắt lời nói của cô.Rất nhiều người đều không rõ thượng tướng coi trọng phu nhân thế nào, nhưng phụ tá như bọn họ thường xuyên đi theo thượng tướng lại rất rõ ràng, phu nhân đối với thượng tướng còn quan trọng hơn cả tính mạng của chính thượng tướng, cho nên mới để An Minh lại bên phu nhân, bây giờ An Minh bị điều đi, chứng minh gã làm thượng tướng thất vọng.Làm thượng tướng thất vọng còn có tiền đồ nữa không, Noyce không biết, nhưng cậu ta có thể xác định một chút, đó chính là An Minh về sau không có khả năng tái xuất hiện trước mặt thượng tướng nữa.Bố Tiểu Ngọc lại không hiểu điều này, tuy An Minh bị điều đi, nhưng chức vị mới không khác trước quá nhiều, nhìn cũng không giống như trừng phạt, cô cho rằng loại tình huống này không đau không ngứa, cho nên căn bản không đặt lời Noyce nói trong lòng.“Nhưng tôi không rõ, sao thượng tướng lại giữ gìn phu nhân như vậy, thậm chí vì phu nhân mà làm trái lệnh nguyên soái.”“Chuyện tình cảm ai có thể lý giải chứ.” Noyce nhìn cô với ánh mắt phức tạp, Bố Tiểu Ngọc lại không hề phát hiện.“Noyce, cậu nói thật cho tôi biết, thượng tướng rốt cuộc gặp phu nhân thế nào, thật sự là gặp trêи một tinh cầu nghèo nàn sao, sao thượng tướng lại kết hôn với một người mới quen được nửa năm?” Bố Tiểu Ngọc càng nghĩ càng cảm thấy không đúng.Noyce nhíu mày, “Đương nhiên là gặp trêи đó, lại nói, suy nghĩ của thượng tướng sao tôi biết được.”“Thật sao?” Bố Tiểu Ngọc hoài nghi nhìn cậu ta.Noyce khẳng định gật đầu.“Thôi được rồi.” Bố Tiểu Ngọc không truy vấn tiếp.Noyce cảm thấy nhẹ nhõm hẳn, lại không biết mình thở phào quá sớm, cậu ta đã xem nhẹ Bố Tiểu Ngọc.“Ông chắc biết Tần Vũ đưa người tới quân khu!”Tần nguyên soái mới vừa bước vào cửa, còn chưa kịp cởi áo khoác đã thấy Tần phu nhân phẫn nộ lên án, gân xanh trêи trán tức khắc nhảy nhảy.“Bà nói mà không biết xấu hổ, nếu không phải hôm qua bà cố ý, Tần Vũ cũng sẽ không tức đến mức đưa người tới quân khu.”“Được lắm, hôm qua còn bênh tôi, hôm nay bao nhiêu lỗi đổ hết lên đầu tôi, chuyện này có thể trách tôi sao, tôi vốn không muốn con hồ ly tinh kia bước vào Tần gia, là mấy người muốn cho nó vào ở.” Tần phu nhân chết cũng không nhận sai, thanh âm càng lúc càng lớn.Tần nguyên soái đau đầu xoa xoa huyệt thái dương, lần đầu tiên biết bạn già không thể nói lý như vậy, thậm chí tưởng tượng ra lúc sáng khi ông đi rồi, Tần Vũ bị chọc giận đến mức nào mới đưa người tới quân khu.“Tôi không muốn nói về chuyện hôm qua nữa, Lộ Lê không phải người ở quân khu, lại còn… Thôi bỏ đi, tóm lại nó không thể ở lại quân khu.”“Vậy ông đuổi nó ra là được.” Tần phu nhân cười lạnh.“Tần Vũ đã lên tiếng, cho đến ngày bà nhận sai, nó sẽ không trở về, tính nó thì bà biết rồi đấy, nó nói được thì làm được, có khả năng sẽ không bao giờ trở về, thử ngẫm lại chuyện con gái bà xem rồi làm thế nào thì làm.” Tần nguyên soái ném xuống những lời này rồi lưu loát lên lầu, không để ý tới Tần phu nhân tức muốn hộc máu.Luận thủ đoạn, Tần phu nhân hiển nhiên không phải đối thủ của Tần nguyên soái, lấy luật lệ trong quân đội để áp chế, Tần phu nhân chắc chắn khinh thường, phải nói đến con trai, không bao lâu là bà sẽ thỏa hiệp.Buổi tối, Tần nguyên soái đang làm việc trong thư phòng nghe thấy người hầu nói phu nhân tìm ông.

Đọc đầy đủ truyện chữ Thượng Tướng Phu Nhân Không Có Hộ Khẩu Trong Vũ Trụ, truyện full Thượng Tướng Phu Nhân Không Có Hộ Khẩu Trong Vũ Trụ thuộc thể loại Khoa Huyễn cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Thượng Tướng Phu Nhân Không Có Hộ Khẩu Trong Vũ Trụ

Tấn Giang VIP2017-01-16 kết thúc

Văn chương cơ bản tin tức

Thể loại truyện: Nguyên sang - thuần ái - ảo tưởng tương lai - khoa học viễn tưởng

Tác phẩm thị giác: Chủ thụ

Phong cách tác phẩm: Chính kịch

Hệ liệt tương ứng: Sa vào sắc đẹp đã kết thúc

Tiến độ truyện: Đã hoàn thành

Số lượng từ toàn truyện: 550047 tự

================================

Văn án:

Từ trọng sinh sau, hết thảy đều bất đồng.

Hạ thiêm tỏ vẻ, tinh tế hải tặc cái này chức nghiệp là cỡ nào vĩ đại cỡ nào tự do. Mà đối với hắn hiện tại cái này không thể hiểu được xuất hiện trượng phu, hắn tỏ vẻ thấp thỏm lo âu. Thượng tướng phu nhân cái này giả thiết không phù hợp hắn cái này ác danh rõ ràng hải tặc a, đây là cỡ nào không được tự nhiên không......

“Daddy, ôm một cái. Đói đói..”

“Úc, bảo bối ngươi tỉnh nha, ngoan, daddy cho ngươi tìm ăn. Tới, chậm rãi uống......”

Khụ khụ, đúng rồi hắn nghĩ đến đâu, nga đối. Như vậy sinh hoạt cỡ nào không phù hợp hắn như vậy hải tặc! Rốt cuộc vì cái gì hắn một hải tặc sẽ hỗn thành như vậy...

“A, ngươi làm cái gì.” Hạ thiêm tức giận trừng mắt ôm lấy hắn eo người, chụp bay trên người kia chỉ không an phận tay.

“Hư, nói nhỏ chút, bảo bảo còn ở ngủ đâu. Đừng sảo đến hắn.” Tạp liệt • Felix một bên nói một bên đem hạ thiêm kéo vào trong lòng ngực.

“Đi ra ngoài, đừng sảo đến bảo bảo ngủ.” Hạ thiêm hạ giọng, trừng mắt trước mắt người.

Mà trước mắt người nọ tắc làm lơ kia xem thường, cúi đầu để sát vào hạ thiêm lỗ tai ái muội liếm liếm, “Chúng ta đây đi liền đi ra ngoài làm một ít vui vẻ vận động đi.”

Lý tưởng vĩ đại kỹ thuật trạch ái miên man suy nghĩ đại hải tặc thụ VS nghiêm túc chính trực diện than lời âu yếm thượng tướng công

Sinh con văn nhắc lại một lần sinh con văn, lôi giả thận nhập!

Đây là hải tặc trọng sinh phát hiện chính mình vận mệnh thay đổi, bị bắt gả cho liên bang nổi danh thượng tướng cuối cùng tạo bánh bao.. Không đúng, cuối cùng tạo cơ giáp đánh chạy Trùng tộc chống đỡ ngoại địch xâm lấn chuyện xưa. Tam quan đoan chính, kiên trì một ngày ít nhất canh một ( thật sự có thể nói.. )

================================

Tag: Tinh tế cơ giáp trọng sinh bên cạnh tình ca

Tinh tế, sinh con, trọng sinh, cơ giáp, Trùng tộc

【 Cả thế giới có thể chết duy nhất bà xã không thể có chuyện VS muốn tương ái tương sát nhưng vẫn không cơ hội 】 Ngủ dậy một giấc đã biến thành người có chồng, lại còn không có hộ khẩu, không có thân phận, Lộ Lê rất vất mới chấp nhận được sự đùa cợt của vận mệnh với mình. Nhưng khi đã chấp nhận chuyện mình có người chồng chưa bao giờ nói lời âu yếm, chỉ biết dùng hành động để chứng minh, thì ký ức khôi phục. Thượng tướng: Về sau gặp phải bất cứ nguy hiểm gì thì em đều phải trốn thật xa cho anh, trốn không xong thì cứ đẩy người bên cạnh ra làm lá chắn, hiểu chưa? Lộ Lê:......Cho dù là em gái ruột của anh sao? Thượng tướng: Phải. _________________________________________

Doãn Gia thì khỏi cần giới thiệu, quá nổi tiếng với Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân rồi.