Bao nhiêu năm giải phóng thế này phải không anh năm 2024

1. Những ngày xa quê hương là những ngày mang đau thương Một ngày xa quê hương là một ngày thêm đau khổ Một ngày không nắng cháy và một ngày không mưa rào Một ngày thiếu hơi thở của đồng cỏ nước Việt Nam.

Đất nào sinh ra tôi? Mẹ hiền nào cưu mang tôi? Miền nào nuôi thân tôi mà giờ này tôi xa rồi Này dòng sông phơi nắng, kìa ruộng đồng lúa chín vàng Giờ này đã xa vời và ngàn đời nhớ Việt Nam.

Hãy nhớ và hãy nhớ! Người Việt Nam đang lạc loài Hãy thương và hãy quý tình đồng bào ta với ta Hãy biết và hãy biết rằng ngày mai khi ta về Hãy nhóm ngọn lửa hồng thắp sáng vạn niềm tin.

Gió chiều mang hương quê lòng giật mình trong cơn mê Ngày buồn ôi lê thê mà hồn mình như ê chề Sài Gòn ta vẫn nhớ Đà Lạt chìm trong sương mù Chiều nào biển Vũng Tàu sóng tận cùng đến Cà Mau.

Nhớ nhiều quê hương ơi! Thật tận cùng xa xôi thôi Vùng trời Nha Trang xưa và dòng Đồng Nai hững hờ Nào Cần Thơ nắng ấm kìa ruộng đồng lúa chín vàng Giờ này đã xa rồi và ngàn đời nhớ Việt Nam.

Giờ này đã xa rồi và ngàn đời . . . nhớ Việt Nam.

2. Một đêm anh mơ mình ríu rít đưa nhau về Thăm quê xưa với vườn cau thề Bàn tay anh đan dìu em bước trên cỏ khô Đi trong hoang vắng chiều Tây Đô.

Bờ sông yêu xưa tà áo thướt tha mỹ miều Sao anh không thấy về Ninh Kiều Dường như anh nghe đời nặng trĩu trong màu đen Đen như manh áo buồn chưa quen.

Ghé hỏi cỏ cây, cỏ cây khóc, gió than van Kể từ khi mất quê hương gió ra khơi đưa người vượt biển Mẹ chờ thư về ngồi thèm thuồng miếng trầu cay Trẻ thơ lang thang vì cơn đói suốt bao ngày Vợ chờ tin chồng ngày về quá xa xăm Bao năm giải phóng như thế này phải không anh?

Ngày xưa ta quen từng viên đá quanh sân trường Nay nghe sao khác từ tên đường Tàu đưa ta đi tàu sẽ đón ta hồi hương Tây Đô sẽ sống lại yêu thương Tàu đưa ta đi tàu sẽ đón ta hồi hương Tây Đô sẽ sống lại yêu thương.

Tàu đưa ta đi tàu sẽ đón ta hồi hương Tây Đô sẽ sống lại . . . yêu thương.

Nếu bạn am hiểu về chủ đề của bài viết này, hãy mở rộng hoặc viết lại bài để xác lập độ nổi bật của chủ đề. Cách tốt nhất để làm điều đó là dẫn chiếu các tài liệu nói về chủ đề đã được công bố bởi các nguồn độc lập. Nếu không thể xác lập được độ nổi bật, bài viết có thể sẽ được hợp nhất với bài khác, đổi hướng đến bài khác, hoặc bị xóa. Có thể có thêm thảo luận tại trang thảo luận của bài này."Chiều Tây Đô"Bài hát của Hoàng Thục Linh từ album Tàu đêm năm cũNgôn ngữTiếng ViệtSáng tácLam PhươngPhát hành2014Thu âmHoàng Thục LinhThể loạiNhạc vàngThời lượng4:34Hãng đĩaTrung tâm Asia

"Chiều Tây Đô" là một ca khúc của nhạc sĩ Lam Phương sáng tác năm 1984 tại Paris, Pháp.

Bối cảnh[sửa | sửa mã nguồn]

Theo nhạc sĩ Lam Phương, ông có người bạn ở Cần Thơ. Vì người bạn này nhờ ông viết một bài về Cần Thơ nên ông đã viết bài hát này. Dựa vào những thông tin có được từ báo chí, ông đã vẽ nên hình ảnh vùng đất Tây Đô sau những năm 1975, với những người không nhà cửa, trẻ em lang thang trong cơn đói. Từ viễn cảnh đó, ông đồng cảm với những người phải ở lại, sống dưới chế độ cộng sản.

Đánh giá[sửa | sửa mã nguồn]

Theo báo Thời xưa, ca khúc Chiều Tây Đô "dường như chính là tiếng lòng của người con Việt Nam thuộc chế độ cũ, họ nhớ thương quê hương da diết, nhớ người yêu nơi góc nhà cũ chờ đợi vì họ chính là những người đã phải rời bỏ quê hương, vượt biên, vượt biển, lặn lội nơi đất khách quê người để lưu trú tấm thân".